Hắn nắm giữ quy tắc thiên địa cao hơn Lăng Hàn, mà Lăng Hàn thì thắng ở thể phách mạnh mẽ, sức khôi phục cũng đồng dạng biến thái, bởi vậy, bọn họ một cái công kích mạnh hơn, một cái phòng ngự trâu hơn, đánh cho khó phân thắng bại.
Có điều, nếu vẫn tiếp tục đánh như thế, có thể nói, thắng cuối cùng nhất định là Lăng Hàn.
Bởi vì phòng ngự của hắn là bị động, trước sau tồn tại, nhưng Vô Diện chỉ cần sơ sẩy một cái, bị Lăng Hàn bắn trúng, vậy bị thương là chặt chẽ vững vàng, không có một chút xíu chiết khấu.
- Ha ha ha ha!
Trong một tiếng cười dài, Vô Diện chủ động ngưng chiến nói.
- Đánh nhau cùng cấp, ta không thắng được ngươi.
- Ta cũng không thắng được ngươi.
Lăng Hàn cũng nói.
- Nếu như chân chính cùng cấp, ngươi không hẳn thắng không được ta, dù sao ta chỉ có thể áp chế lực lượng, nắm giữ quy tắc cao hơn ngươi.
Vô Diện ăn ngay nói thật, có vẻ minh bạch rõ ràng.
- Có điều…
Hắn dừng một chút.
- Đó chỉ là luận bàn, sinh tử giao chiến chân chính, hươu chết vào tay ai lại không nhất định.
Lăng Hàn gật đầu, thiên tài như bọn họ há có thể không có lá bài tẩy?
Như hắn có Thiên uy còn chưa dùng tới, dù cho thật bị trọng thương, còn có Bất Diệt Chân Dịch có thể khôi phục, thậm chí có một phần trăm xác suất dục hỏa trùng sinh.
Đương nhiên, trâu bò nhất vẫn là Hắc Tháp, cùng lắm ta trốn vào, ngay cả Thánh Nhân đến cũng không có biện pháp!
Hai người rất có cảm giác như đã quen thân, liền ngồi xuống uống trà luận đạo. Tuy cảnh giới của Vô Diện cao hơn, nhưng tư duy của Lăng Hàn thiên mã hành không, cho hắn dẫn dắt rất lớn.
Mà Lăng Hàn cũng giống như vậy, nguyên nhân quá đơn giản, cảnh giới của đối phương cao hơn a.
Hai người càng nói càng đầu cơ, thao thao bất tuyệt, kéo dài ba ngày, nhưng đều ý còn chưa tuyệt, chỉ cảm thấy còn có thể nói bảy tám ngày nữa.
- Khà khà, rốt cục để bản thiếu tìm ra ngươi!
Một âm thanh tràn ngập thù hận vang lên, chỉ thấy Tạ Đông Lai đột nhiên xông ra, phía sau theo hai lão bộc, còn một bác gái trung niên khác.
Chu Lệ Vân.
Trong ánh mắt của Lăng Hàn không khỏi lướt qua một đạo sát khí.
Nữ nhân này thực vì tư lợi, mình "tìm yêu" thất bại, liền đẩy người khác vào hố lửa, chưa từng thấy nữ nhân nào buồn nôn hơn nàng! Hơn nữa, nàng đó là yêu sao, rõ ràng chỉ là vừa ý thân phận Đan Sư cấp tám, tuy nàng vẫn cho rằng Lăng Hàn chỉ là Đan Sư cấp bốn cấp năm mà thôi.
Lăng Hàn rất ít lộ sát cơ với một người xa lạ, nhưng nữ nhân này lại làm được, cũng coi như không đơn giản a.
Tạ Đông Lai cười gằn, gật gù nói với Chu Lệ Vân:
- Tên này quả nhiên ở đây!
Chu Lệ Vân vội vã dâng nụ cười nịnh nọt:
- Ta thấy người này gặp gỡ tiện nhân kia, trở về Lang Nha Thành, liền nhiều mặt tìm hiểu, mới biết người này đến phương hướng này, cuối cùng cũng coi như không phụ lòng Tạ thiếu giao phó.
Kỳ thực bọn họ đã ở trong chiến trường hai giới tìm kiếm rất lâu, nhưng trước đó Lăng Hàn vẫn ở trong Hắc Tháp bế quan, bọn họ lại làm sao có khả năng tìm được? Nếu không phải Tạ Đông Lai này lòng dạ chật hẹp, kìm nén một hơi muốn báo thù Lăng Hàn, người bình thường đã sớm từ bỏ.
