Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1061: Thu



- Cái gì!

Quách Tu Văn nhất thời trợn tròn mắt.

Điều này sao có thể phát sinh?

Nhược điểm lớn nhất của khôi lỗi chính là không có ý chí bản thân, bởi vậy rất dễ bị thu vào Không Gian Linh Khí, nhưng biện pháp giải quyết cũng rất đơn giản, đó chính là để bản thân khôi lỗi biến thành một Không Gian Linh Khí là được.

Quả thực, Không Gian Thần Khí chỉ có Sáng Thế cảnh mới có thể chế tác, nhưng Không Gian Linh Khí? Đồ chơi kia chính là củ cải trắng, Phá Hư Cảnh liền có thể chế tác, chỉ là hơi hao chút khí lực mà thôi, từ Sơn Hà Cảnh bắt đầu, muốn làm là chuyện cực kỳ đơn giản.

Mọi người đều biết, Không Gian Linh Khí là không thể thu dung Không Gian Linh Khí, đây không phải vấn đề lớn nhỏ, mà là vấn đề bản chất.

Mà vô luận là khôi lỗi hổ, hay răng nanh nó đánh ra, bên trong đó đều có một không gian mini độc lập, chính là vì phòng ngừa bị người lấy Không Gian Linh Khí lấy đi.

Nhưng bây giờ thì sao, 24 cái răng nanh hư không tiêu thất!

Mặc Quách Tu Văn suy nghĩ làm sao, giới hạn trong trình tự của hắn, sao có thể nghĩ đến Không Gian Thần Khí, chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

- Ngang!

Khôi lỗi hổ gầm lên giận dữ, chợt thả người nhào tới, huy hổ trảo quét tới Lăng Hàn.

Lăng Hàn cũng tỉnh ngộ, Hắc Tháp có thể nói là khắc tinh lớn nhất của khôi lỗi, bởi vì bản thân không có ý chí, không có quấn lên ý chí võ đạo, vậy chỉ cần hắn lấy thần thức bọc lại, là có thể thu vào trong Hắc Tháp.

Ha ha, hay!

Hắn nhìn chằm chằm khôi lỗi hổ, thậm chí còn chắp hai tay ra sau, mùi vị trang bức đã xông thẳng cửu thiên.

Bất quá, thần thức của hắn đã như lưới cá, quấn về phía khôi lỗi hổ.

Tốc độ tấn công của khôi lỗi hổ thật nhanh, đổi thành trung cực vị khác mà nói, thần thức còn không có bọc lại, thân thể của mình đã bị mãnh hổ xé nát, dù sao chênh lệch tới hai tiểu cảnh giới a.

Hơn nữa, dù bọc lại, cũng có khả năng tránh thoát.

Nhưng cường độ thần hồn của Lăng Hàn viễn siêu cảnh giới, càng được Bất Diệt Thiên Kinh rèn luyện, kiên cố không gì sánh được được.

- Muốn chết!

Quách Tu Văn quát lên, đưa tay chỉ khôi lỗi nói.

- Giết hắn! Nhưng không nên quá nát, nối lại phiền phức!

Mãnh Hổ nhào tới, xoát, không có.

Phốc!

Quách Tu Văn chấn kinh đến tròng mắt trừng ra, miệng trương rất tròn.

Không có!

Khôi lỗi Sơn Hà Cảnh đại viên mãn a, cứ như vậy vô thanh vô tức không có, đây quả thực như mộng ảo.

Hưu, lúc này, La Ngộ một quyền đánh lui Thủy Nhạn Ngọc, lướt về phía Lăng Hàn.

Tuy hiện tại hắn được mệnh lệnh, muốn giết Lăng Hàn cùng Thủy Nhạn Ngọc, nhưng bởi vì có ký ức làm khó dễ, nên nó càng hận Lăng Hàn, ở trên đánh chết sẽ có trước sau khác nhau.

Đương nhiên là giết Lăng Hàn trước!

- Lui! Lui!

Quách Tu Văn vội vàng kêu lên, hắn đã ý thức được Lăng Hàn quỷ dị.

Lăng Hàn quay đầu lại liếc nhìn, La Ngộ vốn là người hắn phải giết, nhưng kết cục bây giờ đối với La Ngộ mà nói hẳn là so với tử vong càng thêm không xong, chết là hết, còn bị người biến thành chó sai sử.

Hắn lắc đầu, người như thế dĩ nhiên không cần đồng tình gì, chỉ là có chút cảm khái mà thôi.

Hiện tại La Ngộ chỉ là một khôi lỗi, năng lực ứng biến làm sao có thể so sánh với chân thân, tuy Quách Tu Văn ra lệnh, nhưng hắn đánh ra một kích, vậy dĩ nhiên là phải trước công kích xong, sau đó mới có thể lui.

