Ba nữ Nữ Hoàng đều gật đầu, ánh mắt nhìn Lăng Hàn tràn ngập cảm xúc mãnh liệt, nam nhân này quá uy vũ khí phách, làm cho các nàng tâm thần khuấy động, không kiềm chế được, hận không thể dấn thân vào trong ngực của hắn, bị hắn bá đạo hôn môi, tàn nhẫn giữ lấy.
Bốn người tiến vào hẻm núi, nhưng không có đi theo phía sau cái mông của Kỷ Vô Danh, cái hẻm núi này rất lớn, hoàn toàn không cần thiết đi con đường giống nhau.
Hô!
Sau khi tiến vào hẻm núi, mới phát hiện gió nơi này lớn đến lạ kỳ, trước ở ngoài cốc chỉ cảm nhận được một tia uy lực, hiện ở đây mới gọi tàn nhẫn, thời điểm một ngọn gió thổi lên, loạn thạch bay tán loạn, như cường giả ra tay, phô thiên cái địa.
Dù lấy thể phách của Lăng Hàn cũng bị đánh cho đau đớn, vác mấy lần liền không dám cứng rắn ăn nữa, triển khai thân pháp, xê dịch ở trong loạn thạch.
Một bên, bọn họ còn phải thu thập loạn thạch, trong này có khả năng tồn tại Thiên Long Cốt Phấn.
Nhưng ở dưới gió to lay động, loạn thạch này cũng không dễ thu, mỗi tiếp một khối giống như là bị Chí Cường giả oanh kích, chấn động đến ngũ tạng muốn phun ra.
Bởi vậy, chỉ ở bên trong lăn lộn một ngày, bốn người Lăng Hàn liền không thể không lui về Thanh Long trấn nghỉ ngơi.
Trở lại Thanh Long trấn, Lăng Hàn lại hỏi thăm dân trấn một chút, mới biết đám người mình bị trêu đùa.
Xác thực, trong hẻm núi kia có thể tìm được Thiên Long Cốt Phấn, hơn nữa là địa phương dễ dàng phát hiện Thiên Long Cốt Phấn nhất, nhưng cái này cũng phải nhìn thời gian.
Trong một năm, chỉ có ba ngày, hẻm núi sẽ trở nên gió êm sóng lặng, không có một chút xíu gió, cực kỳ thuận tiện tiến vào đi tìm. Nhưng qua thời gian này, trong hẻm núi đều là gió to gào thét, bị loạn thạch vỗ tới một phát, ngay cả Tiên Phủ Cảnh cũng sẽ gọi đau, cực kỳ khó chịu.
Lăng Hàn không khỏi cảm khái, ngay cả những người hoàn toàn tách biệt với thế gian này cũng không đơn thuần, tương tự biết dùng tâm cơ đùa người.
Ba ngày gió êm sóng lặng kia không phải hiện tại, mà là thời điểm bọn họ bắt đầu tranh cướp. Bởi vậy, làm sao cũng không có phần của bọn họ.
Sự tình Lăng Hàn, Kỷ Vô Danh hợp chiến tứ đại Đế giả cũng truyền ra, mới đầu căn bản không có ai tin tưởng, cái này không phải đang nói đùa sao? Tứ đại Đế giả là tồn tại cỡ nào, một người cũng có thể quét ngang hết thảy người ngoại lai nơi này.
Mà khi tin tức Lăng Hàn, Kỷ Vô Danh đi qua chí tôn thiên đạo đến cũng toát ra, nhất thời có thật nhiều người tin tưởng.
Chí tôn thiên đạo a, chưa từng có người đặt chân qua, ngay cả vị vô thượng thiên kiêu lúc trước kia, sau đó trở thành đại nhân vật Tiên Vương tầng tám, cũng chỉ leo lên Long kiều màu vàng, vậy bước lên chí tôn thiên đạo đó là khái niệm gì? Nhất định sẽ trở thành Tiên Vương tầng chín sao, hay bá chủ trong Tiên Vương tầng chín?
Chẳng qua, tứ đại Đế giả mạnh mẽ đã thâm nhập lòng người, vẫn có rất nhiều người không chịu tiếp thu sự thực như vậy, cho rằng đây chỉ là người có dụng tâm khác hãm hại tứ đại Đế giả, dao động địa vị lãnh đạo của bọn họ.
Lăng Hàn không muốn đi đảm nhiệm chức trách dẫn đầu gì, tự nhiên cũng lười đi biện giải, mặc cho những người khác tranh chấp hừng hực.
