Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1074: Bùi Tể xui xẻo



Quỷ Diện Giải, Hắc Giáp Tôm, đại ô quy, hải mã cũng nhìn chằm chằm Lăng Hàn, ánh mắt cực kỳ bất thiện.

Tuy thể phách của Nhân Tộc này hết sức kinh người, nhưng không phải không thể đột phá, bằng không mới vừa rồi bị bọn họ oanh kích cũng sẽ không liên tục hộc máu. Dù tảng đá kia có đặc hiệu hấp thu công kích, nhưng chỉ lớn bằng bàn tay, tối đa chỉ có thể bảo vệ một chỗ yếu hại.

Năm người bọn họ đều ở chiến lực chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, dưới sự liên thủ, vẫn có thể dễ dàng chém giết Nhân Tộc này.

Lăng Hàn cười hắc hắc nói:

- Trước so chiêu đi!

Hắn chủ động tuôn ra, trường kiếm công đến.

- Ghê tởm!

Năm yêu thú đều giận tím mặt, đánh tới Lăng Hàn.

Mục tiêu của Lăng Hàn là trắc thí tính năng của tảng đá, dù sao trước hắn núp ở trong Hắc Tháp, chỉ chiếm được một tin tức mơ hồ.

Thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch, công kích đánh tới, Lăng Hàn cầm tảng đá trái ngăn phải cản, nhất thời hấp thu tất cả công kích, như cá kình hấp nước, vô thanh vô tức, an tĩnh đến đáng sợ.

Hắn không khỏi kinh ngạc, thể phách của mình rất mạnh mẽ, nhưng lúc ăn công kích vượt qua cực hạn, hắn vẫn sẽ bị đẩy lui thậm chí đánh bay, nhưng cái này, ngay cả công kích của đại viên mãn đỉnh phong cũng có thể dễ dàng hóa giải.

Thật bất khả tư nghị.

Chỉ là tuy hiệu quả của tảng đá này nghịch thiên, nhưng ở dưới năm đại cao thủ vây công, Lăng Hàn cũng không có khả năng bảo hộ mình chu đáo, vẫn bị đánh trúng không ít chiêu, đánh cho hắn lần thứ hai liên tục thổ huyết.

Mục đích của hắn là trắc thí tảng đá, đã biết hiệu quả, hắn tự nhiên không có ý tứ triền đấu nữa.

- Ừ?

Lăng Hàn vừa muốn tiến vào Hắc Tháp, lại thấy có người tiến nhập Tàng Bảo Thất.

Đầu tiên đập vào mi mắt là chân như rể cây, có vô số đoạn kim chúc cấu thành, tiếp đó mới là một lão giả, nửa người dưới không có, tiếp ở trên các đoạn kim chúc.

Bùi Tể!

Hiển nhiên, hắn cũng phát hiện nơi này có quang trụ xung thiên, cho rằng có bí bảo xuất thế, nên cấp tốc chạy tới.

- Bùi lão ca, thật tốt quá, mau giúp ta ngăn trở những người này!

Lăng Hàn lớn tiếng nói.

- Lăng Hàn!

Bùi Tể không khỏi cả kinh, không nghĩ tới lại ở chỗ này gặp phải Lăng Hàn. Tiểu tử này là tai tinh của mình sao, sao đi tới chỗ nào cũng sẽ gặp phải hắn?

Lăng Hàn phi thân nhào tới, nhưng trong nháy mắt đến gần, hắn hưu một cái… tiến nhập Hắc Tháp.

Nhất thời, ánh mắt của đám người Hôi Vân Chương, Quỷ Diện Giải đồng thời nhìn chăm chú lên trên người Bùi Tể.

- Tiểu tử kia đâu?

Bọn họ lạnh giọng hỏi, nếu như vận dụng tảng đá thoả đáng, phát huy được giá trị sẽ kinh người không gì sánh được.

Bùi Tể mạc danh kỳ diệu, hắn vốn tưởng rằng Lăng Hàn xưng hắn lão ca là đang nhạo báng hắn, nhưng thấy ánh mắt năm người này bất thiện liền biết, mình bị Lăng Hàn gài bẫy.

Đây là bị dời họa a!

Ghê tởm a, đến tột cùng tiểu tử kia đã làm ra sự tình người người oán trách gì, cư nhiên hại đến trên đầu của mình a.

- Ha hả, không dối gạt các vị, lão phu cùng ác tử kia không chỉ không phải là bằng hữu, hơn nữa còn là cừu nhân, lão phu cũng muốn giết hắn cho hả giận!

Bùi Tể lui về phía sau vài bước, không dám có chút sơ xẩy.

