Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1683: Tiên thi



Lăng Hàn lộ ra nụ cười, coi như không có được Hỗn Độn Nguyên Thạch, một chuyến này của hắn cũng đáng giá.

Ở trận đạo Thánh cấp, hắn đã có một chút manh mối.

- Vậy cũng không được, ngươi nhất định phải tìm được khối Hỗn Độn Nguyên Thạch kia cho ta!

Tiểu Tháp không hài lòng nói.

- Biết rồi, ta nhất định tận lực.

Lăng Hàn thở dài, cái đại gia này.

Có điều, chỉ cần có một chút xíu hi vọng, hắn sẽ tận lực, dù sao Hắc Tháp khôi phục, hắn là người được lợi to lớn nhất, hơn nữa, hắn có thể được một lần hoặc ba lần cơ hội rót lực.

Còn sót lại mấy ngàn trượng, ấn kinh nghiệm lúc trước của Lăng Hàn, cũng là còn mười mấy trận pháp cần phá giải, nhưng theo độ khó của trận pháp bạo tăng, Lăng Hàn tiêu tốn thời gian cũng càng ngày càng dài.

Khi còn sót lại ba trận pháp, ba năm kỳ hạn chỉ còn dư lại mười ngày.

Điều này hiển nhiên không đủ, hiện tại hắn phá giải một trận pháp cần thời gian đã tăng đến mười ngày trở lên, thời gian còn lại nhiều nhất chỉ đủ để hắn phá giải một trận pháp mà thôi.

Lăng Hàn lắc lắc đầu, nhân lực có lúc có hạn, hắn thực sự là không có cách nào.

- Không nên từ bỏ!

Tiểu Tháp tựa hồ hạ quyết tâm.

- Ta liều mạng lãng phí một điểm lực lượng, giúp ngươi một tay!

Sắc mặt của Lăng Hàn không khỏi tối sầm lại, cái Tiểu Tháp này vẫn giấu nghề với hắn, nếu không phải hiện tại dính đến nó, chỉ sợ nó là chắc chắn sẽ không cho hắn biết.

- Ta có thể để cho Luân Hồi Thụ gia tốc tăng lên gấp ngàn lần, nhưng sẽ làm ta trong mấy ngày kế tiếp rơi vào tĩnh mịch, ngươi không thể vào Hắc Tháp cũng không thể ra Hắc Tháp.

Tiểu Tháp nghiêm nghị nói.

Lăng Hàn cả kinh, xem ra Tiểu Tháp không phải ẩn giấu một tay với hắn, mà là đánh đổi như vậy thật có chút lớn.

Hắn ỷ lại lớn nhất chính là Hắc Tháp, một khi Hắc Tháp không thể dùng, hắn gặp phải Thánh Nhân Ma Chủ làm sao bây giờ? Nhiều nhất cũng chỉ chặn được mấy chiêu mà thôi.

Nhưng Tiểu Tháp đều có giác ngộ, lẽ nào hắn không có?

- Được!

Lăng Hàn gật đầu, hắn cũng hết sức tò mò, Hải Long Sơn này đến cùng là tồn tại như thế nào.

Hắn ghi nhớ trận pháp, sau đó tiến vào Hắc Tháp, ở dưới Luân Hồi Thụ thôi diễn.

Hiện tại, Nữ Hoàng cùng Thiên Phượng Thần Nữ đều nhường ra vị trí, hết thảy lực lượng của Luân Hồi Thụ đều tập trung ở trên người hắn.

Hai ngày sau, Lăng Hàn phá giải trận pháp thứ nhất, lại hai ngày sau, hắn phá giải trận pháp thứ hai. Ba ngày sau nữa, hắn phá giải thứ ba trận pháp.

Tổng cộng dùng bảy ngày.

Hô!

Lăng Hàn thở phào nhẹ nhõm, hắn xuất hiện trước một toà Thần miếu hùng vĩ đến không cách nào hình dung, cao tới ngàn trượng, dài vạn trượng, từng cự trụ đẩy lên miếu thờ, mỗi một cái đồng dạng cao tới vạn trượng, ở trước mặt cự trụ như vậy, Lăng Hàn có vẻ cực kỳ nhỏ bé.

- Tiểu tử, không nên quên Hỗn... Độn... Nguyên...

Tiểu Tháp dùng ngữ khí vất vả nói, nhưng nói cũng còn chưa nói hết, đã rơi vào tĩnh mịch.

- Tiểu Tháp! Tiểu Tháp!

Lăng Hàn gọi vài tiếng, nhưng không có phản ứng.

Hắn thậm chí không cảm ứng được Hắc Tháp tồn tại.

