Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2190: Tràn lan (Hạ)



Vì thế, hắn còn vận dụng một bí bảo, có thể trọng thương sinh vật biển cấp bậc Địa Hồn, liều mạng suýt chút nữa tiêu hao mất bí bảo này, hắn mới đạt được hai trăm khối Dương Hồn Thạch màu xanh lam, sau đó dung hợp luyện hóa thành một Dương Hồn Thạch màu xanh đậm.

Lẽ nào Lăng Hàn cũng có bí bảo như vậy?

- Này, Lưu huynh, ngươi cũng đột phá Phân Hồn?

- Đương nhiên!

- Đúng rồi, ngươi lấy Dương Hồn Thạch gì đột phá?

- Nói sợ làm sợ ngươi, màu xanh đậm!

- Cái gì, ngươi cũng màu xanh đậm?

- Ồ, ngươi cũng màu xanh đậm?

Xa xa, có hai người đối thoại truyền tới, để Mã Đồng Quang chết lặng quay đầu, chờ hắn nhìn thấy hai người này, miệng không khỏi trương thành hình tròn.

Bởi vì hai người này chỉ có thể miễn cường coi như là Vương giả, trước hắn từng thấy, lấy khả năng ghi nhớ của hắn đương nhiên đã gặp qua là không quên được.

Chỉ là Vương giả, lại cũng có thể lấy Dương Hồn Thạch màu xanh đậm đột phá?

Vậy hắn trâu bò cái gì chứ?

- A, Lăng thiếu!

Hai người này cũng nhìn thấy Lăng Hàn, vội vã chạy tới, liên tục nói cám ơn.

- Lăng thiếu, thật cám ơn ngươi. Nếu không phải ngươi bán Dương Hồn Thạch màu xanh đậm cho chúng ta, chúng ta nhiều lắm là lấy Dương Hồn Thạch màu xanh lục đột phá.

- Ân tình lần này, ta nhất định ghi ở trong lòng, ngày sau như có sai phái, tất sẽ không thoái thác!

Sau khi hai người này thiên ân vạn tạ, lúc này mới rời đi.

Khóe miệng của Mã Đồng Quang co giật, cái gì, Dương Hồn Thạch màu xanh đậm của hai người này lại là Lăng Hàn bán cho bọn họ? Như vậy, Lăng Hàn khẳng định cũng đúng lấy Dương Hồn Thạch màu xanh đậm đột phá, nếu không hắn đâu có thể nào thừa bao nhiêu Dương Hồn Thạch bán?

Muốn nói mình dùng màu xanh lục, Dương Hồn Thạch màu xanh lam đột phá, bán Dương Hồn Thạch càng tốt hơn cho người khác, cái này không phải ngu ngốc sao?

- Lăng đại sư!

Lại có một người chạy tới, hành lễ với Lăng Hàn.

- Đa tạ đại sư ưu ái, để ta có thể dùng Dương Hồn Thạch màu xanh đậm đột phá.

Ngay sau đó, lại tới một người, lại tới một người, lại một cái...

Mã Đồng Quang đã mất cảm giác, dưới cái nhìn của hắn, thu được Dương Hồn Thạch màu xanh đậm khó như lên trời, Đế giả mạnh như hắn, còn cần mượn dùng bí bảo của Tây Tiên Vực mới có thể đạt được, cặn bã nơi này dựa vào cái gì làm được?

Lỗ Tiên Minh cũng trố mắt ngoác mồm, hắn theo Mã Đồng Quang cũng dính không ít áng sáng, đối phương săn giết được Dương Hồn Thạch màu xanh lục, căn bản là khinh thường nhặt, liền tiến vào miệng túi của hắn.

Bởi vậy, hắn là lấy hai trăm khối Dương Hồn Thạch màu xanh lục hợp thành màu xanh lam, đột phá vào Phân Hồn.

Hắn tự cho là ôm một cái chân lớn, nhưng bây giờ thì sao?

Hắn lặng yên kéo một người hỏi, sau đó suýt chút nữa hôn mê.

Chỉ cần ngàn vạn Tinh Thạch!

Hắn là Nhị Tinh Đan Sư, từng là Thánh Tử Đan Đạo Thành, xuất thân tuyệt đối có mấy cái một trăm triệu, lấy ra ngàn vạn Tinh Thạch là chút lòng thành, nhưng hiện tại bởi vì chọn sai người mà tiếc nuối cả đời.

Hắn hận, hắn thật hận!

Tại sao, tại sao Lăng Hàn nhất định phải đối phó hắn?

Ngươi đạt được nhiều Dương Hồn Thạch màu xanh đậm như vậy cũng thôi, làm gì còn bán ra? Mọi người đều lấy Dương Hồn Thạch màu xanh đậm đột phá, vậy ngươi còn có thể có cảm giác ưu việt gì?