Hưu, hắn cũng mất.

Lăng Hàn quay đầu, nhìn Quách Tu Văn nhoẻn miệng cười nói:

- Hiện tại chỉ còn lại có chúng ta!

Quách Tu Văn sợ run.

Trên cơ bản, chỉ cần là Đan Sư, Trận đạo sư, Chú Khí Sư,… đều có một đặc điểm cộng đồng, đó chính là chiến lực không cao, có thể tương xứng cảnh giới đã không tệ, vượt cấp chiến đấu cơ hồ là chuyện không thể nào.

Rất đơn giản a, bọn họ bỏ ra phần lớn thời gian, tinh lực ở sự tình ngoài võ đạo, làm sao có thể đề thăng chiến lực?

Bằng không thì quá không công bình.

Quách Tu Văn dĩ nhiên cũng không ngoại lệ, hắn thân là Khôi Lỗi Sư, bên người có hai khôi lỗi, khôi lỗi hổ càng đạt tới Sơn Hà Cảnh đại viên mãn hậu kỳ, chiến lực của bản thân hắn kém lại có quan hệ gì?

Đây là hắn cậy vào.

Nhưng bây giờ, hai khôi lỗi đều vô thanh vô tức tiêu thất, điều này làm cho hắn không thể lý giải, cũng để cho hắn sợ hãi. Hơn nữa, bản thân hắn cũng bất quá là trung cực vị hậu kỳ, bây giờ không có lực lượng gì a.

Càng then chốt chính là, gian phòng nơi này hiệu quả cách âm thật quá tốt, hắn có kêu phá yết hầu cũng sẽ không có người nghe được.

Trừ khi có thể chạy đi.

Lòng dạ của hắn thật quá tệ, trong lòng nghĩ như vậy, ánh mắt đã liếc về cửa.

Chạy!

Hắn chợt bỏ chạy, muốn đi kêu viện binh. Đến lúc ấy, hắn tự nhiên không thể giấu riêng Lăng Hàn, ngày sau luyện thành khôi lỗi Nhật Nguyệt Cảnh, trước bảo trụ cái mạng rồi hãy nói.

Để hắn hết ý là, Lăng Hàn cư nhiên không truy.

Thật tốt quá!

Hắn thầm nói, mắt thấy cách đại môn càng ngày càng gần, trên mặt của hắn không khỏi lộ ra vẻ vui mừng.

Hưu, một đạo hàn quang phóng tới.

- A…

Quách Tu Văn kêu thảm thiết, ngã gục, nặng nề ngã trên mặt đất.

Hắn quay đầu, chỉ thấy trên đùi của mình có một vết thương, nhưng không biết là cái gì làm ra, trực tiếp bắn thủng bắp đùi của hắn, kinh mạch bị gảy mấy cây.

Này tự nhiên là Diệt Long Tinh Thần Tiễn, nhanh như lưu quang!

Quách Tu Văn vội giùng giằng bò dậy, cố nén đau đớn lao tới cửa, trong đầu hắn bây giờ chỉ còn lại có ý nghĩ chạy trốn.

- Thực sự là xem trọng ngươi!

Lăng Hàn nhảy tới, chộp tới gáy của hắn.

- Không nên tới gần ta!

Quách Tu Văn thét to, hai tay vỗ tới Lăng Hàn.

So chiến lực, thậm chí còn thấp hơn Lăng Hàn.

Lăng Hàn lắc đầu, ở dưới lực lượng của hắn, Quách Tu Văn phản kích, giãy dụa như vậy tự nhiên một chút tác dụng cũng không có, bị hắn bắt lại.

- Đến, nói ra lai lịch sư phụ của ngươi đi!

Lăng Hàn hỏi.

Trước hắn còn không có dự định xé rách mặt với Bùi Tể, nhưng đối phương đã lộ ra chân diện mục, vậy thì không tránh được chiến đấu, bởi vậy Lăng Hàn muốn trước lý giải nội tình địch nhân.

- Ngươi, ngươi không thể giết ta, bằng không sư phụ của ta nhất định sẽ không bỏ qua ngươi!

Quách Tu Văn rung giọng nói.

Lăng Hàn lắc đầu nói:

- Vốn tưởng rằng ngươi biến thái như vậy, tàn nhẫn với người, đối với mình cũng có thể tàn nhẫn, sao không có cốt khí như vậy chứ?

Hắn vung tay, ném thi thể của La Ngộ ra ngoài.

Đây thật là thi thể, bởi vì Chân Nguyên Thạch bên trong đã bị lấy ra, trận văn cũng bị phá hư, trừ khung xương còn cứng rắn, này không khác thi thể bình thường chút nào.

---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.