Thám Tử Tuổi Học Trò

Quyển 1 - Chương 6: Phá án



Ngày hôm sau,lúc cô cho Nam về sớm thì nó đã xin phép luôn cho Đại Vệ về cùng vì có việc muốn nhờ nó

"Có chuyện gì vậy?" Đại Vệ hỏi,ngạc nhiên khi thấy thằng Nam nay lại có việc nhờ mình

"Mình đã tìm ra được thủ phạm.Mình muốn cậu đi cùng để cho mình đỡ hồi hộp thôi.Cậu có đồng ý không?"

"Phán án là phần mà con người ta thích nhất.Huống chi tớ đã chứng kiến vụ này mà không biết được kết thúc thì hơi phí"

"Vậy thì được thôi.Chúng ta sẽ đến ánh sáng phía cuối con đường" Nam nói rồi đèo Đại Vệ đến huyện Trực Ninh,đến một căn nhà ở cuối con hẻm.Nó cách xa với tuyến đường 21 rầm rộ kia,cảnh vật xung quanh ở đây yên tĩnh một cách lạ thường.Một tiếng bấm chuông của Nam đã phá tan sự yên tĩnh của cả vùng trong bán kính 50m

"Chào hai cháu" Một người đàn ông trung niên mở cửa.Đó là một người đàn ông to cao,da trắng,tay run rẩy,mặc đồ ngủ,khuôn mặt có chút đau đớn bởi quá khứ,có vết sẹo ở tay.Ông ta mời chúng tôi vào nhà,nhà ông ta khá sạch sẽ nhưng trên sàn vẫn còn vương mấy con tú lơ khơ.Mắt ông ta láo nháo nhìn về phía trai rượu.Cuống mắt ông ta thâm tím

"Hai cháu đến đây có việc gì?" Người đàn ông nói

"Chúng cháu sẽ nói sau nhưng bây giờ xin ông hãy uống một chút rượu đi bởi rất có thể những điều cháu nói sau đây sẽ làm chú ngất đấy" Nam đáp lại,ông ta nghe và làm theo,quả nhiên khi uống xong rượu,mặt ông ta tươi tỉnh hơn lúc nãy.

"Trước tiên,tay ông run rẩy chúng tỏ bị triệu chứng thần kinh,sau đó ông cứ nhìn chai rượu suy ra ông là một người nghiện rượu và nếu không được uống rượu thì tay sẽ bị run rẩy.Ông cò là một người nghiện cờ bạc nữa khi mà trên sàn còn vương mấy cây tú.Có lẽ đêm qua mọi người đã tụ tập ở đây để đánh bài bằng chứng là cuống mắt ông thâm tím vì không được ngủ.Ông đã tỉnh dậy nhưng không muốn ra khỏi giường.Tại vì cơn nghiện rượu lại bắt đầu hành hạ ông nên ông mới dậy.Ông đang định uống rượu thì chúng cháu đến.Da trắng,ít khi ra ngoài vì ông kiếm sống bằng việc đánh bài mà.Nhưng trước kia ông đã làm nghề khác khi trên tay có vết sẹo.Ông đang thua lỗ vì vẻ mặt ánh rõ lên điều đó" Nam suy luận xong,nó khiến cho Đại Vệ và ngưới đàn ông kia ngơ ngác.Như thể nó đã chứng kiến sự việc và giờ thì tường thuật lại.

"Thiếu tá Cảnh,à không!Bây giờ ông đã xin từ chức và đi làm nghề cờ bạc để kiếm tiền mà"

"Sao,cháu nói gì tôi không hiểu"

"Thôi được.Để cháu nói lại từ đầu cho cháu hiểu.Ở vụ thứ nhất thì không có gì phải nói.Ông đã theo dõi nạn nhân và biết được chỗ ở của nạn nhân.Tình cờ ông nghe được cuộc trò chuyện của hai chúng cháu và rồi ông phải giết chết nạn nhân trước khi chúng cháu đến điều tra.Đêm hôm đó,ông lẻn vào một cách nhẹ nhàng,giết nạn nhân rồi đặt lá bài Át cơ và 6 Bích lên sàn.Và rồi ông thản nhiên rời khỏi hiện trường.Ở vụ thứ hai,ông đến gặp nạn nhân,nói chuyện với nạn nhân một lúc rồi dùng một lời đe doạ nào đó để ép nạn nhân nói ra chỗ ở của người ông muốn giết.Và rồi ông bắt nạn nhân tự làm chập điện rồi thiêu mình trong biển lửa.Còn về việc tại sao là bài không cháy thì lát sẽ giải thích sau.Còn vũ thứ ba sau khi nghe nạn nhân thứ hai nói nơi ở của kẻ ông muốn giết thì ông sang đó,giết chết nạn nhân,tạo hiện trườmg giả và đặt bốn lá bài lên hiện trường.Vấn đề tại sao loa lại tự mở khi không có điều khiển?Thực ra,bên bộ phận cảm ứng từ có điện thoại,chỉ cần ông gọi đến số điện thoại đó thì sẽ kích thích cảm ứng từ,khiến cho loa được mở"

"Nhưng tại sao ông ấy lại biết được nơi ở của nạn nhân thứ hai" Đại Vệ thắc mắc.Từ nãy đến giờ nó như bức tượng,giờ mới lên tiếng

"Điều đó mình đang định nói,vì nó có liên quan đến việc tại sao lá bài không bị cháy" Nam đáp.Mặt ông Cảnh cúi gằm xuống,ông đang nghe và không có phản ứng gì chống đối lại.

"Vậy thì nói đi!" Đại vệ giục

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.