Bốn nữ tử nữ hoàng, Hổ Nữu đều lộ ra nụ mỉm cười. Lại dám chơi trò đầu óc với Lăng Hàn. Thật không biết gia hỏa này huấn luyện cùng đại hắc cẩu sao?
Lưu Tinh hiện tại thật sự có chút hối hận. Còn chưa làm được gì Lăng Hàn, bản thân mình lại bị hắn chơi cho quá sức.
Lưu Tinh thật sự lo lắng trái tim của mình còn có thể tiếp tục tiếp nhận được nữa hay không.
Cũng đã đến lúc này, hắn sao có thể nguyện ý dừng lại giữa đường?
Hắn chỉ có thể để mặc lửa giận trong lòng bốc cháy càng lúc càng hừng hực, bằng mọi cách chờ mong khiến cho Lăng Hàn xấu mặt. Điều này cũng trở thành động lực để hắn có thể chịu được ánh mắt mọi người, tiếp tục chịu đựng thêm.
Ngươi cứ … tiếp tục… kiêu ngạo đi!
Lưu Tinh đấm lưng một hòi lâu, sau đó mới cứng rắn đè ép được lửa giận trong lòng, nói:
- Tứ sư thúc, đã hài lòng chưa?
- Chân...
Lăng Hàn lại mở miệng nói.
Ta nhổ vào!
-... cũng không cần.
Lăng Hàn còn nói thêm.
Lưu Tinh thiếu chút nữa thì có thể nghẹn thở. Ngươi không cần thì không cần, làm gì còn phải cố ý nói một tiếng? Ngươi muốn hù dọa chết ta sao?
- Vậy, tứ sư thúc, có thể giảng giải cho vãn bối không?
Hắn ăn nói khép nép, kì thực là đang cắn chặt hàm răng.
Lăng Hàn ho khan một cái, nói:
- Hình như miệng lại có hơi khát.
Da mặt Lưu Tinh không tự chủ được giật giật vài cái. Nắm đấm đã không nhịn được muốn đánh thẳng vào mặt Lăng Hàn. Hắn nhìn gương mặt này thế nào cũng thấy không vừa mắt.
- Thôi đi. Ngươi cũng cực khổ rồi.
Lăng Hàn lại nói.
Lúc này Lưu Tinh mới không có bùng nổ. Nếu như Lăng Hàn thật sự nói còn muốn thêm một chén trà, hắn nhất định sẽ nhảy dựng lên.
- Được. Vậy nói một chút về chế luyện Tứ Tượng Hóa Cốt Đan.
Lăng Hàn cười nói. Hắn không lại tiếp tục trêu đùa Lưu Tinh nữa. Hắn thấy, đây chỉ là một trò chơi nho nhỏ trước lễ mừng, giết thời gian một chút mà thôi.
Gương mặt chợt nghiêm lại, bắt đầu giảng giải.
Ngay từ đầu mọi người đều mỉm cười không thôi, xem đây trở thành một lần náo nhiệt để nhìn. Nhưng nghe một hồi, vẻ mặt của bọn họ cũng trở nên nghiêm túc.
Nội dung Lăng Hàn nói sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, giảng giải quá trình chế luyện Tứ Tượng Hóa Cốt Đan sâu rộng vô cùng, khiến cho tất cả mọi người nghe được liên tục gật đầu. Bọn họ chỉ cảm thấy mình lên tay. Hình như cũng có thể lập tức chế luyện ra được Tứ Tượng Hóa Cốt Đan.
Cho dù là Lưu Tinh, trong lòng cũng không khỏi kích động. Mặc dù hắn cố ý lấy vấn đề này ra gây khó dễ cho Lăng Hàn. Nhưng bản thân hắn quả thật cũng có rất nhiều nghi vấn. Nhưng sau khi nghe Lăng Hàn giảng giải, những vấn đề này đã được thông suốt.
Lăng Hàn nói một hồi, vẻ mặt của mọi người cũng trở thành thận trọng hơn. Bởi vì phạm vi Lăng Hàn giảng giải đã vượt ra khỏi phạm trù của Tứ Tượng Hóa Cốt Đan, mà lan tới lĩnh vực khác.
Hắn đang trình bày toàn bộ đan đạo!
Không thể nghi ngờ, Lăng Hàn ở trên đan đạo vẫn chưa nói tới đại sư, nhiều nhất cũng chỉ là một con cá nhỏ. Nhưng ở trong thời gian học tập luyện linh, hắn lại dung nhập với hiểu biết của mình, đi ra con đường của mình.
