Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2760: Mạnh đến không giới hạn



Oành!

Cự Nhân Lôi Đình oanh ngang, dù Lăng Hàn vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh cũng vô dụng, rất nhanh liền tiêu hao hết lực lượng, tầng kim quang bên ngoài thân hắn lập tức trở nên ảm đạm.

Xoạt, những Cự Nhân Lôi Đình này lại oanh, hàng ngàn tia chớp giật rơi về phía Lăng Hàn.

- Không xong!

Tất cả mọi người biến sắc, lúc này ngay ở bước ngoặt khẩn yếu nhất của Lăng Hàn, nếu như chống đỡ thiên kiếp, như vậy nỗ lực ngưng Tiên chủng của hắn liền có thể kiếm củi ba năm thiêu một giờ, nhưng nếu hắn không để ý tới thiên kiếp, vậy thì có khả năng bị đánh chết.

Đây là một cục diện lưỡng nan.

Nhưng Lăng Hàn lộ ra nụ cười, hắn dẫn ra thời gian đại đạo, thần thức tiến vào một mức độ khác, vượt qua thời gian bản thân.

Hết thảy đều bất động, cho dù Cự Nhân Lôi Đình công kích cũng biến thành chậm như ốc sên bò.

Thân thể của Lăng Hàn phản ứng tự nhiên cũng cực kỳ chậm, nhưng thần thức của hắn lại vượt qua tất cả những thứ này, mà quan trọng nhất chính là, ngưng Tiên chủng ở trên thần thức.

Một đạo ánh sáng cực kỳ óng ánh rực rỡ ở trong thức hải của hắn, liên tiếp hai tiết điểm mấu chốt nhất, nhất thời, Tiên chủng hình thành, vù, khí thế mạnh mẽ từ trong cơ thể của Lăng Hàn mãnh liệt mà ra.

Hắn nguyên bản đã vô cùng mạnh mẽ, nhưng hiện tại lại lên một tầng cao.

Tiên Vương!

Vào đúng lúc này, Lăng Hàn mới xem như chân chính bước vào Tiên Vương cảnh.

Tâm thần hắn buông lỏng, lập tức lui ra trạng thái này, rầm rầm rầm rầm, Cự Nhân Lôi Đình công kích lập tức gia tốc, kích bắn về phía hắn.

Đến!

Lăng Hàn không sợ, hắn ra quyền đón nhận.

Oành oành oành, Lăng Hàn cường thế ra tay, trong nháy mắt nổ ra ngàn quyền, dưới thể thuật mạnh mẽ ủng hộ, hắn ra quyền có thể mau lẹ như thế.

Chỉ thấy vô số Cự Nhân Lôi Đình bị đánh nổ, lại không có một cái là đối thủ của Lăng Hàn.

Thích Thiện Tử, Già Lan nhất thời kinh bạo, tuy bọn họ có thể đánh bại Tiên Vương tầng hai sơ kỳ, nhưng tuyệt không phải ba quyền hai cước có thể quyết định, nhưng Lăng Hàn trong nháy mắt đánh nổ hơn một nghìn nhân vật như vậy, khái niệm này nghĩa là gì?

Ngay cả Kỷ Vô Danh, Vũ Hoàng cũng căng thẳng, khiếp sợ sức chiến đấu của Lăng Hàn, chỉ có Hỏa Phù Dung trước sau thong dong, nàng chắc chắn, nếu mình bước vào Tiên Vương, sức chiến đấu sẽ không yếu hơn.

Thứ nhất cái này xác thực Lăng Hàn đủ mạnh, sau khi bước vào Tiên Vương, sinh mệnh lũy thừa của hắn xuất hiện bay vọt lớn, đạt đến sáu ngàn sáu trở lên, thứ hai Cự Nhân Lôi Đình dù sao cũng không phải sinh linh chân chính, chỉ là một đoàn năng lượng, chịu đến công kích nghiêm trọng liền sụp đổ. Nhưng chuyện này cũng không hề trở ngại Lăng Hàn mạnh mẽ, trong nháy mắt đánh nổ hơn một nghìn Cự Nhân Lôi Đình, mạnh đến giận sôi.

Nhưng thiên kiếp cũng không bỏ qua, ầm ầm ầm, lại có càng nhiều Cự Nhân Lôi Đình xuất hiện, nhưng sức chiến đấu không thể lại có thêm tăng lên, vẫn là tầng hai sơ kỳ.

Chuyện này làm sao có khả năng tổn thương Lăng Hàn?

Hắn tùy ý ra tay, một quyền một cước liền đánh nổ một Cự Nhân Lôi Đình, độ thiên kiếp như trò đùa.

Rõ ràng chỉ là Tiên Vương tầng một, hơn nữa còn chỉ là vừa đột phá, nếu như hắn đạt đến tầng một đỉnh cao, không phải có thể chiến Tiên Vương tầng ba sơ kỳ sao?

