Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1085: Lại nghèo



Này tự nhiên là tìm Lệ Vi Vi.

Nếu như hắn cầm bán, chắc sẽ bị người ép giá ép tới thảm, ai bảo hắn không có thực lực cũng không có bối cảnh? Nhưng để cho Lệ Vi Vi ra ngựa, ai dám lừa nữ nhi của Tả Tướng?

Dù phải chia lợi nhuận cho Lệ Vi Vi, cũng tuyệt đối là có lời.

Lệ Vi Vi đã sớm nếm được ngon ngọt kiếm tiền, dĩ nhiên vỗ ngực bảo đảm, chẳng qua là khi nàng nhìn thấy số lượng Thiên Cơ Đan, thì không khỏi kinh hô:

- Ngươi đánh cướp Đan Đạo thế gia nào sao?

Thực sự là nhiều lắm, cửa hàng đan dược bình thường có khả năng ngay cả một phần trăm cũng không có.

Lăng Hàn cười ha hả nói:

- Ta tám ngươi hai, làm sao?

Lệ Vi Vi vui vẻ gật đầu, nàng chỉ bất quá là chạy một chuyến mà thôi, mà giá đan dược hơn giá nguyên liệu nấu ăn nhiều lắm, dù cho chỉ hai thành cũng có thể làm cho nàng kiếm một khoảng.

Lăng Hàn lại hội tụ với đám người Lâm Do, Mã Hưng một lần, bọn họ còn đang ở Phá Hư bộ, không tăng chiến lực lên 20 tinh là tuyệt sẽ không đi trùng kích Thần Cảnh. Chúng nhân cũng cảm khái, đồng thời tiến vào Xích Thiên Học Viện, bọn họ gần như dậm chân tại chỗ, nhưng Lăng Hàn đã là Sơn Hà Cảnh trung cực vị.

Giữa người và người, chênh lệch lại lớn như vậy sao?

Hiệu suất làm việc của Lệ Vi Vi rất cao, vì tiền, vị đại tiểu thư này cũng thực sự liều mạng, ngắn ngủi ba ngày liền mang đến cho Lăng Hàn hơn ba trăm vạn Chân Nguyên Thạch, dù chia làm tám hai, Lăng Hàn cũng có hơn hai trăm vạn.

Hắn chỉ để lại một ít Chân Nguyên Thạch tu luyện, duy trì khôi lỗi, cái khác toàn bộ đổi thành tài liệu, dùng để luyện chế Bích Tiêu Đan.

Trung cực vị luyện chế Thần Đan cấp ba, này có chút cật lực, nhưng Lăng Hàn có Hắc Tháp, căn bản không cần lo lắng vấn đề hỏa ôn, mà thần thức của hắn lại cường đại, kiên cố vượt xa trung cực vị bình thường, bởi vậy, hắn hoàn toàn có thể luyện chế Thần Đan cấp ba.

Mới đầu, vậy dĩ nhiên toàn bộ đều là thất bại.

Tài liệu cao tới hơn hai trăm vạn, chỉ hơn một tháng đã bị hắn tiêu xài gần chín thành, bất quá Lăng Hàn rốt cục thấy được ánh rạng đông, ở trong thất bại lục lọi ra manh mối.

Ách, thất bại hơn mấy trăm lần nữa, không sai biệt lắm là có thể thành công a.

Quá đốt tiền.

Ngay cả Lăng Hàn cũng có chút nhức nhối, bởi vì 200 vạn đổ vào căn bản không đủ, không sai biệt lắm còn phải dùng gần như thế.

- Thiếu tiền a!

Lăng Hàn vò đầu, rõ ràng không lâu trước mới buôn bán lời hơn hai trăm vạn, sao thoáng cái lại thành nghèo rớt mồng tơi a?

Có ai coi tiền như rác để hắn hãm hại một chút hay không?

...

- Thiếu Chủ!

Ở trước người Triệu Luân, quỳ một nữ tử xinh đẹp, nhìn kỹ, nàng cư nhiên có vài phần tương tự Thủy Nhạn Ngọc, mỹ lệ động nhân, phong tình vạn chủng, chỉ là luôn cảm thấy kém một chút gì đó.

Triệu Luân đang nhìn hồ nước ba động, như hàng vạn hàng nghìn kim xà loạn vũ, nhìn kỹ, ngón tay của hắn cũng có quy luật mà động theo.

Hắn tu luyện một môn Thượng Cổ kỳ công, phải từ trong nước tham khảo, ngộ ra Thiên Địa quy luật.

- Chuyện gì?

Hắn thản nhiên nói, giọng nói bình thản, thần tình thong dong, tựa hồ hoàn toàn loại bỏ bóng ma thua ở trong tay Lăng Hàn.

- Lăng Hàn và Thủy tiểu thư đã trở về.

Cô gái xinh đẹp nói, nàng gọi Dương Lạc Đan.

