Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1872: Không có thiệp mời nên xử lý thế nào? (Thượng)



Đừng nhìn tam tinh chỉ hơn nhị tinh một tinh mà coi thường, bởi vì chênh lệch thực tế quả thực như là trời và đất vậy.

Trưởng Tôn lương hết sức ưu tú, nhưng nếu như hắn không được thế lực tam tinh hết sức bồi dưỡng, như vậy muốn tiến vào Tiên Phủ cảnh cơ hồ là chuyện không có khả năng. Võ đạo truyền thừa là tích lũy vô số năm, là kết tinh trí tuệ của vô số cường giả. Muốn dựa vào lực lượng của mình đánh ra một cảnh giới hoàn toàn mới là chuyện rất khó khăn, rất khó khăn.

Hai chữ Vương giả chỉ đại biểu cho có thiên phú tu luyện và chiến lực Vô địch cùng giai. Thế nhưng cũng không thể đại biểu sức sáng tạo, rảo bước tiến lên một cảnh giới mới. Không biết cảnh giới kia, như vậy cần phải tự nghĩ ra công pháp, chuyện này kỳ thực không có liên quan gì tới hai chữ Vương giả kia cả.

Bởi vậy một tấm vé gia nhập Phó gia, ai cũng đều mơ đạt được.

Lần này người đi Phó gia rất nhiều. Bởi vì Lăng Hàn và Nữ Hoàng trảm Thiên địa nhập đạo thành công, khiến cho Thiên cơ biến hóa, khiến cho lần này người Trảm Trần tương đối dễ dàng.

Người vốn không có hi vọng lại Trảm Trần thành công. Người vốn miễn cưỡng Trảm Trần nhưng bây giờ lại là Trảm Trần bình thường. Mà ngay cả Trảm Trần hoàn mỹ cũng có mấy người. Bất quá Trảm Trần hoàn mỹ là cuối cùng, không có Trảm Trần khác loại.

Chung quy mà nói, lần này có hai trăm bảy mươi hai người đi tới thịnh yến của Phó gia, mỗi một người có thể mang theo một đồng bạn.

Đại yến đương nhiên không đặt ở Phó gia, như vậy cũng quá xa. Mà là đặt ở bên ngoài Khung Lung sơn ngoài Dương nguyệt thành, nơi này cách mấy thành thị đều tương đối gần. Bởi vì người Phó gia muốn mời chào cũng không chỉ là người dưới tay Hắc Nguyệt giáo.

Lăng Hàn cảm thấy mình có thể đi tới Phó gia nhìn qua một chút, lợi dụng tài nguyên của Phó gia tìm nơi hạ lạc của Côn Bằng cung. Bởi vậy hắn và Nữ hoàng, hai người nghỉ ngơi một ngày, ngày hôm sau cũng tới Khung Lung sơn.

Chân núi có một cái cửa đá nhỏ, ở trước cửa ra vào có một đám người vây quanh. Có người đang tiến vào, chỉ cần bước vào cánh cửa đá, cả người sẽ lập tức biến mất.

Lăng Hàn tỉnh ngộ, đây là thần khí không gian.

Bất quá cửa ra vào có người trông coi, muốn đi vào trước tiên phải đưa ra thiệp mời.

- Chúng ta không có thiệp mời, làm sao có thể tiến vào đây?

Thiên Phượng thần nữ hỏi.

- Đã như vậy nghênh ngang tiến vào chứ sao?

Lăng Hàn cười nói.

Hai tay hắn ôm nhị nữ, sau đó gạt đám người ra, đi nhanh về phía trước. Dưới khí thế nghiền áp, ngước trước mắt bọn hắn chỉ có thể tránh ra một đường mà thôi.

Dù sao người vây quanh ở bên ngoài cũng chỉ là Sáng Thế cảnh, Trảm Trần đã sớm đi vào trong. Đương nhiên, coi như là Trảm Trần, người bây giờ có thể đối kháng với khí thế của Lăng Hàn cũng không có mấy.

- Thiệp mời.

Người giữ cửa là một trung niên, tu vi Trảm Trần đủ để trấn áp tất cả những người có tâm tư làm loạn.

Không hổ là Phó gia, tài đại khí thô, người giữ cửa cũng có thể xa xỉ như vậy, dùng tới một vị Trảm Trần lão tổ.

Lăng Hàn mỉm cười nói:

- Mới từ trong Trảm Trần uyên đi ra, cũng không có nhậ nđược thiệp mời.

Nam tử trung niên kia nhìn về phía Lăng Hàn, trong mắt hiện lên vẻ hoài nghi.

Vừa mới đi ra?

