Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1595: Lòng dạ đàn bà là độc ác nhất (Thượng)



Lăng Hàn khẽ mỉm cười, đi xuống lôi đài, hắn đối với quán quân nhất định muốn lấy được, không vì cái gì khác, chính là vì Thánh Nguyên khen thưởng.

Sau một ngày, ứng cử viên tứ cường cũng xác định, kế tiếp chính là trận chung kết của hai khu.

Lăng Hàn đối chiến Long Hương Nguyệt, Cổ Đạo Nhất đối chiến Loạn Tinh nữ hoàng.

Chiến đấu bắt đầu, ác chiến bạo phát.

Đây tuyệt đối là long tranh hổ đấu, bốn người mạnh đến nỗi giận sôi, hoàn toàn không giống như Hằng Hà Cảnh tiểu cực vị, sức chiến đấu ép thẳng tới đại cực vị, hơn nữa, cái này còn không phải thể hiện mạnh nhất của bọn họ.

Long Hương Nguyệt có Chân Long huyết mạch, liên tiếp phát động Long uy, đáng tiếc, cho dù đối thủ của nàng là Cổ Đạo Nhất hoặc Loạn Tinh nữ hoàng đều có thể phát huy kỳ hiệu, nhưng đối đầu với Lăng Hàn là một chút tác dụng cũng không có, chỉ có thể lấy Long uy bảo vệ bản thân, nếu không lực lượng sẽ bị cắt bỏ hai tinh, vậy tự nhiên tất bại.

Nhưng đây cũng không phải toàn bộ lá bài tẩy của nàng, còn có một chiêu thổ tức cực kỳ lợi hại, ngọn lửa màu đen dâng trào, có thể hòa tan Thần Thiết cùng cấp!

Đáng tiếc chính là, nàng không khéo lại gặp phải Lăng Hàn.

Người ta là từ trong Tiên Diễm lĩnh ngộ Dục Hỏa Trùng Sinh, hơn nữa trong cơ thể còn có một đạo Tổ Hỏa, muốn lấy lửa đốt hắn? Đùa giỡn!

Long Hương Nguyệt cực kỳ phiền muộn, Long uy cùng Long tức, đây là năng lực mạnh mẽ nhất của Long tộc, thứ ba chính là thể phách, Chân Long có thể dùng lực lượng thân thể cắn giết tất cả Thần thú, cũng chỉ có Thao Thiết cùng Man Hùng mới có thể đối kháng.

Nhưng Long Hương Nguyệt lại không phải là không có từng thấy, Thiên Hạ Đệ Nhị cùng Lăng Hàn liều mạng thể phách, kết quả?

Cùng Lăng Hàn so thể phách, kia thuần túy chính là tìm ngược!

Nàng lại không ngốc.

Đến lúc này, kỳ thực nàng cũng có chút bội phục Lăng Hàn, kính ý này là đánh ra, lần này Lăng Hàn đường đường chính chính, làm cho nàng không lời nào để nói. Mà lúc này nếu như Lăng Hàn nói muốn mượn sừng rồng, vậy cũng không phải không có thương lượng.

Khặc, nam nhân được nàng để ý không nhiều, nhưng cũng chỉ có rất ít mấy người như Lăng Hàn, Cổ Đạo Nhất, như tiểu cô nàng, rõ ràng phong hoa tuyệt đại, nhưng chỉ có thể mèo khen mèo dài đuôi.

Không người nào dám bám tiểu cô nàng, mà tiểu cô nàng cũng không lọt mắt ai.

Chiến đấu kéo dài một ngày, Lăng Hàn ở dưới tình huống không có sử dụng sát trận, rất khó khăn chiến thắng Long Hương Nguyệt.

- Đêm nay canh ba, đến tìm ta!

Long Hương Nguyệt nhìn Lăng Hàn ném một câu, xấu hổ mà đi.

Ồ, sao không gọi đánh gọi giết, lẽ nào... khuya khoắt muốn mai phục hắn sao?

Kiên quyết không đi!

Lăng Hàn ở trong lòng nghĩ, nếu tiểu cô của Long Hương Nguyệt thẳng tiến Sáng Thế Cảnh, mục tiêu của hắn đương nhiên cũng dời đi, nếu không đợi Long Hương Nguyệt bước vào Thánh Cảnh cần phải bao lâu? Mấy triệu năm là chí ít, này còn ở dưới điều kiện tiên quyết đối phương có thể thành công, vạn nhất vĩnh viễn vô vọng thì sao?

Hắn xuống lôi đài, mà Cổ Đạo Nhất cùng Loạn Tinh nữ hoàng còn ác chiến.

Trên lý thuyết, Cổ Đạo Nhất mạnh hơn.

Hai người tu luyện Cửu Tử Thiên Công, nhưng Cổ Đạo Nhất chính là Trảm Trần Lão tổ chuyển thế, hơn nữa cửu thế tu ra Tiên thai, trong tay càng có Thánh khí, mặt nào cũng áp đảo Loạn Tinh nữ hoàng.

