Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1641: Chư Thánh vây công



- Ngươi quá mức!

Minh Tâm Thánh Nhân rống to, vù, thần cốt trong cơ thể hắn phát sáng, sát trận đã vận chuyển, khoát tay, một luồng ánh kiếm quét ra, kinh diễm toàn bộ tinh không.

- Ồ?

Hồ Anh Mộc hơi run run, thân hình xoay một cái, lui về phía sau vài bước. Hắn có chút kinh ngạc:

- Cũng thật là có chút coi thường ngươi, ngươi là tu lấy thân hóa trận.

Minh Tâm Thánh Nhân không đáp, tiếp tục giết về phía Hồ Anh Mộc, cả người Kiếm Khí bốc lên, hắn thật sự nổi giận, sát ý ngút trời.

- Nhưng ở trước mặt ta, còn chưa đủ xem!

Hồ Anh Mộc ngạo nhiên nói.

- Bát Thạch Thuật!

Bắp thịt cả người hắn khối khối nhô lên, đã biến thành một Thạch Đầu Nhân to lớn, mỗi một tảng đá đều phảng phất như Thánh liệu, cứng rắn không thể phá vỡ.

Đúng, thời điểm vận chuyển Bát Thạch Thuật, thân thể của hắn tựa như Thánh liệu cùng cấp!

- Chỉ là giun dế mà thôi!

Hắn nghênh tiếp về phía Minh Tâm Thánh Nhân, đầy mặt xem thường.

Bất luận người nào của Thần giới ở trong mắt cấm địa đều là giun dế, dù đạt đến Thánh Nhân cũng không ngoại lệ, nhiều lắm chỉ có thể coi là giun dế mạnh mẽ một chút, đây là một loại miệt thị phát ra từ căn bản.

Hai tên Thánh Nhân đại chiến, những người khác liều mạng chạy trốn, nếu bị một đạo dư âm chiến đấu quét trúng, tuyệt đối là lập mắc xong đời.

Coong coong coong coong, từng đường kim quang đại đạo phô đến, Hắc Hà Thánh Nhân, Vân Hà Thánh Nhân… cùng đến, bọn họ đồng loạt ra tay, tiêu trừ dư âm chiến đấu rời rạc, nếu không thì, học sinh nơi này ít nhất phải chết đi sáu bảy phần mười.

Bọn họ cũng không phải một thân một mình đến, mà còn mang theo một ít học sinh của phân viện mình, đương nhiên đều là người tài ba.

Kiêng kỵ vừa đi, hơn nữa có người ở sau lưng tọa trấn, Minh Tâm Thánh Nhân nhất thời đại phát thần uy, phát huy thực lực đến vô cùng nhuần nhuyễn.

Nhưng mà, Hồ Anh Mộc thật không phải thổi ra, thực lực của hắn càng mạnh hơn!

Đặc biệt là hắn vận chuyển Bát Thạch Thuật, thể phách kinh người, trong cùng cấp cơ bản không có mấy người tổn thương được hắn, trời sinh liền đứng ở thế bất bại, cái này cũng là nguyên nhân hắn dám hoành hành vô kị, không để Thánh Nhân ở trong mắt.

- Cái gì, Minh Tâm Thánh Nhân lại bị áp chế!

- Không phải chứ, tuy Minh Tâm Thánh Nhân ở trong chín Thánh xếp hạng thứ tám, nhưng luận chiến lực, hắn tuyệt đối là ba vị trí đầu.

- Không có chuyện gì! Không có chuyện gì! Chúng ta có chín Thánh a!

Mọi người nhìn đến mắt trì thần huyễn, Thánh Nhân ở trong lòng bọn họ là vô địch, nhưng Thánh Nhân cùng Thánh Nhân đối đầu, tự nhiên vẫn có mạnh yếu khác biệt, chỉ là không ai nghĩ tới, Hồ Anh Mộc sẽ mạnh như vậy.

- Hừ!

Nhiên Đăng Thánh Nhân, Khổ Trà Thánh Nhân đồng thời bay ra, gia nhập chiến đoàn, không ra tay nữa, Minh Tâm Thánh Nhân liền muốn thất bại.

- Đừng nói chỉ là ba Thánh, chín cái các ngươi cùng một chỗ đến cũng chỉ có bị bản tọa trấn áp!

Hồ Anh Mộc cười gằn, những cái này dựa vào bản thân tìm tòi ra Thánh Đạo, có thể so với truyền thừa của cấm địa sao?

Hắn hét dài một tiếng, song quyền bạo oanh, lực lượng vô cùng.

Ba Thánh liên thủ cũng không dám tiếp xúc phong mang, chỉ có không ngừng lui về phía sau.

Cuồng Vũ Thánh Nhân cùng Thiết Đao Thánh Nhân nhìn nhau một cái, cùng nhau gia nhập chiến đấu.

