Thần Bí Lão Công Không Thấy Mặt

Chương 99






Cố Phi Âm không nghe được bọn chúng thì thầm cái gì, chỉ khẽ cảm thán mấy người bạn tiểu quỷ này đúng là tốt bụng, thích giúp đỡ người khác. Nhưng mà hôm nay trời tối quá không nhìn rõ đường, chỉ có thể dựa vào chút ánh sáng mỏng manh trên trời.

Đi được khoảng chừng hai tiếng rồi, trên đường bọn họ còn gặp không ít quỷ, nhưng mà đám quỷ đó cũng bay cực nhanh, căn bản không có hứng thú dừng lại xem.

Cố Phi Âm mấy lần nhờ đám quỷ hỗ trợ, trèo đèo lội suối mới đến được nơi cần đến.

Đây là một ngôi nhà lớn, bọn họ đang đứng trong sân. Ở đây còn tối tăm hơn bên ngoài, cây cối xung quanh rậm rạp um tùm, che khuất chút ánh sáng yếu ớt trên không, chỗ nào cũng tối đen như mực.

Hơn nữa nơi này có rất nhiều quỷ tụ tập, xem ra chuyện Đại vương kết hôn là việc trọng đại với bọn quỷ này.

Lúc chính cô còn là quỷ cũng chưa từng thấy cảnh tượng như vậy.

Quả nhiên quỷ bên ngoài đúng là không hề tầm thường, lợi hại thật sự.




Cô đi theo mấy tên tiểu quỷ đang hầm hè xoa tay, chỉ đợi cướp lì xì, nếu cướp được một cái một nghìn vạn thì cô giàu to rồi nha!

Lúc này từng nhóm quỷ cũng tụ tập nói chuyện trên trời dưới đất, nhiều nhất vẫn là vợ mới của Đại vương là ai, xinh đẹp hay không các kiểu. Xem ra quỷ cũng bà tám lắm. Đủ các loại hình thù kỳ quái chân không chạm đất bay giữa không trung, âm khí dày đặc, nhìn qua cực kỳ đáng sợ. Không ai chú ý đến một cô gái tóc dài ảm đạm, lúc mà vô tình thấy cô thì đều hoảng hốt vô thức lùi về sau, càng tránh xa cô càng tốt.

Chẳng bao lâu sau có hai anh bạn vác rổ đi ra, sắc mặt bọn họ tái xanh, cười rộ lên vô cùng quỷ dị: “Hoan nghênh mọi người tới tham gia hôn lễ của lão gia nhà tôi. Hôm nay là ngày vô cùng quan trọng với lão gia nên chân thành mời các vị đến cùng chung vui. Đây là chút bao lì xì, cho mọi người dính chút không khí vui mừng.”

Hắn vừa nói xong liền nắm một nắm tiền giấy từ trong rổ tung ra, bay lả tả trong không trung về phía chúng quỷ. Lúc này Cố Phi Âm chỉ hận không có mười đôi tay, bùm bùm cướp tất cả bao lì xì về. Nhưng mà cô chỉ có hai tay nên nhảy qua nhảy lại cũng chỉ bắt được hai bao.

Đây không thể trách tay chân cô không nhanh nhẹn mà là ở đây đều là quỷ bay được, những bao lì xì còn bay trên trời thì đã bị chúng như ong vỡ tổ bay lên bắt hết. Hai bao này cô bắt được, một con quỷ chột mắt khác cũng đồng thời túm vào được. Cô không buông tay nhìn chằm chằm hắn, đối phương cũng nghĩa khí nhường cho cô…

Nếu có Bính Bính, cụ bà với nữ quỷ áo đỏ ở đây thì tốt rồi, nhiều người nhiều sức, chắc chắn là cướp được nhiều hơn.

Đương nhiên hai bao cũng không tồi, tốt xấu gì cũng có hai bao, còn hơn không có cái nào.

Cô mở ra thấy một bao có một nghìn, hai bao là hai nghìn.

Hai nghìn cũng không tệ, hai nghìn cũng là tiền mà.

Bốn con tiểu quỷ lên núi cùng cô bay phần phận xuống, vui mừng nói: “Tôi cướp được hai vạn.”

