Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1950: Thu ma thụ



Ba ba ba ba, thi thể không đầu nổ tung, lôi quang tàn sát bừa bãi chỉ còn vài thi thể mà thôi.

Lăng Hàn biểu hiện một chút, vừa rồi hắn dùng lưu đày thuật nhốt bản thân vào dị không gian tránh thoát một kích cuồng bạo này, lôi cầu nổ tung không ảnh hưởng tới hắn.

Còn có bảy thi thể không đầu chưa bị nổ chết nhưng gãy chân gãy chân, thiếu cánh tay thiếu chân, chiến lực cũng tàn.

Hắn tiến quân thần tốc, muốn tiêu diệt toàn bộ thi thể.

Xoát xoát xoát, những thi thể không đầu lao thẳng về phía Lăng Hàn, muốn ngăn cản hắn.

- Cút!

Lăng Hàn hét lớn một tiếng, Huyền Âm Mẫu Thủy phát uy, hắn lập tức đóng băn toàn bộ quái vật, hắn lại đánh một quyền, ầm, những thi thể bị đánh thành bột phấn.

Gương mặt trên thân cây Bạch Ma Thụ vặn vẹo giống như sợ hãi.

Thân cây lại phun ra vô số thi thể không đầu, lần này là những thi thể lâu năm chỉ còn lại khung xương mà thôi, không có chút huyết nhục nào trên đó.

Đám khô lâu này nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, chúng không có đầu, số lượng của chúng không ngừng tăng nhiều.

- Dựa vào, yêu thụ này có sở thích thu thập thi thể không đầu.

Lăng Hàn cảm thấy ác hàn, gốc Bạch Ma Thụ này giống như cái động không đáy, nó không ngừng phun bộ xương ra ngoài.

Sau đó chung quanh gốc cây có vài trăm khô lâu không đầu, chúng giống như binh sĩ bảo vệ nó.

Bạch Ma Thụ vươn lá cây khô lên cao và phe phẩy chỉ huyđaám khô lâu tấn công Lăng Hàn.

Lúc đám khô lâu tiếp cận Lăng Hàn, yêu thụ lập tức phun sương mù về phía Lăng Hàn, cảnh tượng rất kinh khủng.

Lăng Hàn cảm thấy đầu váng mắt hoa, hắn nhanh chóng né tránh, đầu óc hơi choáng váng, khí lực như nhũn ra.

Độc!

Lăng Hàn vận chuyển Cửu Thiên Hỏa, oanh, quanh người hắn sinh ra hỏa thuẫn thiêu đốt sương mù chung quanh.

Hắn lại vận chuyển Dịch Hỏa Thuật, hỏa nguyên bốn phía sôi trào, dùng Cửu Thiên Hỏa làm điểm, ngưng tụ thành một hỏa cầu thật lớn.

- Thập Thú Thuật!

Lăng Hàn lại vận chuyển một môn tiên thuật, ba ba ba, hỏa diễm biến hóa hình thành mười chiến thú.

Trước đó hắn chỉ có thể ngưng ra ba đầu chiến thú, bởi vì bổn nguyên chi lực của hắn có hạn, ở chỗ này, hỏa nguyên quá dồi dào, hơn nữa có thể sử dụng không giới hạn, dễ dàng ngưng tụ mười chiến thú.

Hơn nữa uy lực tuyệt đối cực mạnh, nếu không phải cảnh giới bản thân Lăng Hàn hạn chế, chúng có thể đột phá Phân Hồn, cho dù như thế, đây tuyệt đối là tứ trảm đỉnh phong, hơn nữa còn là vương giả.

Mười đầu hỏa diễm chiến đánh tới, trên người có hỏa diễm hừng hực, nơi này có hỏa diễm tràn đầy, ngay cả Phân Hồn cũng phải dùng toàn lực đối kháng—— trên thực tế xâm nhập vào nơi này, cường giả Tiên Phủ Cảnh cũng rất khó đối kháng, phải mượn Huyết Long Giáp.

Bạch Ma Thụ sinh trưởng ở nơi này cho nên mới không có bị hỏa nguyên cuồng bạo nhắm vào, Lăng Hàn chủ động điều khiển cho nên mười đầu chiến thú có khác biệt.

Oanh, oanh, oanh, mười đầu chiến thú phát uy, chúng nhào vào đám thi thể, hỏa diễm hừng hực thiêu đốt đám thi thể.

Mười đầu chiến thú đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, dễ như trở bàn tay, tiêu diệt toàn bộ thi thể.

Gương mặt trên Bạch Ma Thụ vô cùng sợ hãi, làm cho Lăng Hàn im lặng là, gốc yêu thụ đang chìm xuống đất, dường như muốn vụng trộm chạy trốn.

- Chạy trốn sao?

