Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2345: Long Nguyệt Tích chết đi (Hạ)



Chỉ có Đế giả mới nhất định có thể thành tựu Tiên Vương, hơn nữa làm sao cũng phải là tầng bốn, tầng năm, nhưng nói đến vượt cấp khiêu chiến, ngay cả Đế giả cũng cơ bản không thể nào làm được, chỉ có siêu cấp Đế giả mới được.

Linh Nhạc Tiên Vương chính là Đế giả như vậy, tu vi của hắn là tầng bảy, nhưng sức chiến đấu đạt đến tầng tám, thậm chí ở trong Tiên Vương tầng tám, sức chiến đấu cũng có thể xếp vào trung du.

Cái này quá mạnh mẽ.

Đừng nói Tiểu Cốt hiện tại ngơ ngơ ngác ngác, căn bản không biết hoàn thủ, coi như hắn phấn khởi phản kháng, cũng tuyệt đối không thể là đối thủ của Linh Nhạc Tiên Vương. Hắn mạnh, đã có thể sánh ngang rồi Hắc Long Vương.

Nhưng mà, Tiểu Cốt có một ưu thế kinh người, là sức phòng ngự của hắn mạnh đến nỗi nghịch thiên.

Trên thực tế hắn chỉ là một cây xương mà thôi, cốt không hư, hắn là không sao, mà xương của hắn có thể so với Tiên Kim!

Tiên Kim kiên cố, ngay cả Tiên Vương tầng chín cũng không thể lực đoạn, chỉ có thể lấy lực lượng quy tắc chậm rãi nung nấu, bởi vậy, Linh Nhạc Tiên Vương muốn chân chính tạo thành uy hiếp với Tiểu Cốt, chỉ có thể lấy lực lượng quy tắc luyện hóa Tiểu Cốt, bằng không chính là tốn sức trắng.

Nhưng muốn làm được điểm ấy thật quá khó khăn, Tiểu Cốt ở trên quy tắc Không Gian nắm giữ trình độ đáng sợ, mặc cho Linh Nhạc Tiên Vương bao vây làm sao cũng vô dụng, hắn có thể ung dung thoát khỏi.

Vậy thì để chiến đấu lâm vào thế bí, rõ ràng là Linh Nhạc Tiên Vương chiếm hết thượng phong, nhưng làm thế nào cũng không thể chuyển hóa ưu thế thành thế thắng.

Bởi vì Lăng Hàn đã là cua trong rọ, không có ai lại ra tay với hắn, dù sao có người bị thiệt thòi, ra tay với Lăng Hàn sẽ để cho mình tiến thối lưỡng nan, vậy còn không bằng chỉ vây Lăng Hàn ở chỗ này.

Giữa bầu trời, tứ đại Tiên Vương đại chiến.

Thương Chỉ Vi đối chiến Long Nguyệt Tích, Tiểu Cốt đối chiến Linh Nhạc Tiên Vương, hai bên đều chiến đấu cực kỳ kịch liệt.

Có điều, hai trận chiến đấu này hầu như không ai có thể nhìn thấy, bởi vì bốn người này đều quá mạnh mẽ, không chỉ tốc độ di động nhanh đến mức kinh người, ra tay cũng như thế, mọi người có thể nhìn thấy kỳ thực cũng chỉ là vầng sáng bùng lên mà thôi.

Một ngày, hai ngày, ba ngày, thời gian lặng yên biến mất, Tiên Vương đại chiến, kéo dài mấy năm thậm chí mấy vạn năm cũng không ngạc nhiên, bởi vậy tất cả mọi người đều không vội, Côn Bằng Cung tồn tại vô số kỷ nguyên, muốn diệt trừ tiêu tốn mấy năm thậm chí mấy vạn năm thì đã làm sao?

Nhưng sau mười ngày, một chiến đoàn đột nhiên ngừng lại, đã không còn ánh sáng chói lọi phát ra.

Là chiến đoàn của người nào, Thương Chỉ Vi đối với Long Nguyệt Tích, hay Tiểu Cốt đối với Linh Nhạc Tiên Vương?

Chỉ một lúc sau, đáp án công bố, một bóng người đột nhiên từ giữa bầu trời rơi xuống, oành rơi xuống đất, sau lưng lộ ra hai cái cánh khổng lồ, tỏa ra uy thế vô cùng vô tận, mà trên da càng có từng mảng từng mảng Long Lân, hoàn toàn không nhìn ra dáng dấp của người này.

Nhưng không cần nhìn mặt liền có thể xác định, người này là Long Nguyệt Tích, bởi vì đây là cánh Côn Bằng.

Lẽ nào... Long Nguyệt Tích thắng?