“Tôi cướp được bốn vạn.”

“Tôi được sáu vạn.”

“Hahaha tôi tám vạn.”

Cố Phi Âm: “…Tôi hai nghìn.”

Bốn con quỷ đồng thời nhìn về phía cô, gương mặt trắng bệnh khó có chút đồng cảm. Giá trị tiền âm phủ nhỏ nhất của quỷ bọn họ là một nghìn, tương đương với mấy đồng ở nhân gian, Đại vương ra tay hào phóng, mấy trăm vạn cũng có nhưng cũng tuỳ tiện có vài bao một nghìn, không ngờ người này lại bắt được, đây là vận may gì chứ?


“Đừng nản chí, đây mới chỉ là vòng một thôi, đợi lát cô dâu ngồi kiệu đi qua cầu ở sườn núi thì Đại vương sẽ lại rải lì xì, nghe nói có lần Đại vương kết hôn người may mắn nhất cướp được một trăm triệu tiền âm phủ cơ mà.”

… Một trăm triệu? Oa, đúng là quá hạnh phúc rồi!

Cố Phi Âm nói: “Tí nữa tôi sẽ cố cướp thật nhiều!”

Bốn con tiểu quỷ một lời khó nói hết nhìn cô: “Cô… Cố lên nha!”



Đám người Trương đạo trưởng dán một lá bùa ẩn thân sau lưng, lặng lẽ đi theo đám quỷ tới sơn trang kỳ quái này.

Loại bùa chú này sau khi dán lên sẽ tạm thời hình thành một loại khí tức giống như quỷ, sẽ làm quỷ cho rằng bọn họ cũng là quỷ chứ không phải người. Nhờ thế mà cả đường mới không bị phát hiện, còn thuận tiện hơn nhiều.

Bọn họ tránh ở bên ngoài sơn trang, nhìn tất cả bọn quỷ đều vào trong. Rõ ràng là âm khí ngút trời, lạnh đến thấu xương nhưng mồ hôi thì túa ra như tắm. Hai vị đạo trưởng hiệp hội đạo giáo thành phố D đều dẫn đồ đệ theo để học hỏi nhưng lại không ngờ gặp phải tình huống này, nhất thời sợ tới mức tay chân rụng rời, cả người run lên bần bật.

Nơi này có đến mấy trăm con quỷ thì chả trách bọn họ sợ. Tuy ngày thường bọn họ cũng gặp quỷ nhưng chỉ một hai con, một lần thấy mười con quỷ đã là sự kiện cực kỳ trọng đại, còn phải để các sư thúc tự thân xuất mã mới được. Bây giờ một lúc thấy mấy trăm con đủ loại hình thù khủng bố, tự nhiên sẽ sợ không chịu được, trong đầu chỉ có một ý niệm: Làm sao bây giờ? Bọn họ sẽ chết ở chỗ này sao?

Có Trương đạo trưởng và ba người đặc bộ, hai vị đạo trưởng của hiệp hội thành phố D và hai người đồ đệ bọn họ tổng cộng mới là bảy người. Bảy người đối phó với mấy con quỷ còn được chứ mấy trăm con thì có mà khác nào châu chấu đá xe, kẻ ngốc nói chuyện viển vông.

Trương đạo trưởng quyết đoán nói: “Nếu đã xác định địa điểm thì chúng ta về trước đi, lập kế hoạch hoàn hảo rồi quay lại hành động sau.”

Bộ trưởng Lý nói: “Rút lui đã, chuyện này cần bàn kỹ hơn, nếu sơ ý thì sẽ thành tai hoạ cho cả thành phố D.”

Ai ngờ lúc bọn họ chuẩn bị đi, phía sau đột nhiên xuất hiện một đại thẩm cười tươi như hoa cúc, không biết bà ta đi đến phía sau họ từ lúc nào, tủm tỉm cười nói: “Các người ở chỗ này làm gì? Mau vào đi, hôn lễ sắp bắt đầu rồi.”

“Có phải sợ không? Đừng sợ đừng sợ, người tới là khách, tiên sinh sẽ không tuỳ tiện ăn thịt khách đâu.”