Sớm biết phải để Nữ Hoàng cùng Thiên Phượng Thần Nữ đi ra, có điều, Tiểu Tháp cũng không biết lúc nào mới có thể tỉnh lại, ba ngày trôi qua rất nhanh, nếu như hắn mang theo hai nữ xuất hiện, cái này sẽ tạo thành náo động bao lớn?

Ngươi đây là cái Không Gian Thần Khí gì a, lại có thể mang vào bí cảnh?

Hơn nữa, hắn giết Đàm Nhất, Đàm Phong nhất định sẽ ra tay với hắn, hai nữ ở bên người chỉ tăng nguy hiểm mà thôi.

Cứ như vậy đi.

Lăng Hàn hít một hơi thật sâu, lúc này mới cất bước đi tới.

Lâu dài tới nay, hắn đều quen thuộc Hắc Tháp tồn tại, gặp phải nguy hiểm to lớn hơn nữa cũng không sợ, bởi vì hắn có một lá bài tẩy to lớn nhất. Nhưng hiện tại, khối miễn tử kim bài này không thể dùng, chỉ hắn có thể dựa vào mình.

Cũng còn tốt, Hải Long Sơn này xem ra cũng không phải sát trận gì, ngược lại, một đường này để hắn nắm giữ trận pháp cơ sở cùng rất nhiều biến hóa, ngày sau hắn có thể ở trên trận pháp đạt đến Thánh cấp, nơi đây không thể không kể công.

Thần miếu không cửa, hắn đi vào, chuyện thứ nhất tự nhiên chính là tìm kiếm Hỗn Độn Nguyên Thạch, đây là sự tình hắn đã đáp ứng Tiểu Tháp.

Hắn tìm khắp nơi, tòa thần miếu này vô cùng trống trải, cũng lớn đến quá mức, sau khi hắn đi vào một đoạn đường, liền đột nhiên dừng lại.

Phía trước, xuất hiện mười bộ thi thể.

Mười bộ thi thể này, khi còn sống phân biệt là tám nam hai nữ, nhìn qua vô cùng già nua, bọn họ đều là chết trận, có thể nhìn thấy trên người có vết kiếm. Nhưng cho dù chết không biết bao nhiêu năm, Lăng Hàn ngay cả tư cách tới gần cũng không có.

Quanh người những thi thể này có dị tượng vũ trụ ngôi sao, hóa thành từng bong bóng rỗng, có thể nhìn thấy, trong một bong bóng rỗng có một thế giới, đang không ngừng diễn hóa, sinh linh từ sinh ra đến chết đi, khởi nguyên, phát triển, dập tắt…

Đây là thế giới chân chính, hay chỉ là huyễn ảnh?

Con ngươi của Lăng Hàn hơi rụt lại, mười người này mạnh mẽ vượt qua bất luận nhân vật nào trước hắn gặp phải, có thể, chỉ có một người có thể ngang hàng.

Lôi Hỏa Đại Đế!

Thi thể ba con Phượng Vương so sánh với bọn hắn, căn bản không phải ở trên một cấp số.

Đây là cường giả Tiên Vực!

Chỉ là khi bọn hắn còn sống quá mạnh mẽ, cường đại đến để Lăng Hàn không cách nào phỏng đoán, bởi vậy hắn không cách nào phán đoán, đến cùng là mười người này khi còn sống lợi hại hơn, hay là Lôi Hỏa Đại Đế càng thêm trâu bò.

Lẽ nào, cái này là người bị hại trong đại rung chuyển?

Năm xưa Tiên Vực rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vì sao lại có nhiều cường giả chết đi như vậy?

Hỗn Độn Nguyên Thạch xuất hiện ở đây liền không ngạc nhiên, có thể toàn bộ bí cảnh là từ trong Tiên vực rơi xuống.

- Tiên thi a, trong đó hẳn còn có chút tinh huyết tồn tại, còn có cốt tủy tiên dịch, đáng tiếc... Thứ nhất đều là hình người, ta không hạ thủ được. Thứ hai, đây cũng quá mạnh mẽ, đừng nói Hắc Tháp hiện tại dùng không được, coi như có thể sử dụng, ta lấy thần thức bao vây, vậy chính là đang tự tìm đường chết.

- Quên đi, trước tiên tìm Hỗn Độn Nguyên Thạch.

Lăng Hàn suy nghĩ một chút, quyết định trước tiên đi hoàn thành ước định cùng Tiểu Tháp.

- Người trẻ tuổi!

Một tiếng nói già nua vang lên, ở trong thần miếu vang vọng.

Toàn thân Lăng Hàn nổi da gà, càng có một loại phiền muộn.

Người khác đi di tích cổ đều là di tích cổ thật, vượt ải, được bảo, bình thường cỡ nào. Nhưng hắn tiến vào di tích cổ hầu như không có một cái là chính kinh, luôn sẽ xuất hiện dạng biến hóa như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.