Thần Ẩn

Chương 89



Nguyên Khải từ xa nhìn thấy A Âm bị Ngự Phong đánh trúng một kiếm rơi xuống đất. Đáy mắt hắn không còn vẻ nghiêm túc, lông mi càng thêm lạnh lùng, muốn đi đến đỡ A Âm.

"Chuyện gì xảy ra?" Hoa Thù đi theo phía sau tiến lên phía trước, đột nhiên hỏi một câu, nàng giống như vô ý ngăn cản Nguyên Khải đến đỡ A Âm.

"Thần quân." Ngự Phong nhìn Nguyên Khải có chút chắp tay, thu hồi tiên kiếm, hướng A Âm nhìn thoáng qua, có chút bất lực nói: "Vừa rồi A Âm nữ quân vào Khóa Tiên Tháp thả Cửu Vĩ Yêu Hồ Hồng Dịch."

"Cái gì! Nàng thả Hồng Dịch đi?"

Giọng Ngự Phong vừa dứt, chúng tiên tâm tình dao động, nhìn A Âm bằng ánh mắt lộ vẻ khó tin.

Đường đường đệ tử Đông Hoa Thần quân, sư muội Nguyên Khải Thần quân, sao lại thả Yêu tộc đã hủy diệt sư môn mình, quả thực đại nghịch bất đạo!

"Ta biết ngươi không có lòng tốt!" Hoa Thù càng thêm tức giận, bàn tay hóa ra Già Thiên Tán "Lúc trước chính là ngươi mang Yêu Hồ vào Đại Trạch Sơn. Nói mau, có phải ngươi đã sớm cấu kết cùng Yêu tộc, một lòng ám hại Tiên tộc ta!"

A Âm ngã trên mặt đất sắc mặt tái nhợt, khóe miệng có vết máu chảy ra. Giọng nàng yếu ớt nhưng lại vô cùng kiên định, lắc đầu: "Không phải, Ngự Phong Thượng Tôn, A Cửu hắn không phải hung thủ tàn sát Đại Trạch Sơn, hắn bị Ma tộc khống chế, Yến Sảng vừa tỉnh lại, nàng có thể chứng minh mọi chuyện xảy ra ở Đại Trạch Sơn không phải do bản thân hắn muốn làm."

Nàng nhìn về phía Nguyên Khải, đáy mắt mang theo sự chờ đợi: "A Tấn, ngươi tin tưởng ta, A Cửu nhất định không nói dối."

Nguyên Khải không mở miệng, Ngự Phong lại nhíu mày hỏi một câu: "A Âm, ngươi nói Hồng Dịch bị Ma tộc khống chế, Yến Sảng công chúa có thể chứng minh? Công chúa đã tỉnh rồi?"

Hắn tinh ý hơn so với những người khác, nghĩ tới lúc trước Nhàn Thiện đã từng nói qua Đại Trạch Sơn bị Ma tộc xông vào, lúc này mới hỏi như vậy.

A Âm lắc đầu: "Lúc chuông Thanh Long gõ vang, Yến Sảng đã từng tỉnh lại..."

Hoa Thù ở một bên nghe A Âm nói ra Ma tộc, đáy lòng đột nhiên giật mình, sinh ra quá nhiều bất an, trực giác mách bảo nàng không thể để cho A Âm nói thêm gì nữa, Già Thiên Tán trong tay nàng tiên lực càng tăng lên mấy phần, hướng A Âm: "Hoang đường, thế nào là đã từng tỉnh lại! Ngươi nói suông, ai có thể tin ai có thể phục? Hơn nữa ngươi nói xem Ma tộc ở nơi nào! Rõ ràng chính là Yêu Hồ gây ra tai họa."

Nhìn thấy Già Thiên Tán trong tay Hoa Thù sắp làm bị thương A Âm, phía sau các Thượng tiên tức giận A Âm thả Hồng Dịch đi nên ai không ai ngăn cản, nhưng Nguyên Khải lại động thủ. Tay hắn phất lên một đạo thần lực, cũng tiện tay hất Hoa Thù ra phía sau làm tiên lực của Già Thiên Tán không tổn thương A Âm.

Hoa Thù lảo đảo hai bước, vừa vặn ngã vào trong ngực Khổng Tước Vương, sắc mặt nàng trắng xanh xen lẫn, lại vừa xấu hổ vừa phẫn nộ: "Nguyên Khải Thần quân, nàng cấu kết Yêu tộc, thả Hồng Dịch đi, người sao có thể che chở nàng!"

