Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2180: Tiến sâu vào trong biển



Chỉ có điều, khi bọn họ tiến vào chiều sâu nhất định, áp lực trong biển tăng lên tới mức đáng sợ.

Nước chí nhu, nhưng đồng thời cũng chí cương. Nước vô tận ép xuống, cho dù là Lăng Hàn cũng có chút nhe răng.

Quỷ dị chính là, cho dù đến nơi này cũng có thể thấy trên mặt biển có bảy sắc cầu vồng rực rỡ, chiếu vào trong biển cũng sáng ngời.

Một dòng nước kéo tới, khiến cho thân hình bốn người Lăng Hàn đều dao động.

Bọn họ đều theo hướng dòng nước vọt tới, sau đó nhìn lại về phía bên trái. Chỉ thấy phía trước xuất hiện một con quái vật khổng lồ.

Đây là một con tôm hùm cực lớn, vỏ ngoài màu xanh cũng có màu trong suốt, có thể nhìn thấy rõ ràng huyết quản, nội tạng trong cơ thể nó. Đồng thời cũng có từng ký hiệu đại đạo. Hình như nó không phải là một con sinh linh, mà là một chiếc thuyền cực lớn. Chỉ là dáng vẻ có chút lạ.

Tôm hùm lớn cũng theo dõi bọn họ. Hai con mắt cực lớn giống như đèn lồng tản ra hàn quang uy nghiêm đáng sợ. Nó lập tức thay đổi phương hướng, xông về phía bốn người.

Xoẹt. Một cái càng lớn kẹp qua. Từng tấm phù văn ở trên cái càng của nó sáng lên. Đó là đại đạo quy tắc hệ kim, khiến cho cái càng này của nó có thêm lực phá hoại vô tận.

Lăng Hàn vươn tay ra.

Vút.

Cái càng lớn lại kẹp ở trên cổ tay của hắn.

Tôm hùm lớn thoáng lộ ra một sự tàn nhẫn. Đây chính là sinh linh cấp bậc Phân Hồn. Cho dù là ra đời ở địa phương quỷ dị này, chỉ có một ý niệm giết chóc này, nhưng chỉ số thông minh lại tuyệt đối không thấp.

Dưới cái càng của nó kẹp lại, nhân loại nhỏ bé như vậy tất nhiên sẽ đứt tay.

Cái càng khép chặt. Nhưng cảnh tượng trong ý nghĩ của nó lại không xuất hiện. Trái lại trên cổ tay Lăng Hàn xuất hiện từng ánh sáng ký hiệu đại đạo, quy tắc di chuyển, chặn lấy cái càng.

Lại có thể không kẹp đứt tay củ nhân loại này sao?

Tôm hùm lớn lộ ra vẻ kinh ngạc. Cái càng của nó tiếp tục kẹp chặt lại. Trên thân thể của nó cũng có từng ký hiệu màu vàng chớp động, tăng thêm lực cắt cho cái càng.

Lăng Hàn lắc đầu, nói:

- Ngươi làm vậy cũng chỉ uổng phí sức lực. Vẫn nên ngoan ngoãn vào trong bát của ta đi.

- Nữu cũng muốn ăn!

Hổ Nữu hưng phấn nói, nước miếng cũng chảy ra.

Tôm hùm lớn giận tím mặt.

Lại một cái càng nữa kẹp qua.

- Đã nói ngươi chỉ uổng phí sức lực vô ích!

Lăng Hàn vươn tay kia ra.

Vút.

Lần này hắn chộp được cái càng.

Tôm hùm lớn không ngừng kẹp chặt cái càng. Nhưng nó làm thế nào cũng có không cách nào kẹp đứt tay hoặc cổ tay của Lăng Hàn. Thật giống như cường giả Địa Hồn đối mặt với tiên kim, dù làm sao cũng không thể tạo thành tổn thương?

- Rất kỳ quái có đúng hay không?

Lăng Hàn nhoẻn miệng cười.

Tôm hùm lớn giận dữ. Cuối cùng nó không thử đi kẹp tay Lăng Hàn nữa, mà là buông lỏng một cái càng ra, sau đó dùng một cái càng khác vung lên, thoáng cái lại ném Lăng Hàn bay ra ngoài.

Lăng Hàn đưa tay về phía sau nhấn một cái, phát ra một lực lượng. Thân hình hắn dừng lại. Sau đó hắn quay trở về, xông về phía con tôm hùm lớn.

Ầm! Ầm! Ầm!

Một người một tôm đại chiến. Con tôm hùm lớn có thực lực mạnh tới Địa Hồn. Theo lý cho dù là Ngũ Trảm Đế giả cũng không thể nào là đối thủ của nó. Ai có thể biết được Lăng Hàn có thể phách mạnh đến mức biến thái. Đủ để cùng con tôm lớn này đánh cho có tới có về.

