Xoảng, một tia chớp hạ xuống, bởi vì Lăng Hàn đang trầm tư, nhất thời bị đánh vững vàng.
Tia chớp này cực kỳ khủng bố, hóa thành một nắm đấm to lớn, một quyền đánh xuống, Lăng Hàn đã biến mất không còn tăm hơi, bị đập vào trong mặt đất.
U Nguyên thấy thế, nhân cơ hội quay người bỏ chạy, đây là sinh cơ thậm chí thời cơ chuyển bại thành thắng duy nhất của hắn, Lăng Hàn vượt qua thiên kiếp hẳn không thành vấn đề, nhưng khẳng định là vết thương đầy rẫy, người bị thương nặng, như vậy chỉ cần hắn giết cái hồi mã thương, Lăng Hàn vẫn sẽ chết ở trong tay của hắn.
Vì lẽ đó, hắn muốn chạy, mặt mũi tự tôn cái gì cũng có thể để qua một bên, lịch sử từ trước đến giờ là do người thắng viết, chỉ cần hắn sống, Lăng Hàn chết, vậy hắn chính là người thắng cuối cùng, Lăng Hàn chính là đá đạp chân để hắn trở nên mạnh hơn, không có ai sẽ nhớ tới đã từng có một nhân vật như vậy.
Oành!
Lăng Hàn từ trong mặt đất giết ra, hắn triển khai Nộ Quyền đón đánh thiên kiếp, lấy thân thể cực kỳ nhỏ bé đón đánh thiên kiếp, nhưng có thể gánh vác thiên địa kiếp uy.
- Con trai ngoan, đừng chạy nhanh như vậy!
Hắn triển khai Hư Linh Không Gian, trong nháy mắt liền ngăn cản U Nguyên, ánh mắt lạnh lẽo.
U Nguyên căn bản không đáp lời, thân hình nhanh chuyển, hiện tại mục đích của hắn rất đơn giản, chính là kéo dài thời gian.
Lăng Hàn cười ha ha, phát động Thái Trụ Tiên Thể, thời gian lưu chuyển, Vạn Cổ năm tháng như trong nháy mắt.
U Nguyên phát hiện bốn phía hết thảy đều nhanh hơn, hơn nữa nhanh đến mức kinh người, lạc diệp thật giống như tinh thể rơi rụng, kiến đi thì lại như chớp giật, cực kỳ quỷ dị.
Trong lòng hắn lập tức run lên, tình ngộ ra.
Không phải hết thảy đều nhanh hơn, mà là hắn biến chậm.
Lăng Hàn làm thời gian chảy chậm lại đối với hắn.
Người này cũng thật đáng sợ, bày ra quy tắc liền có lôi đình, không gian cùng thời gian, lại thêm quy tắc hắc ám, vậy chính là bốn!
Nắm giữ bốn quy tắc cũng không kinh người, kinh người chính là, quy tắc thời gian, không gian đều có thể nói cấp bậc chí cao, Đế Tinh như hắn muốn lĩnh ngộ cũng cực kỳ khó, chỉ có thể thông qua Tiên dược. Nhưng Tiên dược thuộc tính thời gian cực kỳ quý giá, muốn tu luyện tới độ cao của Bát Liên không biết phải tiêu hao bao nhiêu.
Tại sao chỉ có Tổ Vương mới có thể tu nhiều quy tắc?
Rất đơn giản, chỉ có đạt đến độ cao của Tổ Vương mới có thể dễ dàng thu lấy Tiên dược.
U Nguyên nổi giận gầm lên một tiếng, quy tắc Quang Minh tỏa ra ở trên người hắn, thôi phát đến trạng thái mạnh nhất, oanh, thời gian chảy của hắn cuối cùng khôi phục trạng thái bình thường. Xèo, thân hình hắn lập tức gia tốc, rời xa Lăng Hàn.
Lăng Hàn xòe năm ngón tay, trấn áp về phía U Nguyên, hóa thành một lao tù to lớn.
U Nguyên đừng nói đón đỡ, ngay cả chống đỡ cũng không dám, bởi vì chủ động ra tay với Lăng Hàn, chẳng khác gì là đang can thiệp thiên kiếp, như vậy sẽ lập tức có lôi đình khủng bố hạ xuống, hắn cũng cuốn vào, thậm chí, uy năng còn vượt qua tai nạn của Lăng Hàn.
Hết cách rồi, ai bảo ngươi can thiệp thiên kiếp chứ?
Hắn cắn răng, bạo phát tiềm lực, gia tốc thân hình đến mức tận cùng, ở trước khi lao tù hạ xuống vọt ra ngoài.
Chuyện này đối với hắn tiêu hao rất lớn, nhưng để hắn thành công tránh được tai nạn này.
