Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1582: Dã man phá trận



Lực phá hoại của Tiên khí thật đáng sợ, tuy Tiên Ma Kiếm còn không phải Tiên khí chân chính, nhưng nơi này cũng chỉ là Thần giới mà thôi, bị chém trúng vậy thì đòi mạng rồi.

Chỉ trong nháy mắt mà thôi, Thanh Liên khô héo, trận văn tự nhiên cũng hoàn toàn bị phá hoại.

Minh Tâm Thánh Nhân:

-...

Trong lòng hắn có một vạn con thảo nê cấp tốc lao qua, Lăng Hàn dùng loại phương pháp khó nhất phá giải trận pháp của mình, để hắn làm Thánh Nhân cũng không nhịn được giật mình, rất muốn nhổ nước bọt một phen.

May là nơi này không có người ngoài, bằng không hắn cùng người khác thảo luận, nói cái gì man lực căn bản không thể phá giải Vạn Cổ Thanh Liên trận này, hiện tại tuyệt đối là bị làm mất mặt.

Cái này... Tiểu gia hỏa biến thái!

Thấy Lăng Hàn lại vung kiếm muốn chém cây Thanh Liên thứ hai, Minh Tâm Thánh Nhân vội vã ngăn cản:

- Ngừng tay, ngừng tay, bản tọa chăm sóc một cây Thanh Liên không dễ!

Hắn thò tay ra, trực tiếp nắm Lăng Hàn lên, lại thu lại, Lăng Hàn liền bị ném đến trên lá sen chỗ hắn.

Lăng Hàn đặt mông ngồi xuống, rõ ràng là lá sen, nhưng để hắn cảm giác cái mông đau đau.

Thánh Nhân này nhất định là cố ý.

Không phải chặt ngươi một cây sen sao, còn hẹp hòi như vậy!

Trong lòng hắn nghĩ như thế, trên mặt cũng thể hiện ra.

Minh Tâm Thánh Nhân vừa thấy, suýt chút nữa tức điên mũi.

Thanh Liên này há là phàm chủng? Có thể lạc ấn xuống trận văn cấp mười sáu, đã tiếp cận Thánh cấp. Cái này cũng là thần dược cấp mười sáu, chỉ thiếu chút nữa liền có thể trở thành là Thánh dược, không biết bỏ ra hắn bao nhiêu tâm huyết mới bồi dưỡng thành công.

Trận pháp này không chỉ dùng để khảo thí đệ tử, còn có công dụng càng to lớn hơn, chính là dung hợp vô số Thanh Liên, hóa thành một cây mẫu liên, từ đó đột phá hạn chế cấp mười sáu, thẳng tiến hàng ngũ Thánh dược.

Hắn lại lấy tim sen, để Khổ Dược Thánh Nhân hỗ trợ luyện chế, có thể để bình cảnh của hắn nới lỏng, vạn nhất may mắn bước vào trung cực vị, vậy chính là niềm vui rất lớn.

Nhưng hiện tại bị Lăng Hàn chém chết một cây, ngươi nói hắn đau lòng hay không?

Hắn lại không tiện nói gì, là hắn để Lăng Hàn phá giải trận pháp, hơn nữa cũng không có quy định không thể sử dụng Thần Khí, chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt.

Có thể làm cho một vị Thánh Nhân phiền muộn, Lăng Hàn phỏng chừng là người đầu tiên.

- Bái kiến Thánh Nhân!

Lăng Hàn chắp tay nói.

Minh Tâm Thánh Nhân giơ giơ tay áo, mạnh mẽ ấn xuống thịt đau:

- Ngươi khắc mười bộ Âm Dương Ngũ Hành Trận vào trong cơ thể?

- Vâng.

Lăng Hàn gật đầu, hắn biết không gạt được Thánh Nhân, bằng không cũng sẽ không được Thánh Nhân triệu kiến.

- Xương cốt của ngươi... cũng thật là kinh người.

Minh Tâm Thánh Nhân cũng không nhịn được khen, cũng may hắn không biết theo thực lực của Lăng Hàn tăng lên, cường độ thần cốt cũng có thể tùy theo tăng lên, nếu không hắn cũng đố kị đến đỏ mắt.

Hắn chỉ cho rằng Lăng Hàn là ăn thiên tài địa bảo gì, mới để thần cốt cứng cỏi đến mức này.

Lăng Hàn đương nhiên sẽ không giải thích, chỉ gật gật đầu, ngầm thừa nhận.

- Ngươi ở võ đạo thiên phú kinh người, thể phách cũng vậy, tuy thiên phú trận đạo không cao, nhưng cũng có thể phát huy thành tựu lấy thân hóa trận của bản tọa đến mức tận cùng.

Sắc mặt của Minh Tâm Thánh Nhân quái lạ, truyền nhân tốt nhất của hắn lẽ nào sẽ là người ngoài này?

