Thám Tử Tuổi Học Trò

Quyển 2 - Chương 2: Lời thách đấu



Chỉ sau có mấy ngày làm quen là Phương Yến đã thân ngay với Nam.Tại vì cô bé này rất thích những câu truyện trinh thám.Còn tên học sinh mới kia thì vẫn chỉ là ẩn số.Phương Yến đã lập một Blog để nói về thám tử Nam

"Xem nè,Blog của tớ có nhiều lượt xem quá" Phương Yến khoe

"Đừng có lôi tôi ra làm trò đùa khi chưa có sự cho phép của tôi"

"Làm gì mà căng thế?" Phương Yến hỏi,đẩy kính lên trên sống mũi,cô bé trông dịu dàng,dễ thương,xinh xắn,người thanh mảnh,tóc búi,nói năng dịu dàng khiến ai cũng 'Xiêu lòng'.Cô ấy lè lưỡi vẻ chế giễu nhưng khi thấy Nam không có phản ứng gì,biết là mình có lỗi nên Phương Yến đành im lặng thay cho lời xin lỗi.Sau đó,cô ấy đọc mấy cái bình luận trên Blog của mình

"Nam nè,có một cái bình luận này lạ lắm" Phương Yến reo lên rồi cô ấy tiếp tục nói "Tớ đọc cho cậu nghe nha 'Ta sẽ đợi ngươi khi thành phố sập xuống,nếu ngươi không đến thì không đủ tư cách làm thám tử' "

Phương Yến đọc xong thì Nam lôi luôn điện thoại Seach Google.Và nụ cười nhạt xuất hiện trên môi.Cậu ta đứng dậy ra ngoài và gọi điện

"Alo,thanh tra Hùng đó à?Chiều nay khoảng 3h thì ngài hãy cho phong toả bán kính 1km quanh tháp Bảo tháp Hoà Bình"

Sau đó,cậu ta bước vào và được Phương Yến hỏi ngay

"Cậu đã nghĩ ra được gì rồi phải không?Nói ra đi cho mọi người nghe với"

"Tớ đâu phải là thần thánh mà cái gì tớ cũng biết.Cũng có thể đó chỉ là bình luận của một đứa trẻ yêu truyện trinh thám thì sao.Tốt nhất là quên chuyện đó đi và coi như không có chuyện gì xảy ra"

Chợt có tiếng gõ cửa,một đứa ra mở cửa,thấy một cô gái khá xinh xắn,tóc dài ngang nửa lưng,đôi mắt ánh vẻ dễ thương.Đi đôi giày và mặc bộ quần áo không mang phong cách của người Bắc

"Xin lỗi,nhưng cho mình hỏi ai là Nam trong số các bạn vậy?" Cô ấy hỏi

"Là mình đây.Có chuyện gì không bạn?" Nam đáp

"Mình có một bức thư muốn gửi cho bạn" Cô ấy nói và đưa bức thư cho Nam.Rồi cô ấy xin phép về vì có việc bận,Nam nhìn ngay ra cửa sổ và thấy ô tô mang tên khách sạn Hoàng Hải đưa cô ấy về.

"Xem kìa,chàng thám tử của chúng ta thích cô bé ấy rồi đó" Một đứa bạn của Nam nói sau khi thấy y chạy ra cửa sổ nhìn.Và Nam cũng chẳng muốn thanh minh một chút nào vì càng thanh minh thì càng khiến cho tụi nó thêm hiểu lầm

"Kìa,mau đọc thư tình của cô bé ấy đi" Cậu bạn vừa nãy nói và cả lớp "Oh" lên một tiếng.Nam gỡ bức thư trước khi nhìn Phương Yến.Cô ấy cũng nhìn Nam,hai con mắt nhìn nhau trong một giây rồi Phương Yến là người quay đi.Một phần là do ái ngại và một phần là do ghen tuông.Ba chữ đầu của dòng thư đã khiến cho Nam cảm thấy thích thú hơn.Đương nhiên là không phải là bức thư tình mới khiến cho cậu ta thích thú.Mà ba chữ đầu là " Thư thách đấu" nên Nam mới thích thú vậy.Và đúng lúc đó thì trống đánh vào lớp

"Cuối cùng thì cũng được về rồi" Một cậu bạn của Nam reo lên.Rồi cái lũ học sinh lao ra như ong vỡ tổ

"Phương Yến chờ mình với" Nam nói với Phương Yến,nói vậy nhưng mà cậu ta không phải phóng xe đến chỗ Phương Yến mà đi từ từ vì biết cô ấy sẽ đợi mình

"Sao?Còn quan tâm đến tôi nữa à?Tưởng thám tử lừng danh vẫn còn mê mẩn đến cô bé ấy chứ?"

"Oh!No.Làm gì có chuyện đó.Nhưng để tý nữa mình giải thích cho"

Rồi sau đó hai đứa về nhà mà không nhắc đến chuyện 'Người con gái kì lạ' kia nữa.Sau đó,Nam lái xe ô tô đến nhà Phương Yến,mới 18 tuổi,chưa có bằng và chưa được phép lái ô tô nhưng vì địa điểm khá xa nên nó mới đi xe ô tô.Chiếc ô tô này bố mẹ mua cho nó lâu rồi nhưng bị nó 'vứt xó' tại một chỗ,hiếm khi nó mới đi xe ô tô này.Còn về phía cảnh sát giao thông thì chỉ cần nó nói là đi làm nhiệm vụ khẩn là được ngay

"Bây giờ tớ sẽ giải quyết thắc mắc của cậu?" Nam nói,khởi động xe ô tô,lăn bánh đi đến Xã Kim Lân,Huyện Vụ Bản

"Tớ không có thắc mắc gì hết" Phương Yến phản bác

"Đừng giấu tớ,tớ là thám tử mà"

"Tớ nói thêm lần nữa và chỉ thêm một lần duy nhất nói rằng tớ không thắc mắc gì hết" Phương Yến đang giả vờ nổi nóng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.