Tuy rằng hắn rất non nớt, nhưng nền tảng lại vững chắc hơn so với bất kỳ kẻ nào khác. Mà bây giờ hắn trình bày ra chính là những thứ cơ sở nhất.
Những điều nền tảng, người người đều biết. Nhưng có khả năng để hiểu sâu, lại không nhiều.
- Mau tới, mau tới. Có đại sư giảng giải đan đạo.
- Phạm huynh đệ, mau tới đây. Nếu không ngươi hối hận cả đời.
- Lâm Tiền, mau đi gọi sư huynh sư đệ của ngươi đến đây.
Các đan sư ở xung quanh đều lấy ra đá truyền tin, gọi bằng hữu tới.
Đối với đan sư mà nói, đây là một bữa tiệc tuyệt đối không thể bỏ qua. Đây có thể là cơ hội cực lớn khiến cho thực lực đan đạo của mình nhận được sự nâng cấp. Bởi vì đối với phần lớn đan sư mà nói, thật ra bọn họ cũng không cần kiến thức đan đạo quá cao thâm. Đánh ra nền tảng vững chắc, bọn họ tiến bước trái lại sẽ lớn hơn nữa.
Vì vậy, người nhiều tràn tới, tập trung ở chỗ này, khiến địa phương nho nhỏ bị chen lấn không lọt một giọt nước.
Có vài người không biết được rõ ràng tình hình, khi đi đến nơi đây không tránh khỏi có chút sửng sốt.
Tình huống gì vậy? Thế nào lại có nhiều người chen lấn như vậy?
Người võ đạo dĩ nhiên không có hứng thú đối với luyện đan. Cho dù nghe, bọn họ cũng không hiểu. Bọn họ lập tức sẽ quay đầu lại rời đi. Nhưng đan sư lại khác. Bọn họ lập tức liền bị những lời Lăng Hàn giảng giải hấp dẫn, không tự chủ được ngồi xếp bằng xuống, cẩn thận lắng nghe.
Thật cổ quái. Rõ ràng nhiều người muốn chết, nhưng giữa sân lại hoàn toàn yên tĩnh một mảnh. Ngoại trừ tiếng Lăng Hàn giảng giải ra, những người khác lại không có phát ra một âm thanh nào. Tất cả đều dùng ánh mắt sùng kính, cuồng nhiệt nhìn Lăng Hàn, giống như đnag cúng bái một vị thần.
Từ trên một loại ý nghĩa nào đó mà nói, Lăng Hàn đúng là thần của đan đạo.
Mãi đến khi lễ mừng sắp chính thức bắt đầu, Lăng Hàn mới ngừng giảng giải. Lúc này mọi người này mới thỏa mãn đứng lên. Bất kể là ai, đều sẽ khom người chào Lăng Hàn. Cho dù là Đan Sư tam tinh cũng không ngoại lệ.
Ở trên phương diện hiểu biết về cơ sở, Lăng Hàn hiểu thậm chí vượt qua phần lớn Đan Sư tam tinh. Cho nên Đan Sư tam tinh cũng được lợi rất nhiều. Bọn họ không kìm chế được tình cảm liền cho Lăng Hàn lễ ngộ cao nhất.
Bọn họ tin tưởng chắc chắn, sau này Lăng Hàn chắc chắn sẽ trở thành đại sư, thậm chí có khả năng khai sáng lịch sử, nối tiếp đan đạo đứt đoạn của Đông Tiên Vực, trở thành một vị đan sư ngũ tinh mới trong mười ngàn vạn năm.
Suy nghĩ một chút, lại khiến cho da đầu bọn họ tê dại. Có lẽ, cảnh tượng ngày hôm nay sẽ là một dấu mốc trong lịch sử, đại biểu cho sự quật khởi của Lăng Hàn ở Tiên Vực.
Lưu Tinh trợn mắt há hốc mồm.
Hắn là tới sỉ nhục Lăng Hàn. Làm thế nào sau nửa ngày ngược lại tự thêm màu sắc ánh sáng cho Lăng Hàn vậy?
Ngươi xem một chút đi, hiện tại nhân khí của Lăng Hàn vượng đến trình độ nào?
Hắn thật ngốc. Ngốc tới mức vượt trời. Lại tự mình chủ động nâng bài vị của Lăng Hàn lên. Điều này khiến cho hắn buồn bực, miệng cũng muốn lệch sang một bên.
Vút.
Đúng lúc này, hắn chỉ cảm thấy đầu vai nhất thời nặng xuống. Hắn liền nhìn thấy một bàn tay ấn vào trên vai của hắn.
- Đối xử kiên định, bỏ thêm chút tâm tư suy nghĩ ở trên phương diện luyện đan, luyện tâm, ngay thẳng một chút.