Trong lòng hắn càng khó chịu, nếu không phải hai khôi lỗi chuẩn Nhật Nguyệt Cảnh của mình bị Lăng Hàn thu, năm súc sinh này hắn dễ dàng là có thể trấn áp, làm sao phải khép nép như vậy chứ?

- Hừ, nhân loại nói là không thể tin!

Quỷ Diện Giải lãnh đạm nói.

- Không sai, tuy lão nhân này tàn phế, huyết khí không tràn đầy thế nào, nhưng dù sao cũng là tồn tại đại viên mãn, ăn tinh huyết của hắn vẫn có chút bổ ích.

Hôi Vân Chương vươn đầu lưỡi, liếm môi một vòng.

Bùi Tể kinh hãi, vội vã thể hiện ra tư thái cường ngạnh nói:

- Các vị, lão phu cũng không phải dễ trêu, nếu các ngươi muốn giết lão phu mà nói, ít nhất phải có một cái chôn cùng với lão phu!

- Phải không!

Năm con yêu thú đồng thời xuất thủ, công tới Bùi Tể.

Thình thịch!

Vừa ra tay, Bùi Tể liền hoàn toàn rơi vào hạ phong, bị năm yêu thú đánh cho bay lên.

Chiến lực của hắn chỉ bất quá tương xứng cảnh giới, thậm chí còn yếu một đoạn, nhưng yêu thú phần lớn đều có thể đạt đến chiến lực tiêu chuẩn, thậm chí bởi vì thân thể mạnh mẽ, rất nhiều đều sẽ vượt qua một tinh chiến lực.

Bởi vậy, lấy ít địch nhiều, ở trên chiến lực càng bị nghiền ép, Bùi Tể dĩ nhiên thê thảm.

- Phốc!

Hắn cuồng phun tiên huyết, làm một Khôi Lỗi Sư, chiến lực bản thân hắn chính là phế vật, nhưng hai khôi lỗi cường đại nhất đã bị Lăng Hàn lấy đi, chỉ có mấy con khôi lỗi hộ tống hắn đào tẩu, nhưng đều là tiểu cực vị.

Khôi lỗi như vậy căn bản không có khả năng xuống Thâm Hải, đã sớm bị áp lực chấn nát, hơn nữa lại không thể thu vào Không Gian Linh Khí, hiện tại hắn thực sự là một người cô đơn.

Tình thế đối với hắn quả thực bất lợi tới cực điểm.

- Chỉ là Nhân Tộc!

- Bất quá là Nhân Tộc!

Năm yêu thú đều cười lạnh, Bùi Tể không đỡ nỗi một đòn rốt cục để cho lòng tự tin của bọn họ khôi phục, như tiểu tử kia dù sao cũng chỉ số ít, Nhân Tộc còn là rất "bình thường".

Bùi Tể hết sức buồn bực, hắn chạy tới bảo vật gì cũng không nhìn thấy, lại bị năm cường giả vây công, quả thực là mạc danh kỳ diệu.

Tiểu tử ghê tởm kia, đều là hắn làm hại! Hắn làm hại!

- Bách Hoa Loạn Vũ!

Bùi Tể đánh ra một đại chiêu, vô số kim chúc như một đóa hoa tươi nỡ rộ, uy lực cực kỳ kinh người. Hắn nào có tâm tình ham chiến, dự định phát sinh một đại chiêu, mở một đường máu.

Cái gì bảo vật, hắn từ bỏ!

- Hừ!

Rùa đen cản ra, thân hình hắn lay động, nhất thời trở nên lớn vài lần, lấy lưng cứng rắn ngăn cản một kích này.

Thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch, công kích dày đặc hạ xuống, nhưng chỉ đánh ra hỏa tinh chói mắt, căn bản không thể đột phá phòng ngự của hắn.

Quy, yêu thú phòng ngự mạnh nhất, gần như không có một trong.

Bùi Tể thiếu chút nữa thổ huyết, hắn phát đại chiêu, nhưng đối phương chỉ cần một cường giả liền cản lại.

- Chết!

Bốn người Quỷ Diện Giải lập tức xuất thủ.

Xoát, vô số xúc tu, giải kiềm, tôm giáp,… dò xét đến, thần mang diệu động.

- A…

Bùi Tể kêu thảm thiết, tuy hắn toàn lực phòng ngự, nhưng không chịu nổi đối thủ quá mạnh mẽ, một cánh tay bị cắt xuống, ngực cũng nhiều mười mấy lỗ máu, may là tránh khỏi yếu hại, bằng không một kích chỉ biết ngủm.

Năm Đại Yêu thú không chút lưu tình, lại oanh qua một kích, muốn lấy mạng của Bùi Tể.

- Không có ý tứ, người này tội ác tày trời, ta muốn tự tay giết!

Lăng Hàn xuất hiện, đã phát động tiễn thức chung cực.

---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.