Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2133: Vô Danh, tiên khí (Thượng)



Thư Nhã Dung chỉ mỉm cười, trái lại nhìn về phía Lăng Hàn và Hổ Nữu gật đầu, sau đó liền đi qua một bên, yên lặng chờ Tam Hoa Cốc mở ra.

Được lắm. Thư Nhã Dung cũng không chịu ra tay.

Chỉ có thể chờ đợi Dị. Người này lại hung tàn vô cùng. Không một lời hợp liền đánh người. Căn bản không để ý xem mình có lý hay không. Nói chung đánh đến khi người ta chịu phục. Tới lúc đó dù vô lý cũng sẽ trở thành có lý.

Dị, nhanh đến đây đi.

Một ngày lại một ngày. Thời gian trôi qua rất nhanh. Tuy rằng lại có mấy Hoàng giả tới. Ngoại trừ Dị ra, các Đế giả khác đều đã đến đông đủ. Nhưng Dị lại trước sau không nhìn thấy hình bóng.

Tam Hoa Cốc xuất hiện biến hóa rất lớn. Mấy ngày qua sóng gió ngập trời, giống như chặn đánh phá trời cao.

Ầm.

Từng ngọn lửa cháy mạnh thường xuyên phóng lên cao. Lại có thiên lôi đánh xuống. Hình như có tồn tại nào đó lịch kiếp.

- Liệt Diễm Lôi Kích Mộc đã sắp xuất thế!

Không ít người đều kinh ngạc kêu lên, có vẻ chờ mong vô cùng.

Thiên địa bản nguyên, người có duyên sẽ có.

Nói không chừng mình chính là người có duyên?

Hiện tượng dị thường như vậy xuất hiện, nói rõ Tam Hoa Cốc sẽ mở ra trong hai ba ngày tới.

Nhưng tại sao Dị còn chưa tới.

Một ngày sau.

Vèo vèo vèo.

Những mũi tên xuất hiện đầy trời, từ trên bầu trời bắn xuống, bao phủ lối vào của tất cả mọi người.

- Ai lớn mật như thế?

- Hừ!

- Đáng ghét!

Mọi người đều ra tay, hóa giải một đợt công kích này. Đây là cấp bậc Hoàng giả đỉnh cấp. Bởi vậy, có vài người liền lộ ra vẻ quá sức. Chỉ có điều đối với Đế giả mà nói, lại quá dễ dàng.

Vèo.

Lại một đạo tiễn quang xẹt qua, bắn thẳng đến một Đế giả.

- Làm càn!

Tên Đế giả kia đánh ra một quyền.

Ầm.

Tiễn quang bị nghiền nát. Nhưng trên nắm tay của Đế giả kia lại hiện lên một đạo huyết quang. Lại là một đòn gây chảy máu.

Tất cả mọi người đều a một tiếng. Hiển nhiên, công kích lúc trước không phải do người đánh lén toàn lực gây nên.

Vèo.

Vẫn là một mũi tên bắn tới. Nhưng mục tiêu công kích lần này lại đổi thành một người khác..

Một mũi tên lại một mũi tên bắn ra. Những công kích vô cùng xảo quyệt, cũng bắn tới không cùng góc độ. Hình như người đánh lén ở những nơi khác nhau phóng ra công kích. Đó là các Đế giả đỉnh cấp: Lăng Hàn, Hổ Nữu, Thư Nhã Dung, Đường Minh Long đều bị công kích.

- Tên khốn kiếp nào, lại dám đánh lén Nữu?

Hổ Nữu nhảy dựng lên, giận tím mặt.

Nữ hoàng cũng một tay nhặt lấy một mũi tên. Gương mặt xinh đẹp ở dưới tấm lụa mỏng lộ ra vẻ phẫn nộ.

Lại có người dám đánh lén nàng?

- Ha ha ha ha!

Trong một tiếng cười dài, chỉ thấy một người trẻ tuổi lớn bước ra ngoài. Trong tay hắn cầm một cung tiễn màu bạc dài không quá nửa thước.

- Tại hạ Kỷ Vô Danh, ra mắt các vị.

Kỷ Vô Danh?

Mọi người đều nhìn nhau, sau đó đều lắc đầu. Người này thật đúng là vô danh. Ai cũng chưa có nghe nói qua.

Nhưng mọi người lập tức lộ ra vẻ phẫn nộ. Người này chẳng phân biệt được xanh đỏ đen trắng liền công kích về phía bọn họ. Hơn nữa lấy sức một mình khiêu khích nhiều người như vậy. Lá gan này phải lớn đến mức nào?

- Ngươi làm vậy là có ý gì?

Có Đế giả nén giận hỏi.