Lăng Hàn hừ một tiếng, hắn vận chuyển Cửu Thiên Hỏa hình thành mạng lưới khổng lồ chung quanh người, khóa thiên bế địa.

Gốc Bạch Ma Thụ này đã có trí tuệ, hơn nữa chỉ số thông minh còn không thấp, biết không đường lui, quyết đoán buông tha ý niệm bỏ chạy trong đầu, nó nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, thân cây mở ra, nó phun ra một đống đồ vật.

Lúc này không phải thi thể không đầu, mà là từng mặt người, nam có, nữ có, già có, trẻ có, những gương mặt này vô cùng đau đớn.

Những mặt người bay lên không trung, chúng vờn quanh người Lăng Hàn.

Đột nhiên chúng đồng thời phun hắc khí ra ngoài, hóa thành thiên thương, chiến mâu, đều là quy tắc hiển hóa, có ký hiệu đại đạo tỏa sáng.

Công kích như vậy phi thường đáng sợ, khí lực của Lăng Hàn rất mạnh, có thể ngăn cản công kích tốt nhất, gặp gỡ quy tắc chi lực thì hiệu quả kém một chút.

Cho nên đều là Trảm Trần Cảnh, man lực giết không chết hắn, nhưng có thể dùng quy tắc chi lực luyện hóa mất.

Đương nhiên đả kích như thế không thể chém giết Lăng Hàn, dù thế vẫn tạo thành phiền toái nhỏ với hắn, ít nhất hắn cảm thấy đau đớn.

Bởi vậy, Lăng Hàn cũng không muốn đối cứng, tay hắn ấn một cái tuế nguyệt thiên thu bộc phát, toàn bộ mục nát.

Thời gian chi lực, quy tắc cường đại nhất dưới Tiên Vương, nó rất trâu bò, cái gì thiên thương, chiến mâu, tất cả đều tan rã, Lăng Hàn như dạo chơi, hắn bức thẳng Bạch Ma Thụ, vừa đi vừa dùng kiếm khí quét ngang, lần lượt chém nát từng gương mặt hình người.

Người chết là hết, cũng nên bụi về bụi, đất về đất.

Bạch Ma Thụ giãy dụa lần cuối cùng, nó mở thân cây phóng thích sát khí khôn cùng.

Đây là một loại kỳ thụ, chuyên hấp thu sát khí sinh trưởng, trong người nó ẩn chứa sát khí đậm đặc, vào lúc phun ra liền hóa thành khô lâu hình người múa liêm đao khổng lồ tấn công Lăng Hàn.

Đao còn chưa trảm xuống, Lăng Hàn cảm thấy làn da như bị xé rách, hắn hừ một tiếng, phát động Thủy Chi Bản Nguyên sau đó đánh ra một quyền.

Ba, cả gốc yêu thụ bị băng phong.

Lăng Hàn vung tay lên, hắn thu Bạch Ma Thụ vào trong Hắc Tháp.

Xong, kết thúc công việc.

- Giao Bạch Ma Thụ ra đây!

Giọng nói lạnh lẽo vang lên, chỉ thấy một nam tử từ xa chạy tới, thần sắc vô cùng ngạo mạn.

Lăng Hàn quay đầu nhìn sang, người này rất trẻ tuổi, gương mặt tuấn tú, rất trẻ tuổi nhưng vô cùng xa lạ.

- Dựa vào cái gì?

Hắn lãnh đạm hỏi.

- Bằng không thi... Ngươi sẽ chết!

Ngữ khí của nam tử trẻ tuổi lạnh như băng, nơi này là bí cảnh, người chết là bình thường, dù sao chỉ cần giết người diệt khẩu không lưu hậu hoạn là được.

Đương nhiên, như Tử Hà Băng Vân, Lạc Trường Phong là truyền nhân thế lực Tiên Vương, cho dù có thể giết chết bọn họ cũng không ai dám ra tay, bằng không sẽ chọc ra lỗ thủng lớn, không tra ra ai là hung thủ, như vậy sẽ giết tất cả người có liên quan.

Phân rõ phải trái với thế lực Tiên Vương? Ngươi quá ngây thơ rồi.

Trong bí cảnh như vậy, cũng chỉ có truyền nhân hai thế lực Tiên Vương hiển nhiên Lăng Hàn không phải.

- Ta không tin!

Lăng Hàn lắc đầu.

Nam tử trẻ tuổi cười xùy, nói:

- Ta là Nam Cung Đình, Thánh Tử của Thái Âm giáo!

Chính ngươi suy nghĩ xem kết quả đối địch với ta là như thế nào.

Lăng Hàn cười, nói:

- Thánh Tử Thái Âm giáo không phải Bắc Huyền Minh sao?

- Cắt, tên phế vật!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.