Nhưng con tôm hùm lớn muốn giết Lăng Hàn lại rất khó khăn. Lăng Hàn muốn tiêu diệt con tôm lớn này cũng không dễ dàng. Cuộc chiến đấu rơi vào trạng thái giằng co.

- Không rảnh cùng ngươi dây dưa!

Lăng Hàn hừ nhẹ một tiếng, dẫn động lực của Hắc Tháp.

Oong.

Quy tắc thời gian di chuyển. Động tác của con tôm hùm lớn kia nhất thời dại ra, hình như đột nhiên biến thành gỗ.

Đây là thời gian dừng lại!

Lăng Hàn lấy ra Tiên Ma Kiếm, một kiếm đâm tới chính là con mắt của tôm hùm lớn.

Phụt.

Máu tươi giống như gió bão bay ra. Sát khí sắc bén ở trong Tiên Ma Kiếm ở trong cơ thể tôm hùm lớn loạn thành. Tuy rằng đây mới là chuẩn tiên khí tam tinh. Nhưng thật sự tiến vào cơ thể của nó. Lực phá hoại này chí ít có thể sánh ngang với chuẩn tiên khí ngũ tinh.

Chỉ là một kiếm mà thôi, sức sống của con tôm hùm lớn nhất thời hoàn toàn bị cắt đứt.

Lăng Hàn thở dốc.

Đối thủ cấp bậc Địa Hồn quả thực vượt ra ngoài phạm vi hắn có thể chém giết. Phải vận dụng Hắc Tháp hắn mới có khả năng trấn áp. Có thể sử dụng thời gian dừng lại tới chung cực như vậy, cũng sẽ khiến cho hắn lập tức lại mất đi sức chiến đấu tiếp tục.

Hổ Nữu bắt đầu thu thịt tôm. Nữ hoàng lại lấy Dương Hồn Thạch ra.

Giết được sinh linh trong biển mạnh hơn, thu hoạch được Dương Hồn Thạch cũng khác nhau. Đây là một khối màu xanh lục lóng lánh, kích cỡ có thể sánh bằng với đầu người.

Nói cách khác, một viên này có thể bằng hai trăm viên khác.

Lăng Hàn suy nghĩ một chút, không ngừng mượn lực của Hắc Tháp, lại thêm chiến lực cuả bản thân. Mấy trăm năm sẽ có thu hoạch cực lớn. Nhưng muốn đạt được cấp bậc Dương Hồn Thạch màu tím, vậy gần như là chuyện không thể nào.

Hắn không khỏi cảm thấy tiếc nuối. Nếu muốn vào Phân Hồn, vậy liền phải bằng trạng thái mạnh mẽ xông vào lĩnh vực này. Không đạt được cái tiêu chuẩn này, trong lòng hắn chung quy có một mâu thuẫn.

Bất luận là võ đạo hay là đan đạo, hắn đều muốn theo đuổi mạnh nhất, theo đuổi hoàn mỹ.

Chỉ có thể đi từng bước một tới phía trước, hoặc là hắn buông tha cơ hội đột phá lần này, lại chờ thêm mấy trăm vạn năm nữa?

Tiếp theo tất nhiên có nữ hoàng và Hổ Nữu là quân chủ lực hành động, mang theo Lăng Hàn và Nhu Yêu Nữ một đường xông qua.

Ở trong Hắc Tháp khôi phục nguyên khí, chỉ sau một ngày Lăng Hàn lại khôi phục chiến lực. Nhưng còn muốn điều động lực lượng chung cực của Hắc Tháp, đó chính là chuyện một tháng sau này.

Bởi vậy, gặp lại sinh vật cấp bậc Địa Hồn trong biển, bọn họ chỉ có thể trốn chạy. tTrừ khi Hổ Nữu cũng vận dụng lực lượng chung cực.

Lăng Hàn không để cho Hổ Nữu dùng tới lực lượng như vậy. Dù sao ở trong hải vực này, dù thế nào cũng phải giữ lại một con át chủ bài.

Ầm.

Một dòng nước trào lên, chấn động tới mức mấy người Lăng Hàn đều run rẩy một hồi. Chỉ thấy từ nơi cực xa có một con cá xương cực lớn bơi tới, tốc độ cực nhanh.

Ngay từ đầu, Lăng Hàn chỉ cho rằng con cá xương này phát hiện ra bọn họ. Nhưng rất nhanh hắn đã phát hiện là không đúng. Bởi vì phái trước con cá xương này lại có thể còn có một người khác. Chỉ là trước đó ở quá xa, liền không nhìn thấy rõ bộ dáng của người này. Mãi đến khi khoảng cách lại gần hơn, cuối cùng với phát hiện ra sự hiện hữu của hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.