- Bản tọa đối với ngươi có chờ mong rất lớn.

Vị Thánh Nhân này tiếp tục nói:

- Qua nửa năm nữa, tân sinh lần này sẽ tiến hành một lần tranh tài, nếu như ngươi có thể hái được vòng nguyệt quế, có thể được Thánh Nguyên khen thưởng.

Lăng Hàn không khỏi hơi động, Thánh Nguyên, là Thánh Nhân lấy lực lượng của Sáng Thế, ngưng tụ thiên địa bản nguyên thành chí bảo, có thể tăng lên tu vi, thậm chí cảm ngộ của võ giả, quý giá đến không cách nào hình dung.

Cho dù là Thánh Nhân, ngưng luyện Thánh Nguyên cũng phải trả giá rất lớn, bởi vậy, mấy triệu năm cũng không nhất định luyện chế ra một khối.

Phải lấy được!

- Ta nghĩ, sẽ không có khó khăn gì đi.

Lăng Hàn tự tin trăm phần trăm.

Minh Tâm Thánh Nhân không khỏi cười to, nhưng lập tức lắc đầu nói:

- Ngươi đây cũng quá tự tin. Ngươi còn không biết đi, Cổ Đạo Nhất đã bước vào Hằng Hà Cảnh, hơn nữa, sức chiến đấu cực kỳ kinh người, ngay cả đại cực vị cũng có thể chiến.

Nhanh như vậy?

Lăng Hàn đầu tiên là cả kinh, nhưng suy nghĩ thêm, Cổ Đạo Nhất đã từng là Trảm Trần Cảnh, chí ít ở trước khi bước vào Trảm Trần, tu vi của hắn tăng lên chính là một đường thẳng tắp, không thể xuất hiện bất kỳ dừng lại.

Lại thêm hắn là Tiên thai, bởi vậy chỉ cần nguyên lực tích lũy đến, đột phá tự nhiên là thuận lý thành chương.

Tuy Lăng Hàn ở trong người khắc xuống mười tòa sát trận, nhưng lực phá hoại to lớn nhất cũng chỉ là đại cực vị sơ kỳ, đối chiến Cổ Đạo Nhất, thắng bại khó liệu.

Trong vòng nửa năm... nhất định phải đột phá Hằng Hà Cảnh.

Chỉ cần đột phá Hằng Hà Cảnh, Lăng Hàn tự tin đánh nhau cùng cấp không kém bất luận người nào.

Hơn nữa, thần cốt của hắn lại tăng lên một cấp độ, có thể khắc xuống trận pháp cấp mười lăm, tương tự mười trận phát uy, sức chiến đấu tuyệt đối có thể bão tố đến đại viên mãn sơ kỳ... đương nhiên, trận pháp này phải là thượng thừa nhất trong cấp mười lăm, nếu không mười trận hợp nhất nói không chắc cũng chỉ có uy năng đại cực vị trung kỳ.

Chỉ là tổng cộng mới nửa năm thời gian mà thôi, hắn hẳn không kịp nắm giữ một môn trận pháp, lại lạc ấn lên thần cốt.

Trước tiên đột phá lại nói.

Hắn đã lạc hậu Cổ Đạo Nhất, tuyệt không thể lạc hậu quá nhiều.

Hơn nữa, trước rất nhiều Vương giả được cơ duyên của Trầm Uyên Cốc, lúc này mới áp chế tu vi không đột phá, nhưng hiện tại không cần, nói vậy sẽ nghênh tiếp tới một bạo phát triều, lập tức hiện ra vài tôn Hằng Hà Cảnh.

Tỷ như Long Hương Nguyệt, Thiên Hạ Đệ Nhị, Hồng Ma...

Lăng Hàn cáo lui Minh Tâm Thánh Nhân, hắn hiện tại cũng thu được đặc biệt, nếu ở trên trận đạo có cái gì không hiểu, có thể tới nơi này thỉnh giáo. Đương nhiên, không phải hắn đến thỉnh giáo Thánh Nhân sẽ thấy hắn, còn phải xem Thánh Nhân có rảnh rỗi hay không, có tâm tình hay không.

Trở lại chỗ ở của mình, Lăng Hàn lập tức tiến vào Hắc Tháp, bắt đầu bế quan xung kích Hằng Hà Cảnh.

Trên thực tế, nguyên lực của hắn tích lũy đã đủ, hiện tại kém chỉ là cảm ngộ.

Dưới Luân Hồi Thụ, hắn khổ sở tìm hiểu.

Vô số hiểu ra ở trong lòng hắn dật động, vũ trụ ở trong thức hải hắn diễn dịch từ không đến có, từng viên Tinh Thần ở trong thức hải của hắn tỏa ra ánh sáng, cực kỳ mỹ lệ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.