Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1398: Ta là ai?



Lăng Hàn rùng mình một cái, đột nhiên bị một nguồn lực lượng lôi kéo về phía trước, đâm đến tên thiếu niên kia. Nhưng thiếu niên kia lại tựa hồ như không phát hiện, vẫn đứng như cũ, không có ý nghĩ né tránh nào.

Phốc!

Hai người đụng vào nhau, nhưng không có ai đụng ngã ai, mà là cả người Lăng Hàn như nước, tan vào trong cơ thể thiếu niên kia.

Thời khắc này, hắn và thiếu niên triệt để kết hợp thành một thể.

Không, không phải kết hợp một thể, thiếu niên này ngoại trừ một cái tên ra, thì không có bất kỳ ký ức, trống rỗng, phải nói là thần hồn của hắn làm chủ thể xác này mới đúng.

Ý thức của hắn có chút mơ hồ, hai cái tên bốc lên ở trong đầu, một người tên Lăng Hàn, một người khác tên là... Đinh Tử Chân.

Ta đến cùng là ai?

Lăng Hàn có chút mờ mịt, ký ức thuộc về bản thân hắn đang cấp tốc biến mất, hắn chỉ còn dư lại một ý nghĩ, đó chính là hắn gọi Đinh Tử Chân, cái khác... cái gì cũng không biết.

Hắn đột nhiên cắn răng một cái, hắn là Lăng Hàn!

Sương mù này là một mê trận, bất tri bất giác liền khống chế tâm linh của hắn.

Tiến vào Hắc Tháp.

Lăng Hàn vội vã suy nghĩ, nhưng phát hiện trong cơ thể không có Hắc Tháp tồn tại, thật giống như hắn thật biến thành Đinh Tử Chân.

Chuyện gì thế này?

Ta không phải Đinh Tử Chân, ta là Lăng Hàn!

Lăng Hàn ở trong thân thể kêu to, nhắc nhở mình, không có Hắc Tháp là kẽ hở to lớn nhất, để hắn tóm lấy, không có mất bản tâm của mình.

- Đinh Tử Chân!

Mấy thiếu niên đi vào đình viện.

- Nên đi tộc bỉ!

- Khà khà, đàng hoàng chịu thua liền được, bằng không lại đánh cho ngươi ba tháng không thể tu luyện.

- Còn không mau cùng đi?

Mấy thiếu niên kia nhìn qua lớn hơn hắn một hai tuổi, thực lực cũng... cao hơn một đoạn.

Lăng Hàn phát hiện, tu vi của hắn chỉ là Nhật Nguyệt Cảnh tiểu cực vị, mà đối phương chí ít cũng là trung cực vị, thậm chí còn có đại cực vị, đại viên mãn. Có điều, Lăng Hàn không sợ, hắn có lực lượng lục tinh, thậm chí bù đắp quy tắc, sức chiến đấu có thể đột phá lục tinh!

Theo mấy người này rời đi, bọn họ một đường đi qua vô số lầu các, nơi này lớn thái quá, đi rất lâu, mới đến một Luyện Võ Trường, nơi này đã có thật nhiều người chờ, trẻ có già có, nữ có nam có.

Thực lực của mỗi người cũng cao thấp không giống nhau, có Sơn Hà Cảnh, cũng có Nhật Nguyệt Cảnh, Tinh Thần Cảnh, yếu nhất cũng là Phá Hư Cảnh, là trẻ con đang được ôm ở trong ngực.

Tê, cái này không phải sinh ra chính là Phá Hư Cảnh sao?

Đây là nơi quái quỷ gì, sinh ra liền tiếp cận Thần linh!

Mà càng làm cho Lăng Hàn khiếp sợ là, hắn thấy có người tình cờ lưu chuyển ra Tinh Hà, kia tuyệt đối là cường giả Hằng Hà Cảnh, nhưng giống như những người khác, ở trong đám người đàng hoàng chờ đợi.

Phần cuối của Luyện Võ Trường là một cái đài cao, phía trên ngồi mấy người, mỗi người đều bị sương mù che mặt, có vẻ cực kỳ thần bí.

Chỉ liếc mắt nhìn, Lăng Hàn liền có loại cảm giác khó chịu như thần hồn muốn xé rách.

Quá mạnh mẽ!

Mấy người này tùy tiện đi ra một vị, tuyệt đối có thể một tay che trời, trong nháy mắt liền phá nát tinh thần, thổi một hơi liền có thể hủy diệt một tinh vực.

Thánh Nhân sao?

Ngay cả Hằng Hà Cảnh cũng chỉ có thể đứng ở một bên, người ngồi ở trên cao kia khẳng định vượt qua Hằng Hà Cảnh, không phải Thánh Nhân đó là cái gì? Hơn nữa, Thánh Nhân còn phân bốn cấp, những người này tuyệt không chỉ Tiểu Thánh đơn giản như vậy, thậm chí có khả năng là Đại Thánh, Thánh Vương!

