Hắn lại nhìn Kỷ Vô Danh một chút, hung hãn này cũng giết Nhất Bí Nhị Bí Tam Bí như thái rau chém dưa, yêu nghiệt như Lăng Hàn.
Trên đời này tại sao có thể có biến thái như thế, hơn nữa vừa xuất hiện chính là hai cái?
- Vu Lan huynh, đây chính là luận bàn của ngươi?
Lăng Hàn từ tốn nói, này căn bản là đánh lén.
Vu Lan Phong Hoa lộ ra vẻ lúng túng, hắn vốn muốn một đòn đánh giết Lăng Hàn, vĩnh trừ hậu hoạn, ai có thể nghĩ tới Lăng Hàn lại biến thái như vậy, rõ ràng chỉ là Thiên Hồn mà thôi, nhưng sức chiến đấu có thể ngang hàng Nhất Bí Đế giả.
Hiện tại bị Lăng Hàn ngay mặt trào phúng, hắn tự nhiên cực kỳ khó chịu, hận không thể đạp Lăng Hàn đến chân trời, để cho mình từ trong tình cảnh lúng túng như vậy thoát ra.
Trong lòng hắn quyết tâm, ở dưới tình huống trước mắt, hắn nhiều lời nhiều sai, vậy còn không bằng cái gì cũng không nói.
Kỷ Vô Danh đại khai sát giới, nhìn qua có tư thế giết sạch tất cả mọi người, mà hắn chỉ cần lại giết chết Lăng Hàn, vậy hành động của hắn ngày hôm nay đương nhiên sẽ không có ai biết.
- Lăng Hàn, ngươi nên đi chết đi!
Hắn lần thứ hai giết ra.
Dưới cái nhìn của hắn, tuy Lăng Hàn rất yêu nghiệt, nhưng yêu nghiệt như thế nào đi nữa cũng chỉ là Thiên Hồn, mà hắn là Nhất Bí Đế giả, chỉ cần hắn toàn lực ứng phó, khẳng định là hắn thắng.
- Pháp Vô Thiên Địa!
Hắn vận chuyển ra một thức đại chiêu, uy lực ngập trời.
Hắn là Thánh Tử của Ngự Hư Giáo, hơn nữa còn là đệ tử thân truyền của Ngự Hư Tiên Vương, nắm giữ Tiên pháp không chỉ nhiều, hơn nữa uy lực cực kỳ mạnh mẽ. Pháp Vô Thiên Địa này chính là bí thuật sau khi hắn tiến vào Tiên Phủ mới có thể sử dụng, uy lực vô cùng.
Oanh, hắn phảng phất như hóa thân chúa tể chư thiên, một chưởng ấn xuống, có thể đánh tan bầu trời, thẳng kích Cửu U.
Một chiêu này có chút lợi hại.
Lăng Hàn thầm nói, nhưng mảy may không sợ, triển khai Nộ Quyền, đánh tới bàn tay khổng lồ kia.
Oành!
Nắm đấm đánh vào trên bàn tay lớn ngập trời kia, căn bản ngừng cũng không ngừng, trực tiếp xuyên thấu bàn tay đánh ra ngoài, lực lượng quy tắc rung động, trong nháy mắt che kín toàn bộ bàn tay, sau đó bàn tay khổng lồ này liền sụp đổ.
Nắm đấm của Lăng Hàn đánh thẳng Vu Lan Phong Hoa.
Thân hình của Vu Lan Phong Hoa vội vã dựng lên, đòn đánh này lướt qua, trên mặt tất cả đều là vẻ không thể tin được.
Hắn đánh ra một đại chiêu, không chỉ không thể áp chế Lăng Hàn, ngược lại bị một quyền đánh xuyên?
Thiên Hồn nho nhỏ mà thôi, lại mạnh hơn Nhất Bí Đế giả như hắn?
Làm sao có khả năng?
Tuy trong lòng khiếp sợ, nhưng hắn không chút do dự lấy ra một thanh chiến mâu, vung hai tay lên, ong ong ong, trên chiến mâu có từng viên phù văn phát sáng, tỏa ra khí tức đáng sợ.
Hắn ngạo nghễ nói:
- Đây là binh khí gia sư sử dụng ở Tiên Phủ Cảnh, tuy không phải Tiên Khí, nhưng rót vào chiến ý vô địch của Gia sư. Mâu này, tên là Diệt Tiên!
Diệt Tiên?
Khẩu khí thật lớn.
Tiên Vực mạnh nhất chính là Tiên, nhưng Ngự Hư Tiên Vương mệnh danh mâu này là Diệt Tiên, đây là hùng tâm tráng chí thế nào?
Lăng Hàn cười nhạt nói:
- Đáng tiếc, sư phụ ngươi là sư phụ ngươi, ngươi là ngươi, không cách nào nói thành một.