“Đi thôi, vào cùng tôi đi.” Bà ta la lên một tiếng, “Người đâu, cho tiểu quỷ ra đây đi. Ở đây còn vài vị khách vừa đến, mau cho người ra tiếp đón.”


Bảy người Trương đạo trưởng bị đưa vào thôn trang, nhìn thấy từng nhóm quỷ vô cùng kỳ quặc nhất thời không biết phản ứng kiểu gì.

Đại thẩm quay đầu, ngờ vực nhìn bọn họ: “Tôi thấy các anh hơi là lạ, lần đầu tiên đến đây à? Quỷ mới sao?”

Vừa dứt lời, mấy người Trương đạo trưởng đều không khỏi thay đổi sắc mặt.

“Đúng vậy, mấy người chúng tôi mới chết không bao lâu, nghe nói Đại vương cưới vợ, lúc này mới đi tới đây để chúc mừng, bởi vì lần đầu tiên tới đây, cái gì cũng không biết, có nhiều đắc tội, mong đừng trách tội.” Trương đạo trưởng cười nói, cố gắng giả thành một tiểu bạch quỷ, trong lòng nhịn không được toát mồ hôi lạnh.

Lý bộ trưởng cũng nói: “Đúng vậy đúng vậy, chúng tôi sợ mấy người chúng tôi mạo muội đi vào sẽ chọc Đại vương tức giận, vì vậy chuẩn bị ở bên ngoài xem náo nhiệt rồi đi, chỉ sợ mạo phạm Đại vương… Không biết cô dâu của Đại vương là ai vậy? Trên đường đi tới đây, chúng tôi đều nghe thấy một số quỷ tốt bụng đang bàn về việc này.”

Một tiểu đồ đệ của một vị đạo trưởng cẩn thận từng li từng tí nói: “Cô dâu có phải rất xinh đẹp, khẳng định là rất xứng đôi với Đại vương, chúc mừng Đại vương, chúc mừng Đại vương!”

Đại thẩm cong khóe miệng cứng đờ: “Người lão gia thíchđương nhiên là rất xinh đẹp, cũng là người xứng đôi với lão gia nhất. Còn là ai, đến lúc đó các ngươi sẽ biết, tất cả đi theo ta vào trong nào.”

Một nhóm bảy người Trương đạo trưởng và Lý bộ trưởng bị đại thẩm nhét vào trong đống quỷ, đại thẩm còn nói: “Đại vương rất hào phóng, các ngươi cố gắng cướp nhiều bao lì xì một chút, bây giờ đi tới đâu cũng cần tiền! Nếu như muốn sớm ngày đầu thai, thì vẫn phải đưa lên phía trên một ít mới được.”

Đám người Trương đạo trưởng liên tục nói cảm ơn, cẩn thận từng li từng tí đứng trong đống quỷ, không dám cử động.

Có rất nhiều quỷ tới đây chúc mừng, có những tiểu quỷ bình thường, muốn siêu độ những tiểu quỷ này chỉ cần một lá bùa là được, nhưng cũng có những ác quỷ đạo hạnh cao thâm, những con quỷ này không phải chỉ có một lá bùa là có thể giải quyết được. Vào lúc này mặc dù bọn họ có thể chung sống hoà bình, đương nhiên là bởi vì Quỷ Vương lợi hại trong truyền thuyết kia, cho nên không ai dám ở trước mặt hắn lỗ mãng. Nhưng nếu phát hiện mấy người bọn họ là con người, bọn họ sẽ trở thành mục tiêu công kích, chỉ sợ rất khó sống sót mà rời khỏi đây.

Vào lúc này bọn họ đã thu lại vào một góc nhỏ hẻo lánh, cố gắng không thu hút sự chú ý của những con quỷ, cũng may mắn là có nhiều quỷ tới đây, bay lơ lửng trên trời bò lung tung trên mặt đất, đứng náo nhiệt trong sân, đều đắm chìm trong niềm vui cướp bao lì xì, cũng không có nhiều quỷ chú ý đến bọn họ, cũng coi như trong cái rủi có cái may.

Lý bộ trưởng nói: “Bất luận là ai, tìm được cơ hội liền chạy nhanh, đi thông báo kêu người tới đây, không thể để tất cả chúng ta bị mắc kẹt tại đây.”




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.