Nhưng bây giờ thì sao, thời điểm hắn độ thiên kiếp bị Lăng Hàn quấy rầy, ngay cả vững chắc cảnh giới xong, sức chiến đấu hiện tại cũng chỉ là tầng một đỉnh cao, căn bản không hợp thân phận Đế Tinh của hắn.
Then chốt là, thời điểm Lăng Hàn độ thiên kiếp đồng dạng bị quấy rầy, nhưng sức chiến đấu vững vàng đạt đến tầng một đỉnh cao, sau khi vững chắc, dễ dàng ngang hàng Tiên Vương tầng hai.
Ngươi nói, hắn có thể không đố kị sao?
Lăng Hàn cường thế đánh giết Tiên Vương bị thương kia, sau ba quyền, tên Tiên Vương kia liền vô lực phản kháng, lại bị một kiếm cắt qua, đầu thoát ly thân thể, cao cao bay ở giữa không trung.
Nhất thời, thiên địa đau buồn, mưa máu dồn dập.
Lăng Hàn tay cầm Tiên Ma Kiếm, biểu hiện lãnh khốc.
Năm Đại Tiên Vương đều hoảng hốt, năm người bọn họ liên thủ ngăn cản, nhưng vẫn để cho Lăng Hàn nhẹ nhõm giết chết tên Tiên Vương kia, điều này có ý vị gì?
Nếu như Lăng Hàn muốn nhằm vào bọn họ hạ thủ, bọn họ cũng khó có thể may mắn thoát khỏi.
Ý nghĩ như thế vừa sinh, cả người bọn họ liền chảy mồ hôi lạnh.
Chết, ai cũng không muốn, đặc biệt là Tiên Vương, cao cao tại thượng, khác nào bản thân thiên địa.
Bọn họ nhìn lẫn nhau, đột nhiên cùng nhau xoay người bỏ chạy.
Bọn họ không dám muốn bí mật trên người Lăng Hàn nữa, người này yêu nghiệt không cách nào hình dung, đừng có ý đồ với hắn mới tốt.
- Nào có chuyện tình tốt như vậy?
Lăng Hàn lạnh lùng nói, tay trái thò ra, không gian đại đạo đã bị hắn nắm giữ, đồng thời quấn qua năm Đại Tiên Vương.
Ràng buộc!
Nhất thời, năm Đại Tiên Vương đều sững người lại, không cách nào tiếp tục tiến lên.
Nhưng Ngự Vô Địch hét lớn một tiếng, Tiên Côn Tử Kim phát uy, hắn không thể ngăn cản, lập tức thoát vây. Nhưng hắn căn bản không có tâm tư quản những người khác, lập tức vung côn mà đi.
- Ngự Vô Địch!
Tứ đại Tiên Vương đều rống to, nhưng Ngự Vô Địch chỉ làm như không nghe thấy, đi càng nhanh hơn.
Lăng Hàn suy nghĩ một chút, nhưng không đuổi.
Ngự Vô Địch là chạy trời không khỏi nắng, nhưng hắn sẽ ở không lâu sau đó rời Tiên lộ, vì lẽ đó vẫn là trước tiên giải quyết bốn tên Tiên Vương này.
- Giết!
Hắn múa Tiên Ma Kiếm, Kiếm Khí ngang dọc, kinh chói trời cao.
- Liều mạng với hắn!
Bốn tên Tiên Vương đều bắn ra đại chiêu, khí huyết ngút trời, bọn họ tạm thời thoát vây, sức chiến đấu lại còn tăng vụt một đoạn dài.
Đây là bọn hắn trả cái giá cực lớn, đổi lấy chiến lực tăng vọt, nhưng tuyệt đối không thể kéo dài, hơn nữa, sau này còn có thể có tác dụng phụ rất lớn.
Lăng Hàn không để ý chút nào, hắn khống chế đại đạo, các loại quy tắc ở trong tay hắn tùy ý vận chuyển, Tiên Ma Kiếm phát sáng, có từng cái lạc ấn đang hình thành.
Đây là hắn đang rèn đúc Tiên Ma Kiếm, để nó trở thành Tiên Khí chân chính!
Một người đánh tứ đại Tiên Vương, lại còn có thời gian rảnh rèn đúc Tiên Khí?
Cái này nói ra cũng không có ai tin tưởng, kia là cái Tiên Vương gì, cũng quá yếu a?
Nhưng sự thực chính là như vậy, chỉ mười mấy chiêu mà thôi, thì có một tên Tiên Vương bị kiếm xuyên thấu trán, phá thức hải, tinh huyết đều bị Tiên Ma Kiếm hấp thu, thành một bộ thi thể.
Lăng Hàn chi uy, không thể ngăn cản.