- Nói hưu nói vượn, tương lai ta tất có thể trở thành Gia sư thứ hai!
Vu Lan Phong Hoa lớn tiếng nói.
- Ngươi không được!
Lăng Hàn lắc đầu.
- Phân Hồn Cảnh cũng không có tu đến hoàn mỹ, hạng xoàng xĩnh mà thôi!
Tiểu Tháp đánh giá Ngự Hư Tiên Vương là đối phương có tư cách xung kích Thiên Tôn, vậy người này tất nhiên tu ra chín Phân Hồn.
Vu Lan Phong Hoa không có tu ra chín Phân Hồn cũng muốn trở thành Ngự Hư Tiên Vương thứ hai, cái này không phải nói chuyện viển vông sao?
- Chờ ngươi chết rồi, ta sẽ khắc hai chữ xoàng xĩnh vào mộ bia của ngươi!
Vu Lan Phong Hoa nắm thương giết tới, mũi thương lưu chuyển sát khí vô biên, rõ ràng không phải Tiên Khí, nhưng thật giống như còn muốn sắc bén hơn Tiên Khí.
Điều này là bởi vì, không có Tiên Phủ nào có thể để cho uy lực của Tiên Binh hiển lộ hết, ngược lại, Ngũ Tinh, Lục Tinh chuẩn Tiên Khí có thể ở trong tay của Tiên Phủ Cảnh hoàn toàn thả ra uy năng.
Thật giống như thuật pháp không phân mạnh yếu, thích hợp bản thân mới là mạnh mẽ nhất.
Oanh, một thương kéo tới, hung uy ngập trời.
Cái này cũng không chỉ là Vu Lan Phong Hoa cùng Diệt Tiên Thương liên hợp chi uy, còn có Ngự Hư Tiên Vương năm đó lưu lại ý chí vô địch ở trong Diệt Tiên Thương.
Có cơ hội thành Thiên Tôn, điều này có ý vị gì?
Năm đó Ngự Hư Tiên Vương tất nhiên là thiên tài mạnh mẽ như Lăng Hàn, Kỷ Vô Danh, thậm chí mạnh hơn một đường cũng không nhất định, truyền thuyết hắn tu Trảm Trần đến chém không thể chém mới dừng, lúc này mới bước vào Phân Hồn.
Nói cách khác, đừng xem Vu Lan Phong Hoa chỉ đâm tới một thương, nhưng tương đương với hợp lực của Vu Lan Phong Hoa, Ngự Hư Tiên Vương còn có Lục Tinh chuẩn Tiên Khí, đánh ra một đòn toàn lực.
Lăng Hàn lộ ra vẻ hứng thú, đương nhiên không phải với Vu Lan Phong Hoa, mà là Ngự Hư Tiên Vương. Xác thực mà nói, là Ngự Hư Tiên Vương còn ở Tiên Phủ Cảnh, Lăng Hàn muốn lấy loại phương thức khác chiến với Ngự Hư Tiên Vương một trận.
Hắn vung nắm đấm, đón đánh về phía Diệt Tiên Thương.
Phốc!
Một đạo máu tươi bắn tung tóe, trên nắm đấm của Lăng Hàn nhất thời máu me đầm đìa.
- Ha ha ha, lấy thân thể máu thịt của ngươi, cũng dám ngang hàng Diệt Tiên Thương, thực sự là tự mình chuốc lấy cực khổ!
Vu Lan Phong Hoa cười gằn.
Nhưng Lăng Hàn nhìn nắm đấm một chút, phát động Mộc Chi Bản Nguyên, vết thương lập tức lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy khôi phục. Trong này tuy có ý chí võ đạo của Ngự Hư Tiên Vương, còn có lực phá hoại của Lục Tinh chuẩn Tiên Khí, nhưng Mộc Chi Bản Nguyên là cấp bậc Tiên Vương, hóa giải tự nhiên là sự tình quá dễ dàng.
Hiện tại cường độ thể phách của hắn tăng lên rất chậm, cần lượng lớn thiên tài địa bảo đến phối hợp Bất Diệt Thiên Kinh, mới có thể tăng thể phách lên.
Tuy chỉ nhìn thấy một điểm nhỏ của tảng băng chìm, nhưng Ngự Hư Tiên Vương năm đó ở Tiên Phủ Cảnh, thực lực tuyệt đối là kinh thiên động địa, mới có thể vẻn vẹn chỉ là một tia hung uy bạo phát, liền để thể phách của Lăng Hàn không cách nào ngang hàng.
Dù sao, hiện tại Lăng Hàn chỉ là tương đương với Nhất Bí, cũng không phải thật bước vào Tiên Phủ Cảnh.
Vu Lan Phong Hoa giận dữ, Lăng Hàn lại hoàn toàn không nhìn mình, hơn nữa hắn càng khen ngợi Ngự Hư Tiên Vương bất phàm, chẳng khác nào càng xem thường mình.