Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2759: Lăng Hàn đột phá



Bọn họ tứ tán mà đi, chờ vùng thoát khỏi hai vị Tiên Vương tầng hai mới hội hợp ở trước một nơi đóng quân.

Tiệc vui chóng tàn, bọn họ ở đây mới đợi năm ngày, liền thấy Đông Phương Duệ cùng hai tên Tiên Vương tầng hai lại giết tới.

Mọi người không địch lại, không thể làm gì khác hơn là chạy nữa.

Ngăn ngắn trong vòng mười mấy ngày, bọn họ bị đuổi đến đông bôn tây bào, nơi đóng quân cũng một toà tiếp theo một toà thất lạc, để tất cả mọi người kìm nén đủ bực bội.

- Ta muốn đột phá.

Lăng Hàn nói.

Tiên chủng lạc ấn trong cơ thể Lăng Hàn nguyên bản tiếp cận hoàn mỹ, thậm chí đã hoàn mỹ, chỉ là hắn vẫn không có bức thiết nhất định phải thành Tiên Vương, bởi vậy mới không có đột phá.

Nhưng liên tiếp bị Đông Phương Duệ mang theo hai tên Tiên Vương truy sát, để hắn động nộ.

Điều này làm cho hắn sản sinh nguyện vọng muốn đột phá mãnh liệt, hắn muốn thành tựu Tiên Vương, sau đó treo đánh mấy tên khốn kiếp kia.

Tiên chủng của hắn đã hoàn mỹ, không cần lại đi mượt mà, chỉ là thành tựu Tiên Vương quá trọng đại, không còn đường quay đầu có thể đi, mới để hắn thận trọng, chậm chạp không có bước ra bước đi này.

Nhưng tính cách của Lăng Hàn, một khi quyết định, hắn sẽ không lại có thêm bất luận do dự gì.

Hắn lập tức đột phá.

Thả ra tu vi, khí tức của hắn nhất thời tăng lên vô hạn, trên đỉnh đầu, mây đen cuồn cuộn, có chớp giật đan dày rực cháy, thiên kiếp đang hình thành.

Đây là Tiên Vương kiếp, nhưng bởi vì Lăng Hàn quá mạnh mẽ, nên này hoàn toàn không giống như Tiên Vương mới lên cấp, mà là tầng hai.

Loảng xoảng, chớp giật đánh xuống, hóa thành một người khổng lồ, tay cầm lợi kiếm, chém về phía Lăng Hàn,

Lăng Hàn hét dài một tiếng, không sợ đón nhận.

Mặt khác, hắn còn muốn thực hóa Tiên chủng lạc ấn ở trong óc, biến thành hạt giống chân chính, sau đó mượn lực lượng thiên kiếp đề cao, có thể trưởng thành đến mức nào, liền xem thiên phú cùng vận may của hắn, đây là lúc Tiên Vương trưởng thành nhanh nhất, qua giai đoạn này, vậy liền phải từ từ đi.

Lăng Hàn triển khai Thời Gian Tiên Thể, nửa ngày này đối với hắn mà nói quá trọng yếu, không chỉ khoảng khắc cũng không thể lãng phí, hơn nữa còn phải nghĩ tất cả biện pháp kéo dài.

Oanh, hắn lập tức bị thiên kiếp bắn trúng, cả người biến mất, trên đất thêm ra một hố to, sâu đến trăm trượng.

Nhưng chỉ trong nháy mắt, Lăng Hàn lập tức từ dưới nền đất chạy ra, xông thẳng lên trời, nghịch thiên mà chiến.

Ở đây độ thiên kiếp, đối với Lăng Hàn mà nói kỳ thực rất chịu thiệt, bởi vì dưới áp chế của ánh sáng tím, để sức chiến đấu của Lăng Hàn rơi xuống mười lần, căn bản không phải đối thủ của thiên kiếp, hắn biết rõ điểm ấy, nhưng còn muốn ở chỗ này đột phá, tự nhiên là có đạo lý của hắn.

Điều kiện càng gian nan, nghịch thế mà đi, đột phá đạt được thành tựu sẽ càng lớn.

Hơn nữa, Lăng Hàn cũng muốn biết, ánh sáng tím quấy rầy hắn độ thiên kiếp, có thể bị thiên địa nhằm vào hay không? Bởi vì những ánh sáng tím này có người nói đều là những thực vật kia phát ra, nếu như bị thiên địa nhằm vào, vậy những thực vật này cũng phải độ kiếp. Mà trung tâm phế tích, lượng lớn Tiên Vương cũng đang cùng những thực vật này chiến đấu, bọn họ có phải là cũng bị cuốn vào hay không?

Tình cảnh này liền náo nhiệt.

