Luyện chế Tiên đan đương nhiên cần dùng Tiên dược, chỉ là luyện chế đan dược tinh cấp không giống, cần Tiên dược niên đại cũng bất nhất. Nói như vậy, luyện chế đan dược Tam Tinh cần Tiên dược mười tỉ năm dược linh, Tứ Tinh thì lại cần trăm tỉ năm!
Còn đan dược Ngũ Tinh, vậy cần Tiên dược đều là lấy ngàn tỉ năm làm đơn vị, thậm chí một kỷ nguyên cũng không kì lạ, vậy đương nhiên là Tiên đan tầng chín.
Tiên dược như vậy Lăng Hàn cũng chỉ có một khối nhỏ mà thôi, đó là một khối rễ cây nhìn qua không hề bắt mắt chút nào, thật giống như gừng, nhưng nói đến giá trị, đủ khiến đại bộ phận Đan Sư Tứ Tinh cảm giác trong túi ngượng ngùng.
Quy Phục Linh, dược linh cao tới bốn ngàn một trăm triệu năm, chính là Tử Thành Đại Sư đặc biệt chuẩn bị cho hắn.
Thứ tốt như vậy, ngay cả người phú khả địch quốc như Tử Thành Đại Sư lấy ra cũng cảm thấy thịt đau.
Lăng Hàn cũng cảm thấy đau lòng, bởi vì khối Quy Phục Linh này đã dùng không được mấy lần, trước hắn đã thử nghiệm luyện chế qua nhiều lần, Tiên dược tiêu hao rất lớn.
Đây là chủ dược, đương nhiên cũng có một chút phụ dược, đại bộ phận là Thánh Dược, còn có chút là Tiên dược niên đại ở khoảng một trăm triệu năm.
Lăng Hàn hít một hơi thật sâu, cũng không vội mở luyện.
Nơi này có thời gian gia tốc gấp trăm lần, thời gian không đáng giá, thứ hai, thời hạn thi đấu dài đến mười ngày, dưới gia tốc chính là khoảng ba năm, cái này dùng để luyện chế đan dược Tứ Tinh đương nhiên là thừa sức, cũng có thể thất bại nhiều lần.
Lăng Hàn bình tĩnh tâm tình, qua bảy ngày, hắn mới bắt đầu chuyển động.
Vừa động, hắn liền như lôi đình, nhanh như điện giật.
Dưới thời gian gia tốc, thời gian trôi qua nhanh chóng, rất nhanh đã ba tháng trôi qua.
Đùng!
Lò luyện đan bể mất, còn nổ đến Lăng Hàn đen mặt.
- Còn có hai cơ hội.
Lăng Hàn lẩm bẩm, hiện tại không phải thời gian không đủ dùng, mà là vật liệu trong tay hắn chỉ đủ lại luyện hai lần.
Hắn cũng không vội bắt đầu lần thứ hai, mà nhắm hai mắt lại hồi ức chi tiết khi hắn thất bại.
Đáng tiếc, dưới con mắt mọi người hắn không thế tiến vào Hắc Tháp, bằng không dưới Luân Hồi Thụ cầm ngộ, chỉ là sự tình chớp mắt một cái.
Hắn ngồi bất động ròng rã nửa năm, sau đó mới bắt đầu lần thứ hai thử nghiệm.
Tất cả tiến triển đều cực kỳ thuận lợi, nhưng khi tới tháng thứ năm, đùng, lò luyện đan lại bạo.
- Cách chỉ kém tí tẹo như vậy.
Lăng Hàn cực kỳ đáng tiếc.
- Nếu như trong tay ta còn có ba phần tài liệu, ta có trăm phần trăm nắm chắc có thể thành công, nhưng hiện tại... Chỉ có một cơ hội cuối cùng.
- Không thành công thì thành nhân!
Hắn lần thứ hai bắt đầu ngồi bất động nghĩ lại, lại nửa năm sau, Lăng Hàn mở hai mắt ra, lộ ra tự tin tuyệt đối.
Lần này, hắn nhất định sẽ thành công.
Hắn là loại càng bị ép gắt gao, liền càng có thể bạo phát động lực.
Hiện tại hắn đã không có đường lui, nhưng hắn không có lo lắng, nôn nóng một chút nào, ngược lại, chiến ý của hắn như lửa, tâm tự tin của hắn tung bay, đối với khát vọng thành công để hắn tràn ngập cảm xúc mãnh liệt.
- Đến!
Hắn bắt đầu lần thứ ba, cũng là lần cuối cùng, nếu như lần này vẫn thất bại, vậy hắn cũng chỉ có thể luyện chế đan dược Tam Tinh.
Bên ngoài, lục tục có người đi ra.
