Hai người đấu đối diện một cái, nhất thời, trên biển rộng nhấc lên sóng lớn kinh thiên, trong đó càng có quy tắc đại đạo ẩn hiện, bị sóng nước đập trúng, phỏng chừng Tứ Trảm phổ thông cũng có thể bị chấn ngất đi.
Bọt nước hạ xuống, chỉ thấy Lăng Hàn cùng Kỷ Vô Danh cách xa nhau trăm trượng, không có lại ra tay.
Trong lòng Kỷ Vô Danh dâng lên sóng to gió lớn, tuy một đòn vừa nãy vẫn là hắn chiếm thượng phong, nhưng ưu thế đã không phải quá rõ ràng.
Sao có thể có chuyện đó!
Phải biết hắn là lấy Dương Hồn Thạch màu tím đột phá Phân Hồn, mặc dù là dung hợp mà không phải thiên nhiên, nhưng ngoại trừ Tiên Vương chuyển thế như hắn, thì ai có thể có được đủ Dương Hồn Thạch màu xanh đậm, lại dung hợp thành màu tím?
Nhưng Lăng Hàn lại rút ngắn chênh lệch một chút, đây chỉ có một khả năng.
Đối phương là dùng Dương Hồn Thạch màu tím thiên nhiên đột phá Phân Hồn.
Hí!
Kỷ Vô Danh lần đầu lộ ra vẻ thận trọng, hắn nhìn chằm chằm Lăng Hàn một hồi, đột nhiên nhoẻn miệng cười nói:
- Ta rõ ràng, là bảo vật kia. Không tồi không tồi, lại có thể để một cặn bã ở một trình độ nào đó vượt qua ta, không hổ là chí bảo.
Hắn cực kỳ cảm khái, đường đường Tiên Vương tầng chín, không biết trải qua bao nhiêu kỷ nguyên, ở trên hắn chỉ có Thiên Tôn vặn lấy ngón tay cũng có thể đếm được. Hắn chuyển thế trùng tu, là muốn một đường làm đến hoàn mỹ, không người nào có thể vượt qua.
Lăng Hàn lạnh lùng nói, song quyền nhô lên, không chút yếu thế mà tiến hành phản kích.
Hắn cùng Kỷ Vô Danh ở mặt chiến lực quả nhiên còn có một chút chênh lệch, nhưng ở trên thể phách hắn thắng quá nhiều, hoàn toàn có thể liều một trận.
Vù, Kỷ Vô Danh quả đoán thả ra Phân Hồn, Lăng Hàn cũng gọi ra Cửu Thiên Hỏa Phân Hồn, hai đại Đế giả, bốn bóng người đan dệt, tựa như tia chớp qua lại, dùng hết khả năng.
- Ồ!
Kỷ Vô Danh lần thứ hai kinh ngạc:
- Cặn bã ngươi cũng biết phân thiên địa bản nguyên ra làm Phân Hồn?
- Ý tứ không tốt, để ngươi chấn kinh!
Lăng Hàn chỉ tay vẽ ra, triển khai Diệt Thiên Cửu Kiếm, một kiếm so với một kiếm ác liệt.
- Miệng gian xảo!
Kỷ Vô Danh từ tốn nói, cho dù thực lực của Lăng Hàn cấp tốc chạy tới, nhưng hắn vẫn là người nắm giữ quyền chủ động.
Ầm! Ầm! Ầm!
Hai người kịch liệt đấu đối diện, tuy Lăng Hàn vẫn có chút không bằng, nhưng thế yếu đã không phải quá rõ ràng. Lại thêm thể phách của hắn hơn xa, đủ để bù đắp chiến lực không đủ, chân chính có năng lực uy hiếp đến Kỷ Vô Danh.
Sắc mặt của Kỷ Vô Danh hơi có chút nghiêm nghị, kiếp trước hắn không biết trải qua bao nhiêu chiến đấu, thậm chí Tiên Vương tầng chín cũng giết qua, thế gian lại không có chuyện gì có thể để cho hắn thay đổi sắc mặt.
Chẳng qua là hắn cảm thấy có chút vướng tay, nếu không thể đánh giết Lăng Hàn, làm sao cướp đoạt bảo vật trên người đối phương?
Lăng Hàn cũng dần hiểu ra.
Hắn rốt cuộc biết tại sao Kỷ Vô Danh mạnh như vậy, thứ nhất đối phương vận dụng quy tắc càng thêm mượt mà, điểm ấy hắn đã sớm nhìn ra rồi, nhưng mình muốn đạt đến độ cao như thế, chỉ có thể dựa vào thời gian tích lũy.