Nhưng nữ hoàng đại nhân có viên gạch a, chỉ cần sức chiến đấu không vượt qua Sáng Thế Cảnh, tất cả công kích đều có thể hấp thu.

Bởi vậy, nàng chính là bất bại.

Hai người chiến đấu lại kéo dài một ngày, cuối cùng do mấy vị cường giả thương lượng, quyết định bỏ dở thi đấu.

Cứ theo đà này, đánh trăm nghìn năm cũng không thành vấn đề.

Cổ Đạo Nhất thắng!

Không phải hắn thật thắng, mà là hắn xác thực chiếm cứ thượng phong, nếu mạnh mẽ gián đoạn thi đấu, vậy khẳng định là phán ưu thế thắng lợi.

Nữ hoàng đại nhân cực kỳ không phục, lấy thái độ bễ nghễ nhìn xuống mọi người, dám phán nàng bại như vậy?

- Không phục!

- Chúng ta không phục!

- Phải phán nữ hoàng đại nhân thắng!

Phía dưới, đoàn người ồ lên, nghiêng về một phía mà ủng hộ Loạn Tinh Nữ Hoàng.

Cái mị lực này, quá xao a.

Trong nháy mắt Cổ Đạo Nhất đã biến thành công địch toàn dân, ngay cả mấy thị vệ đáng tin dưới trướng hắn cũng do dự, có nên nhấc tay kêu gào, giúp đỡ nữ hoàng đại nhân hay không.

- Sáng sớm ngày mai, cử hành quyết chiến cuối cùng

Lão sư của chín đại viện liên hợp tuyên bố:

- Lăng Hàn đánh với Cổ Đạo Nhất!

Đến lúc này, tất cả mọi người có loại cảm khái quả nhiên như thế.

Lúc trước thời điểm vào học viện, Cổ Đạo Nhất xếp hạng thứ nhất, Tiên thai có một không hai, được chín Thánh Nhân khâm điểm, hoàn toàn xứng đáng thứ nhất. Mà Lăng Hàn xếp thứ hai, nhưng thứ hai này nói thật có chút oan, bởi vì võ giả đương nhiên là lấy thực lực đến quyết định ai mạnh ai yếu.

Hiện tại, hai người cuối cùng cũng phải quyết đấu.

Nếu như Cổ Đạo Nhất thắng, vậy hắn hoàn toàn xứng đáng thứ nhất, chứng minh ánh mắt chín Thánh cực kỳ tinh chuẩn, xác thực Tiên thai càng mạnh hơn. Mà nếu như Lăng Hàn thắng, thì sẽ tẩy đi uất ức lúc trước bị Cổ Đạo Nhất áp chế.

Ta mới là số một!

Có trò hay nhìn, chờ mong a, sao phải tới ngày mai, ngày hôm nay liền đánh a!

Đáng tiếc, mọi người đều chỉ có thể mong chờ, thời điểm nên đánh sẽ đánh, thúc cũng vô dụng.

Lăng Hàn lôi kéo nữ hoàng trở lại, vị nữ hoàng này vẫn chưa hết giận, cực kỳ lãnh ngạo.

- Quên đi, quên đi, ngược lại ta tất có thể trấn áp Cổ Đạo Nhất, ngày mai sẽ hả giận cho ngươi!

Lăng Hàn an ủi.

Nữ hoàng đại nhân còn không chịu giương lông mày nói:

- Ta hôm nay thắng hắn, ngày mai lại quăng vào trong lồng ngực ngươi chịu thua, lúc này mới hợp lý!

Lăng Hàn không khỏi cười to:

- Vợ, ta sẽ bị ngươi làm hư.

lúc này Nữ hoàng mới nở nụ cười xinh đẹp, tựa ở trong lồng ngực Lăng Hàn, ôn nhu như nước.

Lăng Hàn ôm nữ hoàng nói:

- Phải nhanh một chút giết chết Cổ Đạo Nhất, ngươi hấp thu lực lượng Tiên thai của hắn, thể chất có thể đại đột phá, nhảy vào Sáng Thế Cảnh liền ngay trong tầm tay

Hắn cũng là ý đồ kia, muốn cho nữ hoàng nhanh lên một chút đạt đến Sáng Thế Cảnh, liền có thể đẩy ngã a.

Trao đổi Thiên Phượng Thần Nữ, hiện tại nhất định sẽ bạo đánh Lăng Hàn, nhưng nữ hoàng chỉ ôn nhu nở nụ cười, ở trên môi hắn như chuồn chuồn lướt nước hôn một cái:

- Được!

Nàng mắt phượng như tơ, cực kỳ mê hoặc.

Nữ hoàng nhà ta thực sự là tốt.

Lăng Hàn cười khà khà, đang muốn nói chuyện, oành oành oành, cửa lớn vang lên.

Hắn đi qua mở cửa nhìn, là lão sư Vệ Chấn mang đội lần này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.