Lăng Hàn đang thôi thúc Tiên chủng sinh trưởng, lúc này là lúc nhanh nhất, bỏ qua lúc này sẽ không có lần thứ hai.

Hắn chống lại thiên kiếp, coi chớp giật là phân bón, đây là lực lượng thiên địa, dĩ nhiên có lợi cho Tiên chủng sinh trưởng.

Mắt trần có thể thấy, Tiên chủng đang nẩy mầm, đầu tiên là mọc ra hai mảnh phôi, sau đó sinh ra sợi rễ, đâm vào trong thức hải của Lăng Hàn, không ngừng trưởng thành.

Nửa ngày trôi qua, thiên kiếp tiêu tan, Tiên chủng của Lăng Hàn đã hóa thành một thân cây giống, chỉ cao nửa thước, mọc ra mười mấy lá cây màu xanh lục, nhưng tự nhiên có một luồng khí tức chí cao không cách nào hình dung.

Lăng Hàn nhắm mắt lại, cảm ứng lực lượng to lớn trong cơ thể, từ trạng thái của Tiên chủng đến xem, hắn còn ở Tiên Vương tầng một sơ kỳ, lại phân chia tỉ mỉ một chút, sơ kỳ tổng cộng có mười bước, hiện tại hắn đi ra bảy bước, sắp áp sát trung kỳ.

Đây là cực kỳ kinh người, người khác muốn đi xong quá trình sơ kỳ này chí ít mấy triệu năm, nếu hắn lại mượn dùng ánh sáng và mùi thơm đặc biệt của nơi này giúp đỡ, hẳn có thể ở trong vòng mấy năm đạt thành, so sánh với nhau liền rất rõ ràng.

Càng mấu chốt chính là cái gì?

Giới hạn trên cảnh giới vừa mở, thể thuật của hắn sắp xuất hiện tăng trưởng nổ tung, Tiên Ma Kiếm cũng có thể thực sự trở thành Tiên Khí, những cái này chồng chất đến cùng một chỗ, không biết có thể để cho sức chiến đấu của hắn đạt đến độ cao cỡ nào.

Lăng Hàn không thể chờ đợi được nữa, hắn lấy ra quyển trục vị diện, muốn lấy ra lực lượng trong đó, để thể thuật tăng lên.

- Ha ha, hóa ra các ngươi ở đây!

Tiếng cười lạnh quen thuộc vang lên, chỉ thấy Đông Phương Duệ mang theo hai vị Tiên Vương tầng hai đuổi giết tới.

Bọn họ tự nhiên là nhìn thấy động tĩnh Lăng Hàn độ kiếp, lúc này mới sẽ nhanh như vậy chạy tới, nhưng vẫn chậm một ít, Lăng Hàn đã qua thiên kiếp.

- Ngươi đột phá!

Đông Phương Duệ nhìn Lăng Hàn, trên người đối phương quấn quanh một đạo màu sắc đặc biệt, đây là tiêu chí Tiên Vương cực kỳ rõ ràng.

Hắn đầu tiên là cau mày, Tiên Vương muốn giết Tiên Vương quá khó, không có ba tầng cảnh giới áp chế hầu như là chuyện không thể nào. Nhưng ngẫm lại áp chế ở nơi này đặc biệt nghiêm trọng, Lăng Hàn lại vừa đột phá, khẳng định không quen lực lượng tràn đầy kia của Tiên Vương, bị đánh giết liền không phải là chuyện không thể nào.

Lăng Hàn nhoẻn miệng cười:

- Ngày hôm nay liền thanh toán hết thảy một lượt!

Hắn nhìn về phía hai tên Tiên Vương tầng hai kia:

- Nếu như hai người các ngươi không muốn chết, liền có bao xa cút bao xa cho ta!

Hai tên Tiên Vương kia đang cảm ứng khí tức của Lăng Hàn, rõ ràng chỉ là Tiên Vương tầng một, lại làm cho bọn họ phát lên vẻ kiêng kỵ mãnh liệt. Nhưng nghe được câu nói này của Lăng Hàn, bọn họ tự nhiên khó chịu, ngươi mạnh hơn cũng chỉ là Tiên Vương tầng một, tại sao có dũng khí cùng tự tin như vậy?

- Bản tọa cũng không tin, chỉ là Tiên Vương stầng một...

Oành!

Một tên Tiên Vương tầng hai mở miệng, đang muốn biểu đạt xem thường với Lăng Hàn một chút, nhưng ánh mắt hoa lên, một nắm đấm thép đã kéo tới, nhanh vô cùng, hắn muốn chống đỡ, nhưng phát hiện mình căn bản không nhúc nhích được một ngón tay, không gian bốn phía đã bị ràng buộc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.