Thứ hai, Kỷ Vô Danh nắm giữ số lượng quy tắc càng nhiều, hơn nữa linh hoạt mà tổ hợp vận dụng, bởi vậy bộc phát ra sức chiến đấu càng mạnh hơn.
Tiên Vương tầng chín, vậy tự nhiên là nắm giữ một nhánh đại đạo đạt đến trình độ cực cao, mới có thể du ngoạn độ cao như vậy. Nhưng Tiên Vương chân chính được tuổi thọ vô hạn, đến tầng chín, không thể tiến thêm, vậy làm sao bây giờ?
Vậy dĩ nhiên là đi tu luyện quy tắc khác!
Vô số năm tháng sau, coi như là kẻ ngu si cũng có thể nắm giữ một ít, huống chi là kỳ tài ngất trời như Tiên Vương tầng chín.
Kỷ Vô Danh có thể nắm giữ hết thảy quy tắc, cho dù không có đạt đến tầng chín, nhưng đạt tới cấp độ Tiên Vương không khó lắm.
Cái này tương đương với cái gì? Trong cơ thể đối phương có hết thảy thiên địa bản nguyên.
Vì lẽ đó, đời này Kỷ Vô Danh vô cùng mạnh mẽ.
Tiên Nhân, liều chính là quy tắc, cảnh giới của mọi người như nhau, người ta nắm giữ quy tắc càng nhiều, tự nhiên càng mạnh hơn.
Đây là chuyện đương nhiên.
Lăng Hàn nhất thời có hiểu ra, muốn chân chính vượt qua Kỷ Vô Danh, hắn còn phải bỏ công sức ở trên quy tắc, nắm giữ càng nhiều đại đạo, lúc này mới có thể sánh ngang, vượt qua.
Cũng đến giờ phút này, Lăng Hàn mới có hoàn toàn tự tin, Kỷ Vô Danh cũng không phải là không thể vượt qua.
Hoàn toàn có thể.
Hắn cười ha ha, chiến ý càng rực cháy, sáu tay mở ra, kiếm quyền chưởng oanh tạc, uy lực kinh người.
- Chỉ là tiểu thuật!
Kỷ Vô Danh cười gằn, tương tự triển khai tầng tầng Tiên thuật, cùng Lăng Hàn chiến lên.
Hai siêu cấp Đế giả đối chiến, đều hoàn toàn bộc phát thực lực của mình, để người nhìn tâm thần đều đoạt, không kiềm chế được.
Làm sao có khả năng mạnh như thế?
Đây là nghi vấn trong lòng mỗi người, cho dù những người thành công đột phá Phân Hồn kia cũng có một loại kích động quỳ xuống cúng bái, trên thế giới này thật có thiên tài, có thể để người ta tuyệt vọng.
Chiến chiến chiến chiến chiến, Lăng Hàn đang từ từ hòa nhau thế yếu.
Thứ nhất thể phách của hắn quá mạnh mẽ, bị đánh mấy lần cũng không sao, nhưng Kỷ Vô Danh bị oanh trúng, vậy thì là thương tổn chân thực, số lần trúng chiêu nhiều, dần dần, nhất định sẽ ảnh hưởng sức chiến đấu.
Thứ hai, Lăng Hàn vận dụng quy tắc càng ngày càng tinh tế.
Loại thiên tài chiến đấu như hắn, càng là gặp phải đối thủ mạnh mẽ, liền càng có thể kích phát tiềm lực, tốc độ trưởng thành nhanh kinh người.
Ầm!
Sau một lần đấu đối diện kịch liệt, Kỷ Vô Danh bứt ra lùi về sau, hắn nhìn chằm chằm Lăng Hàn một hồi, nói:
- Không thể không thừa nhận, Bất Diệt Thiên Kinh đúng là phương pháp tôi thể mạnh nhất thế gian.
Lăng Hàn chỉ cảm thấy trong đầu run rẩy dữ dội, tuy hắn đã sớm đoán được Kỷ Vô Danh có thể biết lai lịch của Hắc Tháp, nhưng này dù sao chỉ là suy đoán, bây giờ nghe đối phương chính mồm nói ra, vẫn để cho hắn giật mình.
Bất Diệt Thiên Kinh, đây là lần đầu hắn nghe một người ngoài nói ra.
Kỷ Vô Danh nhoẻn miệng cười nói:
- Ta hiện tại không làm gì được phòng ngự của ngươi, có điều, ta sẽ mang tới một Tiên Khí, có thể dễ dàng cắt ra thể phách của ngươi. Tiểu tử, hảo hảo bảo trọng thân thể, hết thảy trên người ngươi đều thuộc về ta.