Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2696: Tiên Vương bại lui



Lăng Hàn nha một hồi, hóa ra như vậy, chẳng trách không thấy Thương Bắc Tiên Vương vận dụng Hồng Ma Thổ, ngược lại không phải hắn bận tâm mặt mũi, mà là căn bản không có hiệu quả.

Ồ, vậy đổi một loại biện pháp thử xem.

Lăng Hàn đưa tay, tay trái nắm quyển trục vị diện, sau đó lấy ra lực lượng trong đó, truyền vào trong Tiên Ma Kiếm.

Nhất thời, Kinh Lôi cuồn cuộn, mây đen đan dệt, có chớp giật đáng sợ ẩn hiện, thật giống như trời cao tức giận.

Một khi thiên kiếp này hình thành, kia chính là Thiên Tôn đại kiếp!

Đừng nói những người khác kinh hoảng đến tột đỉnh, ngay cả Thương Bắc Tiên Vương cũng kinh hãi không tên, thiên kiếp này đáng sợ đã vượt xa khỏi cấp độ của hắn, để hắn ngay cả tưởng tượng cũng không dám.

Đại kiếp tầng tám? Hay là đại kiếp tầng chín?

Đây là Lăng Hàn làm ra sao? Chỉ là Thăng Nguyên Cảnh, làm sao có khả năng thích làm gì thì làm mà triệu hoán thiên kiếp? Hơn nữa còn là đại kiếp kinh khủng như thế?

Cũng còn tốt, Lăng Hàn không dám xằng bậy, nếu thật để cho Thiên Tôn đại kiếp thành hình, chính hắn đầu tiên liền muốn gặp xui xẻo, vội vã đình chỉ lấy ra năng lượng, lôi kiếp giữa bầu trời cũng đình chỉ tích trữ, nhưng mây đen vẫn chậm chạp không chịu tiêu tan, lúc nào cũng có thể hạ xuống một phát.

Xì xì xì, trên Tiên Ma Kiếm có ánh sáng đáng sợ nhảy lên, toả ra uy thế chí cao, thậm chí thân kiếm đều đang run rẩy, thật giống như muốn phá nát.

Năng lượng Hư Tử, một trong sáu lực lượng bản nguyên lớn của Bản Nguyên Thế Giới, cấp độ Thiên Tôn, mà Tiên Ma Kiếm hiện tại chỉ là Tiên Binh, chịu đựng lực lượng kinh khủng như vậy, tự nhiên có chút nặng không thể tả.

Lăng Hàn cười ha ha, dật động Tiên Ma Kiếm giết ra, xèo, một vệt hào quang chém ra, cái này không chỉ là bản thân Tiên Ma Kiếm sắc bén, còn kèm theo một tia năng lượng Hư Tử.

Thật đáng sợ!

Tiên Vương tầng chín, một bước một thiên địa, ngay cả trong Tiên Vương tầng chín cũng có chênh lệch rất lớn, huống chi năng lượng Hư Tử là cấp bậc Thiên Tôn?

Thương Bắc Tiên Vương mạnh hơn cũng chỉ là Tiên Vương tầng một, cách Thiên Tôn có mười vạn tám ngàn dặm, làm sao có khả năng ngang hàng hung uy như vậy?

Tay phải hắn duỗi thẳng, trước người lập tức ngưng ra một tấm khiên.

Oành!

Kiếm Khí cắt ở trên tấm khiên, trong một tiếng vang giòn, tấm khiên lập tức bạo nát, Kiếm Khí cơ hồ không bị trở ngại mà tiếp tục tước lại.

Thương Bắc Tiên Vương kinh hãi, không nghĩ tới chỉ là Kiếm Khí thì có lực phá hoại đáng sợ như vậy, hắn bày xuống phòng ngự vốn là thùng rỗng kêu to, vội vã nghiêng đầu, tránh đi Kiếm Khí.

Xoạt, Kiếm Khí xẹt qua, chỉ thấy vài sợi tóc lặng yên bay xuống.

Thương Bắc Tiên Vương lại bị Lăng Hàn cắt vài cọng tóc!

Phía dưới, những người kia nhìn thấy, đều cảm thấy tay chân lạnh buốt, da đầu tê đến lợi hại.

Trời ạ, kia là một vị Tiên Vương a, nhưng lại bị Lăng Hàn cắt bỏ vài cọng tóc! Tuy chỉ là vài cọng tóc mà thôi, nhưng Tiên Vương cao cao tại thượng, ở trong lòng của mọi người đều là Chiến Thần bất bại, lại bị một kiếm chém xuống vài cọng tóc, điều này để bọn họ làm sao có thể tiếp thu?

Nghịch thiên rồi, cái này thật muốn nghịch thiên rồi.

Thương Bắc Tiên Vương dung sắc lạnh lẽo, ở trên mặt hắn không thể nhìn thấy một chút giận dữ, có chỉ là bình tĩnh đến cực điểm.