Ở đây tìm người, dù cho có một phương hướng đại khái, vậy cũng là mò kim đáy biển.
- Lăng Hàn, hóa ra ngươi chính là nhân tình của tiện nhân kia, chẳng trách ta cảm thấy danh tự này có chút quen tai!
Tạ Đông Lai lạnh lùng nhìn Lăng Hàn, trong ánh mắt tất cả đều là sát khí, hắn cuối cùng rõ ràng, vì sao Lăng Hàn vẫn đối phó hắn, hóa ra là bởi vì Thiên Phượng nữ.
Chỉ là, châu chấu đá xe, coi như Đan Sư cấp tám thì đã làm sao, hắn ở đây giết người diệt khẩu, ai sẽ hoài nghi đến trên người hắn?
Lùi một bước mà nói, coi như hoài nghi thì đã làm sao, chứng cứ đâu, không có chứng cứ, ai dám làm gì hậu nhân của một vị Hằng Hà Cảnh?
Lăng Hàn nhìn về phía Vô Diện nói:
- Vô Diện huynh, có thể thay ta ngăn trở ba nam nhân kia hay không, ta muốn làm thịt người phụ nữ kia.
Vô Diện cũng không có hỏi cái gì, mà nói:
- Ngươi xác định có thể chiến thắng người phụ nữ kia? Tuy rằng thực lực của nàng không ra sao, nhưng cảnh giới cao hơn ngươi quá nhiều.
Hắn có thể rõ ràng phán đoán được, sức chiến đấu của Lăng Hàn vẫn không có đạt đến Nhật Nguyệt Cảnh đại viên mãn.
Lăng Hàn lộ ra nụ cười tự tin nói:
- Xác định!
- Tốt lắm, ba người này giao cho ta.
Vô Diện gật gù, có vẻ rất không đáng kể.
Cái này rất bình thường, hắn là Nhật Nguyệt cực cảnh, thậm chí tu đến đỉnh cao cũng có khả năng, mà ba người Tạ Đông Lai chỉ là đại viên mãn, đối mặt cường giả cực cảnh, bọn họ tựa như đối đầu Tinh Thần Cảnh, ưu thế về số lượng căn bản không phát huy được tác dụng.
Chí ít ba cái là còn thiếu rất nhiều, khả năng phải mười cái, trăm cái, ngàn cái, cụ thể phải xem trình độ cực cảnh của Vô Diện, đến cùng là đạt đến tiền kỳ, trung kỳ, hậu kỳ hay đỉnh cao.
Lăng Hàn rất yên tâm, nhanh chân đi đến chỗ Chu Lệ Vân, hắn muốn làm thịt mối họa này trước, bằng không có một con rắn độc như thế ở bên người Thiên Phượng Thần Nữ, hắn không yên lòng.
- Các ngươi cũng thực là quá ngông cuồng!
Tạ Đông Lai tự nhiên nghe được hai người Lăng Hàn trò chuyện, hắn suýt chút nữa tức điên, chỉ là hai tiểu nhân vật trung cực vị mà thôi, một cái nói khoác không biết ngượng muốn kiềm chế ba người bọn họ, một cái khác thì muốn làm thịt Chu Lệ Vân.
Tự tin từ đâu tới? Không thổi sẽ chết sao?
Hắn nhìn khí tức trên người Vô Diện cùng Lăng Hàn tản mát ra đều chỉ là Nhật Nguyệt Cảnh trung cực vị, tự nhiên 10 ngàn cái xem thường.
Hí!
Nhưng cái ý niệm này ở trong đầu của hắn lóe lên, Tạ Đông Lai liền hít vào một ngụm khí lạnh, vừa mới qua bao lâu, Lăng Hàn lại bước qua một nấc thang? Lẽ nào, hắn đã ở tiểu cực vị đỉnh cao dừng lại rất dài, vừa vặn ở thời gian này thu được đột phá?
Đây là hắn có thể tiếp thu, bằng không tiểu tử này không phải siêu cấp yêu nghiệt sao!
Cần phải biết rằng, Tử Nguyệt Thần Nữ đã nói, số tuổi thật sự của Lăng Hàn không vượt qua năm mươi, đây chính là phán đoán của một vị cường giả Hằng Hà Cảnh, ai dám không tin?
Nhật Nguyệt Cảnh trung cực vị năm mươi tuổi!
Tạ Đông Lai không khỏi sát khí rực cháy, tên tình địch này tuyệt đối không thể lưu, quá con mẹ nó biến thái.
- Giết!
Hắn nhẹ giọng nói, tự nhiên không cần hắn tự mình động thủ, hai tên lão bộc sẽ thay hắn giải quyết.