Khuôn mặt ung dung của Triệu Luân nhất thời xuất hiện gấp khúc, tay phải không khỏi xiết chặt. Thua ở trong tay Lăng Hàn, dù bởi vì hắn bị hạn chế tu vi, nhưng vẫn là chỗ bẩn lớn nhất trong đời hắn.

Huống chi Lăng Hàn còn cùng Thủy Nhạn Ngọc nhập đôi thám hiểm, đây càng chạm nghịch lân của hắn.

- Hai phế vật kia, ngay cả chút chuyện này cũng không làm được!

Triệu Luân hừ một tiếng, hiện tại Lăng Hàn và Thủy Nhạn Ngọc đã trở về, Tả Tiêu cùng Phạm Dũng tiêu thất, hiển nhiên, bọn họ chẳng những không có thành công, còn bị Lăng Hàn làm thịt.

Mặc dù chân tướng có chút không khớp, nhưng hai người này quả thực không hoàn thành sự tình, cũng quả thực đã chết.

Triệu Luân có chút không nghĩ ra, hai người kia đều là đại cực vị đỉnh phong, chiến lực từ hai đến ba tinh, còn được ban cho hai bảo vật, này cũng không có khả năng diệt Lăng Hàn?

Con kiến hôi từ Tiểu Thế Giới khai thiên mà đến kia, thực sự là được Thiên Địa khí vận quán chú, giết không chết sao?

- Lẽ nào, phải là bản thiếu tự tay xuất thủ sao?

Hắn hận hận nói, phía sau có một vòng mặt trời đỏ hiện lên, tuy rất nhỏ, nhưng so sánh với Sơn Hà Cảnh lại là biến hóa về chất.

Hiện tại con kiến hôi từ Tiểu Thế Giới kia nghiễm nhiên là người của Cửu Quận Vương, có mấy người dám công khai đối phó Lăng Hàn? Không sợ Cửu Quận Vương phẫn nộ sao? Đừng nói Triệu Luân, ngay cả Triệu đại tướng quân đứng ra cũng không có tác dụng.

- Thiếu Chủ, không bằng đi Ám Dạ Đường mời người.

Dương Lạc Đan đề nghị.

Sắc mặt của Triệu Luân không khỏi căng thẳng, hừ một tiếng nói:

- Lớn mật!

Ám Dạ Đường là công địch của tam đại Hoàng Triều, Triệu Luân là nhi tử của Đại Tướng Quân, nếu như truyền ra tin tức hắn cấu kết với Ám Dạ Đường, vạn nhất để nữ hoàng đại nhân chú ý, như vậy tra xét ra hắn thậm chí có thể bị xử tử.

Tri pháp phạm pháp, tội thêm một bậc!

Dương Lạc Đan vội vã quỳ xuống nói:

- Xin Thiếu Chủ bớt giận!

Triệu Luân nguyên bản còn muốn mắng vài câu, nhưng thấy Dương Lạc Đan quỳ rạp dưới đất, nhổng cái mông rất tròn lên thật cao, sắc tâm không khỏi đại động.

Trước khi tiến vào Nhật Nguyệt Cảnh, Triệu đại tướng quân căn bản không để hắn gần nữ sắc, chính là sợ hắn trầm mê trong đó, làm trễ nãi tu hành. Nhưng hiện tại lệnh cấm này tiêu thất, nhưng Triệu Luân chướng mắt mỹ nữ bình thường, trong lòng chỉ có Thủy Nhạn Ngọc.

Nhưng Thủy Nhạn Ngọc lại bày ra kiên quyết gả heo gả chó cũng không lấy hắn, để hắn hết sức tức giận, mới cố ý tìm Dương Lạc Đan làm thị nữ của mình, khó tránh khỏi có dụng ý để đối phương thế thân.

Nhưng Dương Lạc Đan dù sao cũng không phải Thủy Nhạn Ngọc, hắn vẫn không đề được hứng thú, cho đến lúc này, bị tin tức của Lăng Hàn kích thích, lực khống chế của hắn cũng hạ xuống đáy cốc.

Hắn đột nhiên nhào tới, cởi quần áo của đối phương ra.

- Thiếu Chủ, ngươi làm gì!

Dương Lạc Đan la thất thanh, nhưng ở chỗ sâu trong nhãn thần lại có vẻ đắc ý, nàng không cam lòng làm thị nữ của Triệu Luân, dã tâm của nàng rất lớn, muốn làm Thiếu phu nhân của Tướng Quân phủ!

Triệu Luân thẳng lưng, tiến nhập thân thể của Dương Lạc Đan, điên cuồng mà chạy nước rút.

Dương Lạc Đan ôm Triệu Luân, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười, kế hoạch bước đầu tiên của nàng đã thành công.

- Thiếu Chủ, ngươi thấy ý nghĩ của ta thế nào? Chúng ta có thể ẩn thân phận, ngược lại Ám Dạ Đường nhận tiền không nhận người a!

---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.