- Đinh gia cuối năm thi đấu, bắt đầu!

Theo một người hô lớn, từng đôi người tiến vào giữa trường bắt đầu giao chiến, ít nhất cũng chỉ mười tuổi mà thôi, nhưng thình lình đều có tu vi Sơn Hà Cảnh tiểu cực vị, thắng được mọi người kinh ngạc thốt lên cùng than thở.

- Không hổ là Đinh Diệu Long, truyền nhân đại trực hệ thứ bảy mươi bảy của lão tổ, tổ huyết tương đối thuần hậu, mới mười tuổi liền cường đại như vậy.

- Tương lai tất nhiên là một nhân vật hết sức quan trọng của Đinh gia ta!

Thiếu niên này rất mạnh, rõ ràng chỉ là Sơn Hà Cảnh tiểu cực vị, nhưng có thể chiến đại cực vị, thậm chí ở sau khi vận dụng bí pháp nào đó, một tên Sơn Hà Cảnh đại viên mãn sơ kỳ cũng bị hắn oanh bại.

- Thiên Thu Tuế Nguyệt!

- Không nghĩ tới, thiên phú của Diệu Long cường đại như thế, ở cảnh giới này liền có thể sử dụng lực lượng của tuế nguyệt.

- May mắn của Đinh gia ta!

Trên đài cao, mấy tồn tại vô cùng mạnh mẽ gật đầu, không chút keo kiệt ca ngợi.

Đinh Diệu Long mang theo tràn đầy ca ngợi hạ tràng, sau mấy vòng chiến đấu, đến phiên Lăng Hàn… phải nói là Đinh Tử Chân.

Đối thủ của hắn cũng là tiểu cực vị, nhưng tu vi hơi cao hơn hắn một chút, là một trong vài tên thiếu niên lúc trước kêu Lăng Hàn kia.

- Ngoan ngoãn nhận thua đi!

Đối phương ra tay, đánh tới Lăng Hàn.

Lăng Hàn phản kích, nhưng hắn thình lình phát hiện, mình thật đã biến thành một người khác.

Thân thể của hắn không có sức phòng ngự mạnh mẽ, lực lượng của hắn cũng không có vượt qua lục tinh, hắn nắm giữ tất cả bí pháp đều biến mất.

Hắn bây giờ, chỉ là Sơn Hà Cảnh tiểu cực vị sơ kỳ, hơn nữa một tinh cũng không có vượt qua.

Oành!

Miễn cưỡng ngăn mấy chiêu, Lăng Hàn bị đối phương một cước đá bay.

- Phế vật!

Thời điểm đá bay, đối phương còn dùng khẩu hình nói một câu, biểu hiện khinh bỉ.

Lăng Hàn rơi xuống đất, hắn muốn bò lên tái chiến, nhưng một luồng đau nhức kéo tới, hắn không thể chịu đựng, nhất thời hôn mê bất tỉnh.

- Ạch!

Khi hắn tỉnh lại, chỉ nghe tiếng kinh hô như vậy ở bốn phía đồng thời vang lên.

Hắn trở lại trên chiến xa, bốn phía vẫn như cũ là một mảnh sương mù, Thiên Phượng Thần Nữ, Thạch Hoàng, Bắc Hoàng… một người cũng không thiếu.

Thật quỷ dị!

- Các ngươi... Có phải là tiến vào một huyễn cảnh, phát hiện mình thành một người tên là Đinh Tử Chân không?

Lăng Hàn hỏi.

- Ừm!

Thiên Phượng Thần Nữ là người thứ nhất gật đầu.

Những người khác sắc mặt cũng kinh biến, sau đó từng cái gật đầu.

Bọn họ nói ra mình “trải qua”, quả nhiên, mỗi người giống nhau như đúc, bọn họ hóa thân Đinh Tử Chân, ở gia tộc thí luyện, nhưng không ngoại lệ đều gặp phải thảm bại.

Cái này tự nhiên không thể là mộng cảnh, mộng cảnh không thể chân thực như thế, cũng không thể để tất cả mọi người nằm mộng như nhau.

- Mảnh sương mù này!

Tất cả mọi người nhìn sương mù không tiêu tan bốn phía, rất đơn giản, khẳng định là mảnh sương mù này tạo thành ảnh hưởng với bọn họ, nhưng vấn đề là, trong bọn họ tu vi thấp nhất cũng là Nhật Nguyệt Cảnh đại viên mãn, cao nhất thậm chí là Tinh Thần Cảnh đại viên mãn, lại ở trong nháy mắt không hề phòng bị mà tập thể trúng chiêu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.