Đáng tiếc, tuy ánh sáng tím ảnh hưởng Lăng Hàn, nhưng thiên địa không có nổi giận, hạ thiên kiếp với những thực vật kia, để Lăng Hàn có chút thất vọng.

Lăng Hàn toàn lực đối kháng thiên kiếp, nếu không thì, lực lượng thiên kiếp cấp bậc Tiên Vương tầng hai thậm chí có thể giết hắn, hắn thích mạo hiểm là thật sự, nhưng tuyệt đối không có dự định chịu chết. Một bên khác, hắn ở trong óc gia tốc lạc ấn Tiên chủng hình thành.

Ầm ầm ầm, thiên kiếp phát uy, như không muốn để cho tên yêu nghiệt Lăng Hàn này đột phá, từng đạo từng đạo chớp giật cấp tốc đánh xuống, lôi đình đại đạo dật động, chém về phía Lăng Hàn.

Lăng Hàn không giận không sợ hãi, chỉ chuyên tâm làm chuyện của mình.

Hắn bị thiên kiếp phách đến như rơm rạ trôi tới trôi lui, cả người che kín vết thương, nhìn từ ngoài, hắn như một đoạn gỗ cháy, khí tức sự sống yếu đến trình độ cao nhất, như muốn vẫn lạc.

Lạc ấn Tiên chủng do vô số đường nét tạo thành, vô cùng phức tạp, mà hiện tại, chỉ kém một đường cuối cùng.

Bù đắp một đường này, vậy liền không còn là lạc ấn, mà là Tiên chủng chân chính.

Xoảng Xoảng Xoảng, thiên kiếp càng ngày càng cấp tốc, một khi Lăng Hàn đột phá, mạnh mẽ của hắn tất nhiên sẽ đánh phá một loại cân bằng nào đó, vì lẽ đó thiên địa nhất định phải ngăn cản.

Vô số Cự Nhân Lôi Đình vây quanh Lăng Hàn, không ngừng dùng lôi kiếm chém, điện mâu đâm, lôi đao chém, quyết đánh giết hắn.

Lăng Hàn vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh, cưỡng ép tăng lên sức phòng ngự của mình, sau đó hoàn toàn từ bỏ chống lại, hết sức chăm chú vẽ nét cuối cùng.

Đừng xem chỉ là một bút cuối cùng, nhưng nếu một bút này không rơi vào vị trí chính xác, như vậy Lăng Hàn thành tựu Tiên Vương ở mặt chiến lực ít nhất sẽ rơi xuống gấp mười lần.

Chính vì then chốt như thế, Lăng Hàn mới đặt tất cả tinh lực ở trên ngưng tụ thành lạc ấn Tiên chủng, đây là thời điểm mấu chốt nhất.

Hắn lấy thần thức dẫn dắt, một sợi đại đạo chói mắt bỗng dưng hình thành, bắt đầu liên tiếp hai tiết điểm cuối cùng, hoàn thành hình thức ban đầu của Tiên chủng.

Oanh, hắn tản mát ra khí thế quả thực không gì sánh kịp, thật giống như khe khẽ rung lên liền có thể ép ngôi sao thành mảnh vỡ.

Xa xa, đám người Kỷ Vô Danh, Nữ Hoàng đều vây xem.

- Tên này xác thực siêu phàm.

Thích Thiện Tử lộ ra kinh sợ.

- Vừa mới đột phá Tiên Vương, nhưng uy lực của thiên kiếp đủ để sánh ngang tầng hai, nếu không tận mắt nhìn thấy, thực sự là không cách nào tưởng tượng.

Kỷ Vô Danh không nói gì, nhưng trong hai mắt chiến ý dâng trào.

Hỏa Phù Dung lắc đầu:

- Chỗ yêu nghiệt của tiểu tử này vẫn không có bày ra, ta có loại cảm giác, chỗ mạnh mẽ nhất của hắn ở thể thuật, mà không phải lực lượng quy tắc.

Câu nói này vừa ra, tất cả mọi người kinh hãi.

Phải biết, Lăng Hàn vừa tiến vào Tiên Vương thì có đại kiếp tương đương với tầng hai hạ xuống, nói rõ sức chiến đấu của hắn cực kỳ đáng sợ, nhưng lại còn nói, đây không phải lực lượng mạnh nhất của Lăng Hàn, khiến người ta làm sao tin tưởng?

Nhưng lời này là Hỏa Phù Dung nói, ai dám không tin?

Nữ Hoàng, Hổ Nữu, Nhu yêu nữ đều lộ ra vẻ ngạo nghễ, Lăng Hàn có thể vận dụng lực lượng bản nguyên chỉ có Thiên Tôn mới có thể chạm, vượt xa mức độ quy tắc, tự nhiên cực kỳ trâu bò.

Xoảng Xoảng Xoảng, thiên kiếp càng ngày càng mãnh liệt, thề phải đánh giết Lăng Hàn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.