Nguyên Khải giống như không nghe thấy, hắn đi từng bước một đến trước mặt A Âm, cởi áo choàng lông trắng khoác lên người A Âm, ôm nàng vào lòng nhìn về phía chúng tiên.

"Nàng là đệ tử Đại Trạch Sơn, bất luận nàng làm sai việc gì, đều nên do Đại Trạch Sơn xử phạt." Ánh mắt Nguyên Khải dừng trên người Hoa Thù, hắn lãnh đạm nói: "Hoa Thù, ngươi đi quá giới hạn."

Từ sau khi Đại Trạch Sơn bị hủy, Nguyên Khải thức tỉnh tấn vị, Tiên tộc đáy lòng đều cảm thấy Nguyên Khải là nhi tử của Chân Thần, hắn lấy thân phận chủ nhân của Thanh Trì Cung đứng ở Tam giới, Đại Trạch Sơn chỉ còn Thủy Ngưng thú cùng Thanh Y tiểu đạo sĩ tồn tại nhưng cũng không khác đã bị diệt vong. Hôm nay Nguyên Khải nói ra lời này, rõ ràng nói cho toàn bộ Tiên tộc biết chỉ cần hắn vẫn còn, Đại Trạch Sơn vẫn vĩnh viễn sừng sững đứng tại Tiên giới, tuyệt đối không biến mất.

Một đám Thượng tiên Tiên tộc đều đã sống mấy vạn năm, lẽ nào lại không hiểu được thâm ý trong lời nói của Nguyên Khải.

Thấy Nguyên Khải bảo vệ A Âm, A Âm lại nói ra chuyện của Ma tộc, sợ thân phận Thanh Ly bị bại lộ sẽ liên luỵ đến Khổng Tước Tộc, Hoa Mặc hiểu rõ tính mạng A Âm quyết không thể giữ lại.

Hắn mắt tối sầm lại, đỡ Hoa Thù đứng lên, nói: "Nguyên Khải Thần tuân, Thù nhi cũng không phải muốn ra tay với A Âm nữ quân. Hồng Dịch tàn sát Đại Trạch Sơn có chư vị Thượng tiên tận mắt nhìn thấy, chứng cứ vô cùng xác thực. Hiện giờ chỉ dựa vào vài câu ăn nói suông của nàng, sao có thể chứng minh Hồng Dịch vô tội? A Âm nữ quân nói Hồng Dịch bị Ma tộc khống chế, vậy Ma tộc là ai? Ở nơi nào? Người nào đã từng thấy Ma tộc? Cho dù xem như có Ma tộc liên quan trong đó, chúng ta làm sao biết không phải Yêu tộc cùng Ma tộc cấu kết gây họa cho Tiên giới. Nàng thả Hồng Dịch đi, nếu dung túng nàng, chúng ta làm sao có thể cho Lan Phong Thượng quân, Nhàn Thiện chưởng môn cùng Nhàn Trúc đạo trưởng đã chết một câu trả lời?"

Hoa Mặc có tâm cơ sâu sắc, không bốc đồng hay dễ xúc động như Hoa Thù. Chỉ cần vài câu nói đã khơi lên oán giận cùng sự thất vọng của các thượng tiên.

Mắt Hoa Mặc đảo mắt qua nhìn mặt chúng tiên, biết họ đang tức giận, hắn hướng Nguyên Khải khom người: "Xin Nguyên Khải Thần quân lấy an nguy của Tiên giới làm gốc, theo lẽ công bằng mà xử lý, duy trì tiên luật của Tiên giới."

Hoa Mặc nói ra câu này, trừ Ngự Phong cùng Liêm Khê, các Thượng tiên khác không do dự nữa, đồng loạt hướng Nguyên Khải hành lễ, đồng thanh hô lên: "Thỉnh Thần Quân theo lẽ công bằng mà xử, duy trì tiên luật của Tiên giới."

Nhưng sự chần chờ của hai người trước đại lễ của chúng tiên cũng không có ý nghĩa.

Các lão thần tiên tiên đức cao vọng trọng của Tiên giới đều ở đây, bọn hắn nhận định A Âm có tội. Nếu không có chứng cứ chứng minh nàng nói tất cả là sự thật, cho dù Nguyên Khải thân là Thượng Thần, cũng không thể miễn tội cho A Âm. Dù hắn thân phận tôn quý, là nhi tử của Chân Thần, nhưng hắn dù sao cũng không phải chủ nhân của Tiên giới.