Có thể thành tựu Tiên Vương, người nào không có ý chí cứng như sắt thép?

- Thủ đoạn này... Rất kinh người!

Hắn tự đáy lòng nói, có thể làm cho hắn rơi mất vài cọng tóc, thực sự là khó có thể tưởng tượng. Hắn là Tiên Vương, có khí độ đi thừa nhận.

Lăng Hàn cười ha ha, rung trường kiếm lên:

- Ngươi sẽ không muốn nói không đánh nữa chứ?

- Bản vương chưa bao giờ có tiền lệ khiếp chiến!

Thương Bắc Tiên Vương ngạo nhiên nói, đánh nhau cùng cấp, hắn chưa bao giờ sợ ai.

- Vậy thì đến chiến!

Lăng Hàn giết ra, Tiên Ma Kiếm được năng lượng Hư Tử rót vào, trong thời gian ngắn có thể bùng nổ ra lực lượng kinh khủng, để hắn có lòng tin ngay cả Tiên Vương cũng chém.

Thương Bắc Tiên Vương từng trải qua uy năng của Tiên Ma Kiếm, căn bản không dám đối kháng chính diện, thân hình lui về phía sau, sau đó song chưởng nâng lên, đánh ra từng bàn tay khổng lồ như núi lớn, trấn áp về phía Lăng Hàn.

Lăng Hàn tiện tay nổ ra Kiếm Khí, oành oành oành, mỗi đạo Kiếm Khí cắt trúng bàn tay khổng lồ, bàn tay lập tức đổ nát, căn bản không đỡ nổi một đòn.

Hắn tiến quân thần tốc, đuổi theo Thương Bắc Tiên Vương giết.

Người phía dưới đều muốn ngất, đến tột cùng ai mới là Tiên Vương a, làm sao là một Thăng Nguyên Cảnh chém một vị Tiên Vương không ngừng né tránh.

Nhân sinh quan muốn tan vỡ mất.

Kỳ thực Lăng Hàn còn có lá bài tẩy mạnh hơn không có đánh ra, chính là Thiên Địa Nguyên Cương, ngay cả Tiên Vương cấp thấp cũng có thể đánh giết. Nhưng nếu hiện tại hắn chiếm thượng phong, tự nhiên không muốn đi lãng phí đại sát khí như vậy, dù sao hắn cũng không có bao nhiêu Thiên Địa Nguyên Cương.

Thương Bắc Tiên Vương liên tục gào thét, tuyệt chiêu ra hết, nhưng ở trước mặt Tiên Ma Kiếm, bất luận là thủ đoạn gì cũng chỉ là tốn sức.

Ngược lại, hiện tại Lăng Hàn có thể uy hiếp đến hắn, nhưng hắn không làm gì được Lăng Hàn, lấy sức chiến đấu của hắn muốn oanh tổn thương Lăng Hàn, chí ít cũng phải liên tục oanh mấy trăm phát, nhưng cái này làm sao có thể?

Lại chiến ba ngày, Thương Bắc Tiên Vương cuối cùng lộ ra ý sợ hãi.

Thể lực của Lăng Hàn kéo dài không dứt, tuy Tiên Ma Kiếm rất nhanh tiêu hao hết lực lượng, nhưng có thể đạt được bổ sung cuồn cuộn không ngừng, để hắn căn bản không tìm được chỗ đột phá, mà ở Lăng Hàn không ngừng đánh chém, hắn cũng bị Kiếm Khí cắt trúng mấy lần, trên người vết thương đầy rẫy, máu Tiên Vương rơi ra.

- Đừng lãng phí!

Lăng Hàn ra tay, thu thập máu Thương Bắc Tiên Vương rơi xuống, tuy cái này không phải Tiên Vương tinh huyết, nhưng cũng cực quý giá kỳ, so với Tiên Vương đại dược cũng không kém nhiều lắm.

Thương Bắc Tiên Vương tức giận đến mặt đều tái rồi, ngươi nha, ở trước mặt ta thu lấy máu tươi của ta, có người như vậy sao?

Người phía dưới cũng không nói gì, đây là dạng người nào, kéo cừu hận như vậy, là muốn cùng Thương Bắc Tiên Vương kết làm tử thù sao?

- Được! Được! Được!

Cả người Thương Bắc Tiên Vương run rẩy, hắn bắn người lùi về sau, ánh vàng vô tận phun trào, ở trước người hắn hóa thành một toà lại một toà núi cao màu vàng, ngăn cản Kiếm Khí. Hắn cắn răng, lại xoay người rời đi, ngay cả mặt mũi của Tiên Vương cũng không muốn.

Hắn rõ ràng, còn tiếp tục như vậy cũng không thể giết được Lăng Hàn, ngược lại sẽ đưa mình vào nơi nguy hiểm, vậy còn không bằng không đánh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.