Trảm Trần uyên đã đóng cửa, ngươi lại đi ra, trùng hợp với thời gian đóng cửa? Hắn không tin.

hắn cho rằng Lăng Hàn đã sớm đột phá Trảm Trần, tới nơi này lừa gạt môt phen. Bởi vì Phó gia chỉ cần Thiêu kiêu, tự nhiên chỉ lấy những người vừa được chứng nhận trong Trảm Trần uyên, còn không thể là miễn cưỡng Trảm Trần. Trảm Trần bình thường không đủ tư cách tiến vào Phó gia. Như vậy chỉ làm lãng phí tài nguyên mà thôi.

Hiện tại, những người đi vào cũng không nhất định có thể bước lên thuyền lớn Phó gia, chỉ có những thiên kiêu Trảm Trần hoàn mỹ mới là mục tiêu của Phó gia.

- ha ha, nếu như không có thiệp mời, như vậy mời ngươi trở về.

Nam tử trung niên cười nói, hắn cũng không có nói lời hung ác với Lăng Hàn.

Đây cũng là khí độ của hào phú, nếu không, đổi lại là hạ nhân của những gia tộc nhỏ, nhất định sẽ vô cùng hung hăng càn quấy.

Lăng Hàn cũng không giận mà chỉ cười nói.

- Kính xin thông báo một chút với Phó Hiểu Vân cô nương.

Ngay cả Tuyệt sắc tiên tử của Phó gia chúng ta ngươi cũng có ý sao?

Nam tử trung niên kia có chút không vui, Phó Hiểu Vân quá xuất sắc, bước vào Trảm Trần chỉ là khởi đầu của nàng. Thành tựu tương lai của nàng tuyệt đối là cấp bậc Tiên Phủ, khác biệt ở chỗ có thể trở thành cự đầu trong Tiên phủ hay không mà thôi.

Đây là người mà ngươi cũng dám mơ tưởng sao?

Quả thực là con cóc không biết liêm sỉ.

Nam tử trung niên lạnh lùng nói.

- Có nghe thấy không? Xéo đi.

Phía sau truyền tới một thanh âm kiêu ngạo.

Tất cả mọi người nhìn sang, đó là một nam tử trẻ tuổi, trên mặt mang theo vẻ kiêu ngạo không ai bì nổi.

Hắn là Ninh Hạo, là người mới Trảm Trần thành công lần này.

Vốn hắn chỉ có thể Trảm Trần bình thường, bởi vì Thiên cơ ảnh hưởng khiến cho hắn đụng phải vận cứt chó, một đao kia trảm vô cùng triệt để, trở thành Trảm Trần hoàn mỹ. Chuyện này tự nhiên khiến cho hắn có cảm giác ưu việt, không ai bì nổi.

Cái gì mà Trưởng Tôn lương, Tiêu Thắng, không phải đều như hắn hay sao? Tất cả mọi người đều là Trảm Trần hoàn mỹ.

Bởi vậy lòng tin của hắn lập tức bành trướng, hắn cảm thấy mình là Thiêu kiêu mạnh nhất đương thời. Hắn nhìn ra Lăng Hàn và Nữ Hoàng là Trảm Trần cảnh. Nhưng mà thì sao chứ? Nhất định là trốn ở đâu đó Trảm Trần, há có thể so sánh với Trảm Trần hoàn mỹ như hắn chứ?

Bên cạnh hắn còn có một nữ nhân, rất là xinh đẹp, nhưng mà cũng vô cùng ngạo mạn. Tay nắm chặt tay Ninh Hạo, cái cằm cao ngạo hất lên, ngay cả lỗ mũi cũng muốn hướng lên trời.

Lăng Hàn xoay đầu lại, nhíu mày nói:

- Có hiểu tiếng người hay không? Sao suốt ngày nói tiếng cẩu vậy?

Cái này...

Mọi người nghe xong đều cảm thấy Lăng Hàn quá khí phách.

Tuy rằng Ninh Hạo rất kiêu ngạo, nhưng mà Lăng Hàn cũng không thể không khách khí như vậy a. Trực tiếp gọi người ta là chó. Bất quá cũng đúng, bị người ta vô duyên vô cớ kêu xéo đi, trong lòng sao có thể thoải mái được?

- Ngươi muốn chết?

Ánh mắt Ninh Hạo phát lạnh, nhưng mà ánh mắt lại đảo qua Thiên Phượng thần nữ, không khỏi nở nụ cười lạnh, nói:

- Hai vị mỹ nữ, muốn đi vào yến hội Phó gia sao? Đơn giản, chỉ cần ngươi bỏ nam nhân kia, ta mang các ngươi đi vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.