Sau ba ngày, tứ đại Đế giả làm ra quyết định, lựa chọn một bộ tộc nào đó cùng nhau gia nhập liên minh, mà sau một ngày, Lăng Hàn mới ngoài ý muốn phát hiện, hắn cùng bọn người Nữ Hoàng lại còn không có cùng bất luận bộ tộc nào ký kết khế ước.
Không lập khế ước, bọn họ liền không thể đại biểu bộ tộc xuất chiến.
Chuyện gì thế này?
Hắn đi hỏi một hồi, mới biết hắn cùng ba người Nữ Hoàng còn có Kỷ Vô Danh đều bị khai trừ ra đồng minh.
Ha ha.
Lăng Hàn ngay lập tức nở nụ cười, lẽ nào bọn người Thiên Thanh Nguyệt muốn lợi dụng bộ tộc tranh chấp tới đối phó mình và Kỷ Vô Danh sao?
Khai trừ bọn họ ra đồng minh, vậy Lăng Hàn cùng bọn họ chính là hai bộ tộc khác nhau, đến thời điểm đó chính là lấy ít địch nhiều, hơn nữa nhân số cách xa đã đạt đến trình độ kinh khủng.
Chí ít cũng là lấy một địch một trăm.
Cứ như vậy, coi như Lăng Hàn cùng Kỷ Vô Danh liên thủ, lại còn có phần thắng sao?
Lăng Hàn lắc đầu, không biết là chủ ý của ai, cho rằng vậy thì có thể có hiệu quả sao? Nếu như hắn và Kỷ Vô Danh đều lựa chọn gia nhập bộ tộc của bọn người Thiên Thanh Nguyệt, vậy tính toán của bọn họ há không phải đánh hụt?
Chẳng qua, Lăng Hàn suy nghĩ một chút, cảm giác coi như biết âm mưu của những người này, cũng sẽ không lựa chọn cùng bọn họ gia nhập bộ tộc giống nhau.
Không tại sao, chính là kiêu ngạo!
Sợ các ngươi sao?
Lăng Hàn biết lúc này không xuất khí được, nhưng trong lòng có một luồng kiêu ngạo, làm sao cũng ép không xuống.
Hơn nữa, hắn nghĩ tới trước đó Đô Thiếu Tuấn thuật lại lời “lão nhân” nói, gia nhập một bên cường thế không hẳn có thể thắng.
Từ hiện tại đến xem, khẳng định là bên tứ đại Đế giả càng chiếm ưu thế, nghĩ như thế nào bốn người Lăng Hàn cũng là thế đơn lực bạc, coi như thêm vào Kỷ Vô Danh vẫn ở vào một phương nhược thế tuyệt đối.
Cái này còn có gì khó tin sao?
- Lăng Hàn, chúng ta muốn đánh nổ hoa cúc của những tên kia!
Hổ Nữu giận dữ nói, còn vung vẩy quả đấm nhỏ, đối với chuyện như bạo hoa cúc người, nàng đột nhiên trở nên cực kỳ ngóng trông, bởi vì Lăng Hàn luôn không cho nàng bạo, tiểu nha đầu luôn có tinh thần phản nghịch cực mạnh.
Lăng Hàn không khỏi chảy mồ hôi, hắn vạn phần hối hận ở trước mặt Hổ Nữu bạo hoa cúc người khác một lần, dẫn đến nha đầu này nhớ mãi không quên.
- Được rồi, bạo là có thể, nhưng nhất định phải dùng gậy.
Hắn nghiêm nghị nói.
- Được!
Hổ Nữu nhất thời vô cùng phấn khởi, vỗ cả hai tay, đáp ứng thẳng thắn.
Điều này làm cho Nữ Hoàng cùng Nhu yêu nữ đều chảy ra mồ hôi lạnh, đây cũng là cảnh cáo sao? Một cái vô căn cứ, một cái khác càng vô căn cứ!
Bọn họ đi tìm Trưởng lão của Thanh Long trấn, mặc kệ có người thay quyền hay không, cuối cùng ký kết khế ước, nhất định phải bản thân tự mình ra mặt, cái này không thể làm giúp.
Thời điểm bốn người đi tới trước thần miếu, chỉ thấy tứ đại Đế giả đang đứng ở cửa, nhìn bọn họ lộ ra vẻ trào phúng.
- Lăng Hàn, chúng ta đều lựa chọn gia nhập Nguyên Thiết bộ tộc.
Thiên Thanh Nguyệt đột nhiên nói.
Cái này có ý gì?
Lăng Hàn bừng tỉnh, cố ý nói cho bọn họ biết gia nhập bộ tộc nào, đây là một loại khích tướng.
Các ngươi còn muốn tuyển bộ tộc như chúng ta sao? Không ngại ngùng sao?