Thi đấu thể thao điện tử ở Trung Quốc năm 2003, khó khăn mịt mùng.
Năm ấy không có doanh nghiệp tài trợ, không có CLB chuyên nghiệp, tất cả chiến đội đều là tự thành lập tự tổ chức, so với hoàn cảnh ở các nước khác như là trên trời với dưới đất. Đa số mọi người đều là từ tiệm net ra, lóe lên một chút rồi biến mất, ai cũng không có tính toán lâu dài.
Cũng không biết là phải tính toán như thế nào.
Mùa đông năm ấy lạnh không chịu được, ngồi ở tiệm net lạnh đến đông cứng chân, cô không thể kiên trì được đứng dậy giậm chân cho đỡ lạnh nói với solo ngồi bên cạnh, anh không lạnh à?
solo cười lật tay, cầm lấy tay cô.
Ngày đông giá rét, nhiệt độ ấm áp từ bàn tay ấy khiến cho cô trong chớp mắt kêu lên.
Mọi người trong tiệm net đều quay sang nhìn cô, cô xấu hổ không chịu được, chỉ có thể liều mạng trừng mắt nhìn anh, nhỏ giọng nói: “Cũng không nói trước một tiếng…” solo không có buông tay, kéo cô qua, ôm cô ngồi trên đùi anh: “Không chịu được thì về nhà trước đi.”
“Như vậy sao được, “cô đem hai bàn tay mình đều đặt trong bàn tay anh, “Anh nói thực chiến ở tiệm net so với ở nhà tuyệt đối hiệu quả hơn, em thật vất vả mới tìm được cảm giác…”
Cô đều dành phần lớn thời gian ở nhà, một mình chiến đấu hăng hái.
Mỗi này chỉ có từ 7 giờ đến 8 giờ tối cô mới có thể đi ra tiệm net cùng anh, làm sao bỏ về trước được.
“Ai ôi, ” all khi đó đúng lúc xuất hiện, câu nói đầu tiên là, “solo, đây là bạn gái nhỏ của ông à?”
Cô bị những lời nói đó dọa sợ đến đứng ngồi không yên, cả gương mặt đều đỏ bừng, vô cùng kinh ngạc nhìn người trước mặt tháo mũ xuống, để lộ ra cái đầu bóng loáng. Lúc đó tuổi còn nhỏ, bị người khác gặp được sẽ đỏ mặt tránh né, như là làm chuyện gì đó sai vậy.
“Tay súng bắn tỉa sắp tới của chúng ta, ” solo giới thiệu cô như vậy, “Cô ấy mới chỉ 14 tuổi.”
all quan sát cô, bởi vì lời solo nói, sinh ra vài phần hiếu kỳ.
Tay súng bắn tỉa, đây là vị trí chính xác nhất anh cho cô.
Khi đó anh cho cô xem rất nhiều video, nhìn người nước ngoài thi đấu.
Thật ra ban đầu cô cho rằng trò chơi kiểu này với các trò chơi trên QQ chẳng khác gì nhau cả, chỉ là giới hạn số người giới hạn thời gian thôi. Nhưng khi anh nói đến rất nhiều giải đấu lớn trên thế giới, nói đến rất nhiều tuyển thủ đoạt giải, nói những tuyển thủ cũng là những vận động viên khoác quốc kỳ nhận giải, cô mới chính thức nhận ra chúng khác nhau.
Trong lúc chiến đội gần như tung hoành tất cả các giải đấu lớn trong nước, trở thành vị vua không ngai vị thì bỗng nhiên xuất hiện một nữ tuyển thủ chưa từng tham gia giải đấu nào, nói cho anh biết anh đã có một đứa con gái 2 tuổi.
Mà cô khi đó, mỗi ngày chỉ học tập, thi cử được thành tích tốt để khiến bố mẹ hài lòng, sau đó thì liên tục thi đấu, phung phí thanh xuân, không cần lo lắng đến sinh hoạt tương lai chỉ mong khiến chính mình vui vẻ.
Anh lúc đó đã phải gánh chịu trách nhiệm cho một sinh mệnh ngoài ý muốn.