Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1001: Bị nhốt



Ông, trong song chưởng của hắn bùng phát kim quang, triển khai Phúc Địa Ấn, ở trong lòng bàn tay ủa hắn tạo thành từng đạo Thần Văn.

Thình thịch!

Hắn miễn cưỡng ăn một kích của Thú Vương, cả người bị quét bay ra ngoài, lực lượng song phương căn bản không ở một tầng thứ .

- Oa!

Thân thể Lăng Hàn đánh vào vách động, lại bắn ngược trở về, nằm ở trên đất, miệng phun máu tươi. Hắn lau mép, chỉ cảm thấy trong cơ thể sôi trào, vô cùng khó chịu.

- Không hổ là đại viên mãn, lực lượng thực sự là kinh người!

Lăng Hàn bò dậy, ba ba ba, mấy cây xương trật khớp tức thì trở về vị trí cũ.

Thể phách của hắn thực quá mạnh mẽ, dù cho một kích của đại viên mãn cũng không thể đập gãy xương của hắn, chỉ làm cho khớp xương trật khớp mà thôi. Đương nhiên, đây cũng là bởi vì Thú Vương bị trọng thương, làm sao cũng không thể bộc phát ra lực lượng mạnh nhất.

Con Thú Vương kia mở to mắt theo dõi hắn, trong ánh mắt có khiếp sợ, không có lời giải, có phẫn nộ, nhưng cũng có một tia nhận mệnh.

Một kích toàn lực cũng không thể giết Nhân tộc này, nó chết ở trong tay đối thủ như vậy... không oan.

Nó vốn ở trạng thái hấp hối, miễn cưỡng bạo phát một kích toàn lực, vậy thì đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương, mí mắt không sao mở được, chậm rãi nhắm lại.

- Ta đưa ngươi đoạn đường cuối cùng!

Lăng Hàn đánh ra Thất Sát Trấn Hồn Thuật, tê dại con Thú Vương này, thu đối phương vào trong Hắc Tháp, lấy lực lượng vô thượng đánh giết, để nó không cần lại chịu đựng thống khổ nữa.

Ánh mắt Lăng Hàn nhìn về phía bảy khối Sơn Hà Thạch trên tảng đá màu đen, khóe miệng lộ ra tiếu dung, tân tân khổ khổ lâu như vậy, rốt cục đến lúc thu hoạch.

Ân?

Thần thức bén nhạy của hắn phát hiện một tia dị động, lập tức quay người sang.

Rầm rầm rầm rầm, lối vào chợt nhào vào bốn người, một già ba trẻ, mỗi người đều nắm một góc của một tấm võng lớn, lấy nguyên lực thúc giục, làm cho tấm lưới lớn náy tản ra ánh sáng màu đỏ.

Cái kia tự nhiên là bốn người La gia, bọn họ ở lối vào lấy Xích La Tỏa Địa Võng ra, kích phát trước, để sau khi nhảy vào đánh lén con Thú Vương kia, vây khốn đối phương.

Nhưng bọn hắn vọt vào mới phát hiện, này nơi nào có thân ảnh của Thú Vương? Tương phản, chỉ có một người trẻ tuổi đang theo dõi bọn hắn.

- Là ngươi!

Bốn người chợt nhận ra, đây chẳng phải là con kiến hôi của Tiểu Thế Giới kia sao?

- Ha ha ha ha, đạp phá thiết hài vô mịch xử, được đến lại không uổng phí công phu!

Một người trẻ tuổi cười ha hả.

- Sơn Hà Thạch!

La gia lão giả cũng nhìn chằm chằm bảy khối Sơn Hà Thạch trên tảng đá lớn, ánh mắt lửa nóng.

Tròn bảy khối Sơn Hà Thạch có thuộc tính đặc thù, nếu dùng ở trên thân một người, sẽ vì La gia bồi dưỡng được một thiên tài siêu cấp!

Không giống hắn, mặc dù là thiên tài Tứ Tinh, lại vĩnh viễn chỉ có thể dừng ở tiểu cực vị, này chỉ là vì Thiên Hải Bí Cảnh mới mạnh mẽ bồi dưỡng ra "quái thai", ở thế giới cường giả Thần cấp đầy đất này, chiến lực trung cực vị đỉnh phong lại tính là cái gì?

La gia cần đương nhiên là chiến lực Nhật Nguyệt Cảnh, thậm chí Tinh Thần cảnh!

Bảy khối Sơn Hà Thạch có thuộc tính đặc thù, có thể để chiến lực đề thăng Nhất Tinh, từ Nhất Tinh đến Nhị Tinh là không huyền niệm chút nào, nhưng từ Nhị Tinh đến Tam Tinh, Tam Tinh đến Tứ Tinh thì không nhất định.