Tam đại Tiên Vương còn lại đều ngơ ngác, Tiên Vương trong lúc đó có mạnh yếu, đây là thật sự, nhưng Tiên Vương muốn chạy cũng có thể hoàn toàn không lo, trừ khi có cảnh giới khoảng chừng ba tầng áp chế.
Nhưng mà, ở trước mặt Lăng Hàn, bọn họ thậm chí ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có.
Biết sớm như vậy, bọn họ như thế nào đi đánh chủ ý Lăng Hàn?
Nhưng hiện tại hối hận đã chậm, coi như bọn họ xin tha, Lăng Hàn lại sẽ bỏ qua cho bọn họ sao?
Bọn họ chỉ có thể dốc lực chiến một trận, Tiên Vương tự nhiên có tôn nghiêm của Tiên Vương, ba tên Tiên Vương đều bùng nổ ra bí thuật mạnh nhất, trong khoảng thời gian ngắn ngược lại cũng để cục diện hòa nhau không ít.
Có thể thành tựu Tiên Vương, đương nhiên đều là thiên tài trong thiên tài, trong 10 ngàn Thăng Nguyên Cảnh cũng chỉ khả năng xuất hiện một tên Tiên Vương, có thể thấy được thành tựu Tiên Vương khó khăn, mà một khi trở thành Tiên Vương, sức chiến đấu cũng vô cùng cao.
Tam đại Tiên Vương đều cực điểm thăng hoa sức chiến đấu, gầm dữ dội như lôi, cho dù chết, bọn họ cũng muốn kéo Lăng Hàn chịu tội thay, đây là tôn nghiêm của Tiên Vương.
Đáng tiếc, bọn họ thần dũng chỉ là phù dung chớm nở, thực lực chênh lệch quá to lớn, làm sao có khả năng thực hiện?
Lăng Hàn cường thế tiêu diệt, chỉ mấy trăm chiêu mà thôi, tam đại Tiên Vương liền từng cái chém đầu.
Hắn tắm rửa máu Tiên Vương, con mắt khép hờ, lắng lại sát ý trong lòng.
Chạy trốn một Ngự Vô Địch, để hắn cảm giác tiếc nuối, nhưng không quan trọng lắm, trừ khi Ngự Vô Địch sẵn lòng cả đời ở trên Tiên lộ, bằng không coi như hắn cả ngày ôm bắp đùi của cha hắn, vậy cũng khó thoát khỏi cái chết.
Hắn rất nhanh thả xuống tiếc nuối như vậy, chăm chú Tiên chủng trong thức hải.
Không có bước vào Tiên Vương, liền để hắn nắm giữ sức chiến đấu tầng một đỉnh cao trở lên, chất lượng của Tiên chủng này cao đã không cách nào hình dung.
Lăng Hàn hít một hơi thật sâu, lại tiếp tục mở hai mắt ra, đi về phía hẻm núi bên ngoài.
Chờ ra hẻm núi, hắn phát ra tiếng hú bảy ngắn ba dài, chỉ chốc lát, các nàng Nữ Hoàng từ phương xa bay vụt tới.
- Tình huống làm sao?
Nữ Hoàng hỏi, nàng không thèm để ý Lăng Hàn có cứu được Nghiêm Tiên Lộ hay không, chỉ cần bản thân Lăng Hàn không việc gì là được.
Lăng Hàn gật gù:
- Đây là một cái tròng, làm thịt sáu Tiên Vương, có điều để Ngự Vô Địch chạy trốn.
- Ồ, ngươi thật giống như có chút không giống!
Hổ Nữu kỳ quái nói, dùng mũi không ngừng ngửi Lăng Hàn.
Lăng Hàn cười ha ha:
- Ta ngưng tụ thành lạc ấn Tiên chủng của mình, tuy vẫn không có đạt đến trình độ hoàn mỹ cao nhất, nhưng sức chiến đấu tăng lên vô số lần.
Ba người Nữ Hoàng đều lộ ra vẻ động tâm, tuy các nàng không nhìn thấy Lăng Hàn phát uy, cũng đã có sáu tên Tiên Vương bị Lăng Hàn chém xuống, cái này còn chưa đủ trâu bò?
- Nữu cũng phải đột phá!
Hổ Nữu lớn tiếng kêu lên, nàng ước ao không thôi.
Lăng Hàn gật đầu:
- Có thể trước tiên ngưng tụ thành lạc ấn Tiên chủng, chỉ cần không cho Tiên chủng nảy mầm là tốt rồi, vẫn có thể bất cứ lúc nào bổ sung Tiên chủng đến càng thêm hoàn mỹ.
- Vậy liền ở ngay đây trước tiên nghỉ ngơi một quãng thời gian.
Bọn họ cũng không có về Hoán Vân Thành, ở phụ cận tìm chỗ nghĩ chân, bốn người đều rong chơi ở trong đại đạo.