A Âm thấy Nguyên Khải bị các Thượng tiên gây khó dễ, nàng muốn thoát khỏi vòng tay của hắn đến trước chúng tiên chịu tội. Nào biết Nguyên Khải đột nhiên nắm chặt tay nàng, mang nàng ôm chặt trong vòng tay hắn. Nguyên Khải nhìn về phía các Thượng tiên trước mặt hắn, ánh mắt nặng nề.

"Nàng có tội, nhưng Bản quân nói nàng là đệ tử Đại Trạch Sơn, trừ Đại Trạch Sơn, ai cũng không thể xử phạt nàng." Ánh mắt Nguyên Khải lướt qua người Hoa Mặc, sự lạnh lùng cùng thâm trầm trong đôi mắt làm đáy lòng Khổng Tước Vương run rẩy.

"Bây giờ Đại Trạch Sơn có Thần quân làm chủ, Thần quân dự định xử phạt A Âm nữ quân thế nào?" Hoa Mặc đáy lòng dù sợ hãi nhưng vẫn biết đây là cơ hội ngàn năm có một, hắn nhận sự tức giận của Nguyên Khải, vẫn muốn ép Nguyên Khải cho hắn câu trả lời.

Chúng tiên không biết đáy lòng của hắn dự định điều gì, cứ cho là hắn tức giận cái chết của hiền tế Lan Phong Thượng quân, lúc này mới cố chấp đòi công đạo.

"Thần quân." Kinh Lôi từ trước đến nay cùng Hoa Mặc giao tình không ít, hắn không nhìn nổi lão bằng hữu bị ủy khuất, từ trong chúng tiên đi ra. Hắn trở nên phân rõ thân phận với người trước mặt, cúi người nửa quỳ dưới đất, thanh âm như sấm, "Tiên tộc đứng ở Tam giới sáu vạn năm, từ trước đến nay tiên luật rõ ràng, hai vị bệ hạ chấp chưởng Tiên giới không dễ, xin điện hạ lấy đại cục làm trọng, trừng phạt A Âm nữ quân!"

Hắn đã quỳ xuống, bất luận thân phận hay tuổi tác đều không thích hợp, hắn chỉ muốn bắt buộc Nguyên Khải đưa ra quyết định. Trước Phong Linh Cung, Khổng Tước Vương cùng Kinh Lôi Thượng Tôn đều trầm mặc quỳ xuống.

Chúng tiên nhìn về phía Nguyên Khải, dù không nói nhưng đang đợi hắn trả lời.

A Âm muốn cố hết sức nhìn về phía chúng tiên, còn chưa cử động đã có một bàn tay che mắt nàng. Nàng đột nhiên mất đi ánh sáng, chỉ có thể dựa người vào ngực hắn, nghe âm thanh lạnh lùng vang lên.

"Đại Trạch Sơn nữ quân A Âm tự ý thả Cửu Vĩ Yêu Hồ Hồng Dịch, từ ngày hôm nay sẽ bị cấm túc tại Phượng Tê Cung. Nửa tháng sau loại bỏ tiên cốt, tước tiên tịch. Về sau cấm túc trong Thanh Trì Cung, không được vào Tiên Yêu hai giới."

Loại bỏ tiên cốt? Tước tiên tịch? Trừng phạt này không thể xem là nhẹ, nhưng lại đưa nàng cấm túc tại Thanh Trì Cung? Thanh Trì Cung là cung điện ở hạ giới của Thượng Cổ Chân Thần, không ai dám xông vào, quanh co một lúc vẫn bảo vệ tính mạng A Âm.

Trước Phong Linh Cung, giọng Nguyên Khải nặng nề vang lên, chúng tiên ngơ ngẩn nhìn thoáng qua sắc mặt lạnh lùng của Nguyên Khải, không ai dám nói nữa.

Nguyên Khải không nhiều lời, bế A Âm quay người hướng Phượng Tê Cung mà đi.

A Âm vẫn trong vòng tay của hắn, trên mắt hắn cùng vòng tay đều mang theo ấm áp nhưng nàng lại như rơi vào hầm băng, chỉ cảm thấy lạnh cả người.

Chuyện ở Phong Linh Cung đã sớm truyền đến Phượng Tê Cung, trong cung tiên hầu nhìn thấy hai người trở về đều không dám tới gần, đứng xa xa hành lễ liền tránh đi.