- Con trai ngoan, ngươi muốn trốn tới khi nào?
Lăng Hàn cười nói, nếu như người của Bách Chiến Học Viện nhìn thấy dáng dấp chật vật của U Nguyên lúc này, không biết trên mặt sẽ là vẻ mặt gì.
U Nguyên không đáp, niềm tin của hắn kiên định, chỉ cần thiên kiếp kết thúc, chính là thời điểm hắn thổi kèn lệnh phản công.
Hai người một cái truy sát một cái trốn, thời gian bay lượn.
Một ngày đi qua rất nhanh, thiên kiếp sắp kết thúc, nhưng trình độ kinh khủng lại tăng lên, nhân vật càng mạnh mẽ liền càng bị thiên địa bất dung, sẽ hạ xuống Lôi phạt xóa đi. Đặc biệt là ba đạo cuối cùng, mỗi một đạo đều hóa thành phù văn to lớn, mang theo Vạn Cổ thương tang, đáng sợ không thôi.
Lăng Hàn đi qua, nhưng xương cốt xuất hiện vết rạn nứt, cả người thật giống như bị gió thổi một cái sẽ tan vỡ.
Ánh mắt U Nguyên sáng ngời, đột nhiên từ đằng xa giết trở về.
Chính là lúc này!
- Chết!
Hắn lấy ra một thanh Quang Minh Thần kiếm, người kiếm hợp làm một, bay về phía Lăng Hàn, muốn cho Lăng Hàn một đòn trí mạng.
Đùng!
Chỉ thấy Lăng Hàn duỗi tay, liền nắm chặt thân kiếm, mắt trần có thể thấy, huyết nhục trên người hắn đang bằng tốc độ kinh người sống lại, chỉ chớp mắt mà thôi, hắn cũng đã khôi phục hình thái nguyên bản.
Diện mạo thật sự chân chính.
- Ngươi, ngươi, ngươi ngươi là cặn bã của vị diện siêu cấp thấp kia!
U Nguyên hít vào một ngụm khí lạnh.
Tên của Lăng Hàn ở dị vực cực kỳ có tiếng, chôn giết hơn trăm Tổ Vương, trêu đến Thiên Tôn ra tay nhưng còn để hắn chạy, hiện tại truy nã khắp thiên hạ, không nghĩ tới lại đứng ở trước người của mình!
U Nguyên rốt cuộc biết, tại sao trên người Lăng Hàn có nhiều máu Tổ Vương như vậy.
Kháo, một lần chôn giết hơn trăm vị Tổ Vương, vậy máu Tổ Vương tự nhiên là muốn bao nhiêu có bao nhiêu.
Hắn không hiểu tại sao Lăng Hàn trốn vào dị vực, nhưng hắn lại biết người này khủng bố đến cỡ nào, ngay cả Tổ Vương cũng có thể chôn giết vô số, huống chi hắn một Bát Liên Thập Nhất Diệp nho nhỏ.
Lăng Hàn khẽ mỉm cười, tâm niệm chuyển động, hắn đã khôi phục hình thái Ác Ma tộc, ngay cả khí tức cũng giống như đúc.
Đây là hắn vận chuyển một giọt Bất Diệt Chân Dịch, mặc dù không cách nào để hắn lập tức khôi phục lại trạng thái toàn thịnh, nhưng trong thời gian ngắn ra tay toàn lực là không có vấn đề.
U Nguyên cắn răng, hắn biết Lăng Hàn nhất định sẽ giết mình diệt khẩu, bởi vậy đứt đoạn bất luận nhớ nhung gì, chỉ có một con đường liều chết.
Hắn quả thật có cơ hội, bởi vì vừa nãy Lăng Hàn qua thiên kiếp là cấp bậc Cửu Liên, xa xa không đạt tới tình trạng chôn giết Tổ Vương.
Oanh, hắn thiêu đốt tinh huyết, cái cánh hoàn hảo kia lập tức bị rút khô, trong nháy mắt liền xẹp đi, nhưng khí thế của hắn điên cuồng tăng lên, hai mắt nguyên bản sáng rừng rực càng giống như muốn nổ tung.
Hắn thực sự là liều mạng.
Một vị Đế Tinh không ẩn giấu thiêu đốt tinh huyết, thà rằng tu vi rút lui, thậm chí khả năng chịu đến trọng thương vĩnh viễn không cách nào chữa trị, đổi lấy sức chiến đấu đương nhiên kinh người.
- Cánh gà của ta!
Lăng Hàn đáng tiếc nói.
- Chết!
U Nguyên gào thét, tóc vàng dật động, hóa thành từng mũi tên nhọn, quấn quanh quy tắc Sát Lục, bắn tới Lăng Hàn.