Người của Tứ Hải Cung đều ngạc nhiên, người của Côn Bằng Cung đại hỉ, nếu như Thái Thượng Trưởng lão thắng, Côn Bằng Cung liền không cần giải tán, hơn nữa còn hóa giải đại địch Tứ Hải Cung, sau vậy Côn Bằng Cung liền có thể khôi phục khí phách của thế lực tầng chín.

Oành, lại một người bay xuống đất, sau lưng có một mặt cổ cảnh chói lọi.

Thương Chỉ Vi.

- Thương Chỉ Vi, ngươi thắng, nhưng ngươi cũng thua.

Thời điểm Long Nguyệt Tích mở miệng nói chữ thứ nhất còn rất lanh lảnh, nhưng đến chữ thứ hai liền bắt đầu trở nên già nua, mà Long Lân toàn thân cũng từng mảnh từng mảnh rơi xuống, tóc đen hóa thành màu xám, lại từ màu xám biến thành màu trắng, trong nháy mắt lại biến thành một bà lão.

Nàng cười ha ha ha ba tiếng, liền im bặt, lại không còn một tia khí tức lưu chuyển.

Xoảng!

Trong thiên địa đột nhiên vang tiếng Kinh Lôi, sau đó mưa máu vô biên hạ xuống, có tiếng nổ lớn ai thán, để mỗi người đều từ đáy lòng bay lên một luồng tâm ý bi thương, trong mắt càng chảy ra nước mắt.

Tiên Vương chết đi, thiên địa đau buồn.

Long Nguyệt Tích hóa đạo.

Một đời Tiên Vương, bá chủ tầng chín, hầu như là nhân vật mạnh nhất Tiên Vực, trải qua vô số kỷ nguyên, chứng kiến năm tháng biến thiên, rốt cục vẫn là bụi quy về bụi, đất trở về với đất.

Nếu không có không bỏ xuống được, sớm mấy kỷ nguyên trước nàng liền hóa đạo.

- Thái Thượng Trưởng lão!

Người của Côn Bằng Cung đều gào khóc, ngay cả Phù Vân Tiên Vương cũng lộ ra vẻ đau thương.

Nàng nương nhờ vào Tứ Hải Cung là bởi vì nàng cực kỳ hiện thực, nhưng không có nghĩa là trái tim của nàng cũng ngã về Tứ Hải Cung.

- Cung chủ vạn tuế!

Người của Tứ Hải Cung sôi trào, Long Nguyệt Tích vừa chết, đại diện cho Côn Bằng Cung rốt cục sụp đổ.

Thương Chỉ Vi cũng không có vẻ đắc ý gì, ngược lại lộ ra vẻ buồn bả, có lẽ là lúc Long Nguyệt Tích lâm chung nói như vậy đâm trái tim nàng bị thương.

Từ lúc mấy kỷ nguyên trước, nàng liền thua, thua Thiên Vân, hơn nữa còn là thất bại thảm hại.

Thiên Vân, Duyên Sinh đã sớm hóa đạo, hiện tại Long Nguyệt Tích cũng chết, nàng tiếu ngạo thiên hạ thì đã làm sao? Khi ngọn lửa trả thù lắng lại, ý nghĩa sống sót của nàng ở đâu?

- Chờ giết Thiên Vân chuyển thế thân, lại xử lý tốt việc trong cung, Bổn cung liền đi Hắc Ám chi môn, cùng những cường giả dị vực kia chiến đấu, cho đến khi trôi hết một giọt máu cuối cùng.

Nàng lẩm bẩm nói.

- Bình định Hắc Ám chi triều, đây là nguyện vọng lớn nhất của Duyên Sinh, tuy ta không thể thay hắn thực hiện, nhưng tuyệt đối sẽ toàn lực ứng phó.

- Long Nguyệt Tích, tuy ngươi một đời cùng Bổn cung là địch, nhưng người chết tội tiêu, nể tình ngươi cũng là Tiên Vương tầng chín, Bổn cung đưa ma cho ngươi!

Nàng lớn tiếng nói, vung tay lên, oanh, quần sơn cứng rắn không thể phá vỡ của Côn Bằng lại bị xé ra, thật giống như chỉ là một bức tranh.

Nàng lại vung một chưởng, di thể của Long Nguyệt Tích liền bị nàng đưa vào trong dãy núi, hai tay hợp lại, quần sơn nhất thời khôi phục nguyên trạng, thật giống như một chút xíu biến hóa cũng chưa từng xảy ra.

Đây chính là thực lực của Tiên Vương tầng chín, người khác đánh nửa ngày chỉ có thể đánh rơi mấy tảng đá, nhưng nàng có thể dễ dàng phá hoại.

- Được rồi!

Nàng lại ra một tiếng, tràn ngập khí phách.

- Bái kiến Cung chủ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.