Nguyên Khải bế A Âm vào trong cung, hắn mang A Âm đặt lên giường, nhanh chóng dùng thần lực độ vào cơ thể A Âm, giúp nàng chữa thương.

Người trong vòng tay khẽ nhúc nhích, né tránh hắn. Tay Nguyên Khải bỗng nhiên dừng lại.

"Ngươi đã hứa với ta không dùng thọ mệnh để chữa thương cứu người. Cái tính tình này của ngươi, sợ là ta có nói nhiều cũng vô dụng." Giọng nói này làm người khác không thể hiểu ý tứ trong lời nói.

Nguyên Khải nói xong, tay vẫn không ngừng vịn vai A Âm mang thần lực độ vào trong cơ thể nàng. Sau một lúc, trên mặt A Âm khôi phục một chút huyết sắc.

"Ngươi muốn đem ta đuổi khỏi Tiên giới?" Nàng nhìn qua Nguyên Khải, vẫn không thể tin được được những gì đã nghe lúc nãy.

Thấy hắn không trả lời, A Âm nhỏ giọng, nhưng lại mang một chút hi vọng: "A Tấn, Yến Sảng lúc tỉnh lại nàng nói cho ta biết A Cửu bị Ma tộc khống chế, chuyện xảy ra ở Đại Trạch Sơn không phải là ý muốn của A Cửu. Ta không phải không để ý đến cái chết của hai vị sư huynh..."

"A Âm, tới Thanh Trì Cung đi. Về sau, hãy ở lại nơi đó sống thật tốt, không nên vào lại tiên yêu hai giới, cũng không cần tham gia tranh chấp của hai tộc." Nguyên Khải giống như không nghe A Âm giải thích, hắn đột nhiên mở miệng.

A Âm sửng sốt, kinh ngạc nhìn Nguyên Khải. Vừa rồi trước Phong Linh Cung nàng nghĩ Nguyên Khải bị chúng tiên ép buộc nên mới làm như vậy. Tuy lòng nàng có chút đau xót nhưng không giống như lúc này.

Nàng nhìn Nguyên Khải, mới biết được hắn thật sự đã nghĩ như vậy.

Đôi mắt kia nhàn nhạt, không còn dịu dàng cùng cưng chiều của ngày xưa.

"Ngươi muốn đem ta nhốt tại Thanh Trì Cung?" A Âm chậm rãi mở miệng, mỗi chữ mỗi câu đều chua xót"Loại bỏ tiên cốt của ta? Tước tiên tịch của ta còn chưa đủ..."

Nàng ngẩng đầu, nhìn thanh niên trước mặt, trên mặt một chút huyết sắc đều không còn: "Ngươi muốn nhốt ta vĩnh viễn ở Thanh Trì Cung?"

Nguyên Khải không nhìn nữa nàng, đứng dậy hướng ngoài điện đi ra.

"Không phải vĩnh viễn, nửa tháng này ngươi hãy ở trong Phượng Tê Cung. Sau khi loại bỏ tiên cốt, trên người ngươi đã không còn sức mạnh trị thương của Thủy Ngưng thú, ngươi chỉ là một con Tiên thú bình thường. Trong cơ thể ngươi Hóa Thần Đan có thể giúp ngươi sống vạn năm tuổi thọ. Từ nay về sau, Hồng Dịch cũng tốt, Đại Trạch Sơn cũng được, thù hận của tiên yêu hai tộc cũng không liên quan tới ngươi, ngươi hãy sống thật tốt ở Thanh Trì Cung, Trường Khuyết sẽ chăm sóc ngươi. Chờ thêm ngàn năm, mọi người đều quên chuyện này, lúc đó ngươi hãy trở lại Tam giới."

"Tại sao? Ngươi biết rõ A Cửu bị Ma tộc khống chế, còn muốn trừ bỏ tiên cốt của ta, nhốt ta ở Thanh Trì Cung?" Đáy mắt A Âm tràn đầy tức giận.

Nàng đã nói cho Nguyên Khải biết Yến Sảng lúc tỉnh đã nói gì, cho dù những người khác không tin, tại sao hắn cũng không tin tưởng nàng? Thậm chí còn nhẫn tâm dứt khoát trừng phạt, đuổi nàng khỏi Tiên giới?

"Bất luận Hồng Dịch có phải bị Ma tộc khống chế hay không, Đại Trạch Sơn bị hủy dưới tay hắn là sự thật."

Giọng Nguyên Khải nặng nề truyền đến, A Âm không thể cãi lại.