Có mấy người đã sớm thành công, nhưng vẫn chưa thỏa mãn hiện trạng, muốn luyện chế ra đan dược càng thêm thoả mãn, ở chỗ này tiếp tục luyện chế.
Có điều, khi thời gian ngoại giới đi tới ngày thứ tám, tuyệt đại bộ phận người đã kết thúc luyện chế, dồn dập đi ra đan phòng, giao đan dược mình luyện chế ra, tiến hành đánh giá.
Đùng, cửa đan phòng mở ra, đi ra một thanh niên vóc người thon dài.
- Mau nhìn, Ngô Tử Hư đi ra!
- Hắn luyện là đan dược gì?
- Thời gian lâu như vậy, khẳng định là đan dược Tứ Tinh.
- Vậy cũng không nhất định, khả năng là luyện vài lô đan dược Tam Tinh thì sao?
Ở dưới mọi người nghị luận, Ngô Tử Hư bước lớn ra ngoài, trên mặt mang theo một tia ngạo nhiên.
Hắn thành công!
Không có bị áp lực đánh tan, trái lại hoàn thành bay qua, thành công mở ra cửa lớn Đan Sư Tứ Tinh, từ đây, hắn có thể được gọi là đại sư, đan đạo đại sư chân chính.
Hắn giao đan dược luyện ra cho Đan Sư bên ngoài tiến hành đánh giá, hai tay chắp sau lưng, có vẻ cực kỳ nắm chắc.
- Bán Khuyết Đạo Đan, Tứ Tinh, trình độ phổ thông.
Tên Đan Sư kia đơn giản quan sát, sau đó cho kết luận.
Nhất thời, bốn phía oanh động.
Đan dược Tứ Tinh!
Rốt cục có người luyện chế thành công ra đan dược Tứ Tinh, hiện nay thành tích này chính là thứ nhất không hề tranh luận.
- Không hổ là Ngô Tử Hư, ở dưới áp lực như vậy lại hoàn thành đột phá, thành tựu Đan Sư Tứ Tinh!
- Trời ạ, tên này mới bao nhiêu tuổi, cũng đã là Tứ Tinh.
- Ai, cái này kêu là thiên phú, chúng ta ước ao không đến.
Tất cả mọi người dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Ngô Tử Hư, lần này người đến tham dự thi đấu cơ bản là Đan Sư Tam Tinh, Nhị Tinh Nhất Tinh căn bản không có mặt mũi lại đây, nhiều lắm chính là ở vòng thứ nhất tranh tài thử xem năng lực nhận biết linh dược của mình.
Tam Tinh, Tứ Tinh khác nhau, như Tiên Phủ cùng Thăng Nguyên, lớn đến phảng phất như một cái là trời, một cái là đất.
- Lần này Ngô Tử Hư nhất định là người thứ nhất.
- Sau vòng này, hắn đạt được thành tích liền có thể đuổi bằng Lăng Hàn, nhưng Tứ Tinh đại sư tất nhiên ở Luyện Linh đạt đến Ngũ Luyện, bởi vậy, vòng thứ ba hắn khẳng định còn có thể thắng được.
- Ha, ta đã sớm nói, Ngô Tử Hư khẳng định là người thứ nhất lần này.
- May là ta mua Ngô Tử Hư đoạt quán quân, hơn nữa còn mua mấy trăm ngàn Tinh Thạch.
- Ta cũng táng gia bại sản áp ở trên người Ngô Tử Hư.
Đúng lúc này, cửa đan phòng lần thứ hai mở ra, đi ra một lão giả râu bạc trắng tung bay.
Nhật Dương Đan Sư.
- Như thế nào, thế nào?
Mọi người lại hiếu kỳ, đây chính là một vị Đan Sư lâu năm, đã sớm nói hắn sắp trở thành Tứ Tinh đại sư, nhưng một năm rồi lại một năm, Nhật Dương Đan Sư vẫn dậm chân tại chỗ, bất quá từ đầu đến cuối không có người dám coi khinh hắn.
Nhật Dương Đan Sư lộ ra nụ cười, đưa tay giương ra, lòng bàn tay có một viên đan dược xoay tròn màu tím.
- Thiên Phương Tử Ngọc Đan, Tứ Tinh!
Một tên Đan Sư ở bên cạnh bật thốt lên, sau đó vái chào với Nhật Dương Đan Sư.
- Chúc mừng Nhật Dương Đại Sư, rốt cục bước vào hàng ngũ Tứ Tinh!
Nhật Dương Đan Sư khẽ mỉm cười, vuốt vuốt chòm râu, có vẻ rất thận trọng, nhưng khóe miệng đã bán hắn, trong lòng rõ ràng đắc ý đến trình độ cực cao.