Hắn đặt câu hỏi mà không phải trực tiếp ra tay, đó là bởi vì trước đó Kỷ Vô Danh đánh ra công kích quá mạnh mẽ. Nếu không nắm chắc mười phần, làm sao dám ra tay. Nếu chẳng may xui xẻo, sẽ tự rước lấy nhục hay sao?

Hơn nữa, ở đây còn có đám Đế giả đỉnh cấp như Thư Nhã Dung, Đường Minh Long, Lăng Hàn. Nếu muốn ra mặt cũng không tới phiên bọn họ, không phải sao?

- Chỉ là muốn xem thử thực lực của các vị mà thôi.

Kỷ Vô Danh thản nhiên nói.

Câu trả lời như vậy khiến cho rất nhiều người đều nổi giận. Muốn xem thử thực lực liền không nói một lời lập tức ra tay sao? Nếu chẳng may bị thương tổn tới ai đó, thì phải làm sao bây giờ? Dĩ nhiên, lời như vậy sẽ không có ai nói ra. Võ giả chẳng lẽ còn sợ chiến đấu sao?

Người của Quảng Long Thiên đều nhìn về phía Thư Nhã Dung và Đường Minh Long. Người của Thái An Thiên lại nhìn về phía Lăng Hàn và Hổ Nữu.

Nhưng Thư Nhã Dung và Đường Minh Long lại chỉ nhìn chằm chằm vào Kỷ Vô Danh. Xác thực mà nói, là nhìn chăm chú vào cây cung màu trắng ở trong tay hắn.

Hổ Nữu cũng khẽ A một tiếng, nói:

- Ta hình như có chút ấn tượng đối với cây cung này.

Nàng suy nghĩ một hồi, chợt vỗ hai tay, nói:

- Đó là Tiểu Chư Thiên A Di Cung!

- Cái gì?

Lăng Hàn liền vội vàng hỏi.

- Nữu cũng không biết được quá rõ ràng. Chỉ là có chút ấn tượng mơ hồ. Đó là tiên khí, hơn nữa còn thuộc về loại đặc biệt đặc biệt lợi hại ở trong tiên khí.

Hổ Nữu gật gật đầu nói, bộ dáng rất nghiêm túc.

- Không sai. Chính là Tiểu Chư Thiên A Di Cung!

Thư Nhã Dung tiếp lời nói.

- Thân cung được làm từ Thế Giới Thụ. Dây cung lại được chế tạo ra từ gân của Long Vương cửu trọng thiên. Chỉ kéo dây cung rung lên, liền có thể chấn động nát các thiên.

Thế Giới Thụ, gân của Long Vương cửu trọng thiên!

Thế Giới Thụ là một trong chín tổ mộc lướn ở trong thiên địa bản nguyên. Lấy loại gỗ này làm thân cung, chắc hẳn không có gì có thể vượt qua. Nhiều lắm chỉ có thể ngang hàng. Gân chính của Long Vương cửu trọng thiên lại tăng thêm sự kinh khủng. Bởi vì thiên địa bản nguyên chỉ có thể đại biểu cho Tiên Vương. Nhưng Tiên Vương cửu trọng thiên lại là đại biểu cho cực hạn của Tiên Vương.

Chỉ hai thứ đồ này đã là vô thượng chí bảo. Chúng lại kết hợp với nhau, tạo thành tiên khí, vậy giá trị quả thực không có cách nào tưởng tượng.

Cho nên, đừng nhìn thứ đồ nhỏ này giống như món đồ chơi, nhưng uy lực lại vô cùng kinh người. Chỉ cần tin tức truyền ra, cho dù là Tiên Vương tim cũng phải đập thình thịch. Bất kể là đoạt trắng trợn vẫn âm thầm cướp lấy, nhất định đều sẽ ra tay.

Cho dù là Lăng Hàn cũng có một chút động tâm. Nhưng chỉ cần người khác không trêu chọc đến mình, hắn cũng sẽ không bởi vì trên người người khác có thứ tốt gì đó mà lập tức đi đánh cướp. Dĩ nhiên, vừa rồi Kỷ Vô Danh không hề có nguyên nhân lại ra tay, đã khiến cho Lăng Hàn có ý tức giận ra tay.

- Hắc hắc, nhãn lực không tệ.

Kỷ Vô Danh cười nói.

- Các vị, Tam Hoa Cốc sắp tới sẽ mở ra. Có thiên địa bản nguyên xuất hiện. Không ngại có thêm người cạnh tranh chứ?

- Các hạ... Là người thuộc về thiên vực nào?

Thư Nhã Dung hỏi.

- Lưu lạc thiên nhai, không thuộc về thiên vực nào cả.

Kỷ Vô Danh trả lời vô cùng mơ hồ. Trên thực tế hắn tự xưng là vô danh, khiến người ta muốn tìm hiểu và kiểm tra thân phận của hắn cũng rất khó khăn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.