Lỗ Tiên Minh không nghĩ ra, tại sao có thể có người như vậy, quả thực chính là quái thai.

Nhưng hắn lại không biết, kỳ thực Lăng Hàn là lấy Dương Hồn Thạch màu tím đột phá. Có điều hắn không để ý, bởi vì hắn tràn ngập tự tin với mình, mọi người điều kiện tương đương, vậy hắn nhất định càng mạnh hơn.

Lăng Hàn cười nhạt, nói:

- Hai người các ngươi nhảy nhót lâu như vậy, cũng nên đưa các ngươi lên đường!

Hắn không chờ Mã Đồng Quang mở miệng, thân hình đã giết ra ngoài, như rồng ra Đại Hải, sục sôi trời cao.

- Vọng tưởng!

Mã Đồng Quang khẽ cắn răng, lấy ra một quyển sách, đột nhiên mở ra, chỉ thấy đại bộ phận địa phương đều trống không, chỉ có một đoạn cuối cùng mới có vài chữ, không thấy rõ viết là cái gì, nhưng có một loại khí phách trấn áp bầu trời.

Đây là bảo vật của một vị Tiên Vương ban tặng, nhưng Tiên Vương quá mạnh mẽ, tuyệt không phải chất liệu của loại quyển sách này có thể chịu đựng được lực lượng Tiên Vương, bởi vậy, uy lực giảm xuống rất nhiều.

Dù như vậy, này cũng có thể dễ dàng xóa đi sinh mệnh của Địa Hồn cường giả.

- Chết!

Mã Đồng Quang dùng sức rung quyển sách lên, bảy chữ còn lại cùng nhau phát quang.

Ong ong ong, trên quyển sách, từng ký tự phát quang, sáng rừng rực.

Sau khi đạt đến mức tận cùng, xèo xèo xèo, chỉ thấy những ký tự này bay ra quyển sách, hóa thành từng hình người, đều cao ba trượng, cả người toả ra bạch quang rừng rực.

Bảy chữ, hóa thành bảy chiến sĩ, mỗi người thần uy lẫm lẫm.

Nguyên bản mỗi lần Mã Đồng Quang chỉ vận dụng một chữ mà thôi, nhưng hiện tại hắn đã biết Lăng Hàn mạnh mẽ, bởi vậy trực tiếp kích hoạt bảy ký tự của Tiên Vương.

Mục đích rất đơn giản, đánh giết Lăng Hàn, tuyệt không muốn xuất hiện bất kỳ bất ngờ gì.

- Hừm, có chút ý nghĩa.

Lăng Hàn dũng cảm đứng ra, thân hình run lên, một bóng người từ trong cơ thể hắn đi ra, chính là Cửu Thiên Hỏa Phân Hồn.

- Tiêu diệt hắn!

Mã Đồng Quang chỉ tay về phía Lăng Hàn.

Hắn vốn định đợi Lăng Hàn đi tới Tây Tiên Vực lại giết chết Lăng Hàn, nhưng hiện tại lên cơn giận dữ, đã không muốn chờ lâu.

Chết! Chết! Chết!

Bảy chiến sĩ vây nhốt Lăng Hàn, tuy đều là hình người, nhưng không nhìn ra hình dạng ra sao, trên mặt rất mơ hồ.

Ầm!

Những chiến sĩ quang ảnh này đồng thời ra tay, trấn áp về phía Lăng Hàn.

Hai Lăng Hàn đồng thời đón đánh, oành oành oành, chiến đấu nhất thời cực kỳ kịch liệt.

Lấy Dương Hồn Thạch không giống đột phá, đến cùng khác nhau ở chỗ nào?

Màu tím, này có thể để cho Phân Hồn đạt đến sức chiến đấu của bản thể, màu xanh đậm chỉ có chín phần mười, cứ thế suy ra. Mà cuối cùng, Phân Hồn ở thời điểm đột phá Tiên Phủ sẽ trở về trong cơ thể, bởi vậy, Phân Hồn càng mạnh, đột phá Tiên Phủ sức chiến đấu tự nhiên cũng càng mạnh.

Mặt khác, phẩm chất của Dương Hồn Thạch càng cao, vậy thực lực ở trong Dương Hồn Cảnh cũng càng mạnh.

Đây giống như hai con sông, dài như nhau, nhưng một cái rộng một cái hẹp, vậy cái nào nước càng nhiều hơn?

Hai Lăng Hàn, sức chiến đấu tương đồng, tâm ý tương thông, nếu không phải trong cơ thể một cái có Hắc Tháp, vậy hầu như không có bản thể, Phân Hồn khác biệt.

Oành, hai Lăng Hàn chiến bảy quang ảnh, tình cảnh cực kỳ kịch liệt.

- Ai chiếm thượng phong?

Xa xa có người hỏi.

- Thấy không rõ lắm.

Người bên cạnh lắc đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.