Ở trên cực hạn còn muốn đề thăng, vậy dĩ nhiên càng trắc trở, đối với thiên tài Tứ Tinh mà nói, bảy khối Sơn Hà Thạch ngay cả đề thăng nửa tinh chiến lực cũng không có.

Mặc kệ nói như thế nào, Sơn Hà Thạch có thuộc tính đặc thù chính là chí bảo, cũng là trọng điểm chuyến này của bọn hắn.

Trong khoảng thời gian ngắn, bốn người La gia cũng không kỳ quái con Thú Vương kia đi nơi nào, mà Lăng Hàn là thế nào xuất hiện ở đây.

Bọn họ không quan tâm!

- Hạo Dân, đi lấy Sơn Hà Thạch!

La gia lão giả phân phó nói.

La Hạo Dân vội vàng gật đầu nói:

- Vâng, Thất thúc!

Hắn cất bước đi đến, trên mặt có kích động không gì sánh được.

Hắn là nhân tài trọng điểm bồi dưỡng của La gia, nếu so với La Phách, La Liệt còn sớm hơn nghìn năm, nhưng từ thiên phú mà nói, kỳ thực hắn kém La Phách một bậc, ở trong đối tượng gia tộc trọng điểm bồi dưỡng, hắn sắp sau La Phách.

Nhưng bây giờ La Phách đã chết.

Bài vị của hắn liền lên rồi, Sơn Hà Thạch đặc thù này... hắn có tư cách hưởng dụng!

- Uy uy uy, không phải là vật của mình cũng không cần duỗi móng vuốt, đó không phải tiểu thâu chính là cường đạo.

Lăng Hàn cười nói, thân hình chớp động, còn nhanh hơn La Hạo Dân.

- Có lão phu ở đây, còn có phần ngươi sao?

La gia lão giả cười lạnh, hắn buông lỏng lưới lớn trong tay, thân hình nhảy ra, chặn về phía Lăng Hàn.

Hắn căn bản không có để Lăng Hàn vào mắt, chỉ là Phá Hư Cảnh mà thôi, quét ngang vô địch thì như thế nào, đây chẳng qua là giới hạn trong trình tự phàm nhân. Chỉ khi nào nhảy vào Thần cảnh, vậy thì không đủ xem.

Lăng Hàn cũng không lấy cung tên, chỉ lấy thân làm cung, lấy nguyên lực làm tên, bắn tới La Hạo Dân.

Hắn bây giờ là lực lượng gì? Trung cực vị tiếp cận đỉnh phong, bởi vậy lấy công pháp Diệt Long Tinh Thần Tiễn bắn mũi tên này, dù cho không có cung tên thật, một kích oai cũng đạt tới trung cực vị đỉnh phong!

La Hạo Dân cũng không để Lăng Hàn ở trong lòng, huống chi còn có "Thất thúc" ở phía sau chiếu ứng, trong mắt hắn chỉ có bảy khối Sơn Hà Thạch kia, này là một khoản tài phú kinh người, thành thật mà nói, dù bán hắn cũng kém xa.

Hắn căn bản không có để ý tới, chỉ đi về phía trước.

Diệt Long Tinh Thần Tiễn nhanh bực nào?

Phốc!

La Hạo Dân trúng tên, mũi tên nguyên lực từ phía sau lưng bắn vào, tiếp đó lại từ ngực đánh ra, lúc này, nguyên lực mới tiêu hao không sai biệt lắm, lóe lên, cả mũi tên hư không tiêu thất.

Điều này sao có thể!

La Hạo Dân chậm rãi xoay người lại, vươn tay muốn nắm cái gì, nhưng tay mới vươn phân nửa, thân thể đã ngã về phía sau.

Thình thịch, hắn té trên mặt đất, khí tức đoạn tuyệt.

Đường đường tiểu cực vị đỉnh phong, còn là thiên tài Nhất Tinh, cư nhiên bị một kích đánh giết.

La gia lão giả vừa giận vừa sợ, hắn đã đuổi kịp Lăng Hàn, hét lớn một tiếng, vung quyền đánh tới.

Ngươi giết người của ta, ta liền giết ngươi!

- Chết!

Hắn quát.

Lăng Hàn cười nhạt nói:

- Ngươi còn không được!

Hắn cũng đồng dạng vung một quyền đánh tới đối phương.

Thình thịch!

Dưới một kích, La gia lão giả bị đánh bay trở lại, hắn là tiểu cực vị đỉnh phong không giả, thiên tài Tứ Tinh cũng không giả, nhưng tuyệt không phải lực lượng của hắn có thể đạt đến trung cực vị, chính diện đối oanh với Lăng Hàn, đó không phải muốn chết sao?

---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.