"Vậy còn ngươi? Ngươi mang ta nhốt ở Thanh Trì Cung, ngươi ở nơi nào?" Nguyên Khải sắp bước ra khỏi cửa điện, trong chớp mắt giọng nói của A Âm truyền đến.

Chẳng biết tại sao, chỉ trong một cái chớp mắt, đáy mắt Nguyên Khải hiện lên sự nặng nề cùng cực kỳ bi ai. Nhưng lúc giọng nói của hắn vang lên lại lạnh nhạt không vui cũng không buồn.

"Ta phụ trách Thiên Cung đương nhiên phải ở lại Thiên Cung, Thanh Trì Cung ta cũng sẽ không trở về. Về sau, ngươi..." Bước chân hắn dừng một chút, "Phải sống thật tốt."

Bóng lưng lạnh lùng của huyền y Thần quân dần dần biến mất khỏi điện. A Âm bất lực gục đầu xuống, đáy lòng của nàng hoàn toàn trống trải.

"Điện hạ..." Bên ngoài Phượng Tê Cung, Trường Khuyết chờ Nguyên Khải đi ra, xa xa nhìn thấy sắc mặt hắn tái nhợt nên yên lặng đi theo sau lưng Nguyên Khải, cuối cùng không thể kiên nhẫn đợi nữa đành mở miệng: "Điện hạ, sao ngài không nói sự thật cho A Âm nữ quân, nếu nàng biết..."

Nguyên Khải đột nhiên quay đầu nhìn hắn, đáy mắt mang theo mệnh lệnh: "Không được để nàng biết."

Giọng hắn lạnh lùng nhưng chua xót, hoàn toàn không giống tính tình Nguyên Khải từ trước đến nay.

"Hồng Dịch về Yêu tộc, nhưng trong cơ thể hắn còn ma khí, có khả năng bị khống chế bất kì lúc nào. Hắn đã tấn Thần nếu lại bị Ma tộc khống chế, Tam giới sẽ gặp nguy hiểm. Ngày mai ta đi Hồ tộc một chuyến, mang Hồng Dịch trở về. Trải qua việc này, đã kinh động Ma tộc, chúng ta chỉ có thể đánh đòn phủ đầu, mang sự thật Ma tộc gây họa chiếu cáo Tam giới. Chúng ta tạm thời không biết Yêu giới cùng Ma tộc có liên quan hay không, Yêu Hoàng cùng Sâm Vũ cũng không thể tin. Ta chỉ có thể bảo vệ thực lực của Tiên giới trước khi cô cô trở về. Chuyện sau này..." Giọng Nguyên Khải không rõ ý "Chỉ có thể giao cho cô cô."

"Điện hạ!" Trường Khuyết thấu hiểu sự việc hơn so với người khác, hắn bận tâm không chỉ là Tiên Yêu phân tranh. Thời gian này nhìn thấy hai người ở cạnh nhau cũng biết sư huynh đối với sư muội tình cảm không tầm thường "Người trân trọng yêu thương A Âm nữ quân, tại sao không nói cho nàng biết? Nếu nữ quân nàng cũng có tình cảm với ngài, vậy tương lai nàng..."

"Cho nên nàng không nên biết." Nguyên Khải ngắt lời Trường Khuyết, hắn quay đầu lại nhìn về hướng Phượng Tê Cung.

" Tam giới đang hỗn loạn, để nàng đi Thanh Trì Cung đi. Từ nay về sau với ta cũng tốt, với Hồng Dịch cũng tốt, đều không có quan hệ gì với nàng. Nàng vốn là một con Thủy Ngưng thú nghịch thiên, nếu không phải ta ở cấm địa cưỡng ép nuôi dưỡng nàng giáng thế, nàng đã không phải đối mặt với tất cả mọi chuyện. Bây giờ, ta trả lại cho nàng một cuộc sống an bình, đó là điều ta có thể làm cho nàng."

Nguyên Khải nhìn Phượng Tê Cung lần cuối cùng, hắn quay người hướng Cảnh Dương Cung mà đi.

Trường Khuyết nhìn bóng lưng cô độc của Nguyên Khải đã đi xa, chẳng biết tại sao đáy mắt chứa đựng đầy thương xót.

Một ngày sau, Sâm Vũ mang theo Hồng Dịch trọng thương trở lại Tĩnh U Sơn. Hắn bất lực với sự hỗn loạn của thần lực trong cơ thể Hồng Dịch. Hồ tộc đành phải mang Hồng Dịch đưa đến phía sau núi gặp Ngô Tịch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.