Nhưng... Vẫn không địch lại!

Tất cả mọi người đều chấn kinh rồi, tương tự là Thánh Nhân, làm sao chênh lệch sẽ lớn như vậy? Cái này không phải chênh lệch một chút, mà là một đoạn lớn, năm Thánh liên thủ cũng không thể trấn áp Hồ Anh Mộc, thậm chí rơi vào hạ phong.

Đây cũng quá mạnh đi!

Bất đắc dĩ, chín Thánh chỉ có cùng nhau liên thủ lên, lúc này mới ngừng lại xu hướng suy tàn, nhưng muốn nói có thể đánh bại Hồ Anh Mộc lại chênh lệch không biết bao nhiêu.

- Được rồi!

Một thanh âm thong thả vang lên, như thiên địa truyền đạt ý niệm, khiến người ta căn bản không thể chống cự.

- Sư phụ!

Chín Thánh tự nhiên lập tức dừng tay.

Trên mặt Hồ Anh Mộc hiện ra vẻ giãy dụa, nhưng vẫn dừng tay lại nói:

- Hóa ra còn có một vị Thánh Nhân! Không sai, thực lực ngươi ở trên ta, ta căn bản không có phát hiện sự tồn tại của ngươi.

Nói như vậy, nhưng ngạo khí trên mặt hắn không có giảm mảy may, bởi vì hắn là người của Bát Thạch cấm địa, tùy tiện một tên Lão tổ nào đi ra cũng có thể quét ngang toàn bộ Thần giới.

- Ngươi có thể rời đi.

Tinh Sa Đại Thánh từ tốn nói.

- Được, giao ra hung thủ giết người, giao ra bảo tàng, mặt khác... Còn có nữ nhân này.

Hồ Anh Mộc chỉ vào Loạn Tinh nữ hoàng, trước chỉ phát hiện Nữ Hoàng đẹp như thiên tiên, nhưng hiện tại mới chú ý tới thể chất mạnh đến nỗi nghịch thiên, đây là tuyệt thế Tiên thai!

Nếu như cùng nữ nhân này sinh ra đời sau, vậy tư chất tất nhiên sẽ đứng đầu cổ kim.

- Ngươi quá đáng!

Tinh Sa Đại Thánh lạnh lùng nói, cho hắn mà nói, mỗi một tên học sinh không chỉ là đệ tử của hắn, cũng là mặt mũi của hắn, ngay cả một tên học sinh cũng không thể che chở, hắn vẫn xứng làm Đại Thánh sao?

Lại nói, ngươi chỉ là một tên Tiểu Thánh mà thôi, mạnh hơn, vẫn là Tiểu Thánh.

- Các hạ…

Hồ Anh Mộc nói, điều này không khỏi làm chín Thánh trợn mắt, ngươi chỉ là tiểu cực vị, lại dám gọi ân sư của bọn họ là các hạ, cái này không phải là muốn ngang hàng luận xử sao?

Lớn mật!

Nhưng Hồ Anh Mộc không để ý chút nào:

- Địa phương ta đến, thực lực mạnh đến ngươi không cách nào tưởng tượng. Nếu ngỗ nghịch ta, tất cả các ngươi... đều phải chết!

- Hừ!

Tinh Sa Đại Thánh cũng không thể nhẫn nhịn, một bàn tay lớn nhất thời từ trên trời giáng xuống, đập tới Hồ Anh Mộc, hắn căn bản không cần hiện thân, Đại Thánh cùng Tiểu Thánh chênh lệch thật giống như phàm nhân cùng Sơn Hà Cảnh, lớn đến bầu trời.

Ầm ầm ầm, một chưởng ghìm xuống, Hồ Anh Mộc đừng nói chống đối, ngay cả trốn cũng không chỗ trốn, nhất thời bị một chưởng ấn không.

Nhưng một đạo hào quang màu xám diệu chuyển, đùng, bàn tay lớn này miễn cưỡng mở tung, hiện ra thân hình của Hồ Anh Mộc, không mất một sợi tóc.

Tê, ngay cả Đại Thánh cũng quản lý không được hắn?

Trên người của Hồ Anh Mộc có hào quang rực rỡ lượn lờ, nhìn kỹ, kia là một bảo y, quần áo có từng viên từng viên thần văn tỏa ra, như thiên địa trình bày một loại đạo lý nào đó.

Hắn có thể đối kháng Đại Thánh, cũng không phải thực lực của bản thân hắn cường đại đến Đại Thánh, mà là bởi vì bảo y này!

Cũng đúng, nếu như hắn thật sự có thực lực mạnh mẽ như vậy, không phải sớm có thể trấn áp Minh Tâm Thánh Nhân cùng chín Tiểu Thánh sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.