Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2794: Kẻ phản bội



Sư phụ của bọn họ không rảnh tay, bởi vì phải tùy thời tùy lúc lấy lực lượng của bản thân duy trì tính mạng của phu nhân, nếu không thì, bất cứ lúc nào cũng có thể nổ chết.

Bởi vậy, bọn họ liền thay sư phụ điều động, tìm kiếm phương pháp giải cứu, tuy tiêu tốn một ít thời gian, nhưng kết cục vẫn tốt đẹp.

Lại thêm Lăng Hàn, lần đi này của bọn họ liền có thể nói hoàn mỹ.

Siêu vị diện cao đẳng này, tên là Viêm Sương Vị Diện, cảnh giới võ đạo phân chia kỳ thực gần như Tiên Vực, chỉ là tên gọi không giống mà thôi.

Mà ở đây, Tiên Vương cũng gọi là Tiên Vương, Thiên Tôn cũng gọi Thiên Tôn, không hề có sự khác biệt.

Có điều, đối với tên to xác khủng bố Cuồng Loạn kia, ba người này liền không biết một chút nào, chỉ biết có một vực ngoại chiến trường, bên trong không ngừng đại chiến, ngay cả Thăng Nguyên Cảnh như bọn họ cũng không có tư cách tham dự.

Lăng Hàn suy đoán kia là địa phương cùng Cuồng Loạn chiến đấu, xác thực, ngay cả Tiên Vương cũng không có tư cách đi đến gần, huống chi là Thăng Nguyên Cảnh.

Cho dù có truyền tống trận có thể giảm thiểu thời gian chạy đi, nhưng bọn họ vẫn dùng hơn nửa năm mới đến An Dương Sơn.

Nơi này chính là địa bàn của Trọng Nguyệt Giáo, nhưng An Dương Sơn vô cùng lớn, nơi này cách Trọng Nguyệt Giáo kỳ thực cũng không gần.

- Ha ha, dừng lại đi!

Phía trước đột nhiên xuất hiện mười người, ngăn cản đường đi của bọn họ.

Mười người xuất hiện, chặn lại đường vào núi của bốn người Lăng Hàn.

- Các ngươi là người nào?

La Hưng lập tức quát lên.

Một nam tử trung niên của đối phương sờ sờ cằm, cười nói:

- Chúng ta là người nào không quan trọng, trọng yếu là, các ngươi vẫn là lưu lại nơi này, cùng chúng ta trò chuyện tâm sự a.

- Mã Thất ca, chúng ta không muốn tâm sự với ba nam nhân.

Lập tức có người ồn ào kêu.

- Phải, chúng ta muốn tâm sự với nữ.

- Cô nương này dáng dấp rất đẹp, ha ha, chúng ta thích cùng người như vậy tâm sự nói chuyện.

- Còn phải mở rộng lòng dạ.

Những người này đều cười to, tuy ngôn ngữ rất xằng bậy, nhưng trên mặt không có vẻ dâm tà gì, mục đích tựa hồ chỉ muốn làm tức giận đám người Lý Quyên.

Tuy Lý Quyên rất muốn đè lại hỏa khí, nhưng vẫn tức giận đến run run, hai mắt phun lửa.

- Ở gần sơn môn của Trọng Nguyệt Giáo chúng ta cũng dám càn rỡ như thế, các ngươi thật là gan to bằng trời!

La Hưng uy nghiêm đáng sợ nói, đã lấy ra một thanh trường đao, ánh đao chiếu rọi, hàn khí bức người.

- Ta rất sợ a!

Một người chặn đường cố ý ôm lấy hai tay, sau đó cười ha ha.

- Trọng Nguyệt Giáo? Lại qua mấy năm, cái giáo này còn tồn tại hay không cũng khó nói.

- Lớn mật!

Ba người La Hưng đồng thời quát mắng.

- Khà khà, Chưởng giáo đại nhân các ngươi vẫn bận kéo dài tính mạng cho Chưởng giáo phu nhân, chỉ cần Chưởng giáo phu nhân của các ngươi vĩnh viễn không bao giờ khôi phục, Chưởng giáo đại nhân của các ngươi sẽ càng ngày càng suy yếu.

Một người chặn đường nói, mang theo nụ cười quái dị.

Ba người La Hưng đều ngẩn ra, sau đó lộ ra vẻ kinh sợ:

- Lẽ nào... các ngươi là người của Hồng Hoa Giáo?

- Đoán đúng!

Một người chặn đường nói.

- Tê, lẽ nào Chưởng giáo phu nhân bị bệnh là các ngươi giở trò?

La Hưng khiếp sợ nói.

- Lại đoán đúng!

Những người chặn đường này đều cười to.

Ba người La Hưng biến sắc, như thế vừa nhìn, việc này từ đầu tới đuôi là một âm mưu.

Hồng Hoa Giáo là đối thủ cạnh tranh trực tiếp của Trọng Nguyệt Giáo, song phương vì tranh cướp một quặng mỏ Phú Vân thiết mà không biết đánh bao nhiêu năm, cái này sản xuất thần thạch quý giá, thậm chí còn có khả năng khai thác ra Tiên Kim.

Vì lẽ đó, đây là vùng giao tranh, hai đại giáo vì thế không biết đánh bao nhiêu năm.

Cao thủ đệ nhất của Trọng Nguyệt Giáo tự nhiên chính là Chưởng giáo đại nhân, được xưng Thanh Nhật Tiên Vương, tu vi tầng hai.

Mà Thanh Nhật Tiên Vương cũng là Tiên Vương duy nhất của Trọng Nguyệt Giáo, bởi vậy chỉ cần diệt trừ hắn, vậy muốn san bằng Trọng Nguyệt Giáo tự nhiên dễ như trở bàn tay.

Hồng Hoa Giáo cũng rốt cuộc tìm được một lỗ hổng, chính là thê tử của Thanh Nhật Tiên Vương... Thanh Nhật Tiên Vương đối với nàng yêu tận xương tủy.

Để Chưởng giáo phu nhân nhiễm phải bệnh nặng, để Thanh Nhật Tiên Vương không ngừng lấy lực lượng của bản thân kéo dài tính mạng cho nàng, chỉ cần Chưởng giáo phu nhân bệnh không trừ, vậy sức chiến đấu của Thanh Nhật Tiên Vương liền bị giới hạn, sớm muộn sẽ có một ngày, hắn sẽ nguyên khí đại thương.

Như vậy, Hồng Hoa Giáo quy mô lớn kéo tới, Trọng Nguyệt Giáo có khả năng một buổi tan vỡ.

Có thể tu luyện tới Thăng Nguyên Cảnh, đám người La Hưng đương nhiên không thể là người ngu, lập tức đoán ra ngọn nguồn trong đó, toàn thân không khỏi chảy mồ hôi lạnh.

Đây là một âm mưu, càng là dương mưu, bởi vì cho dù Thanh Nhật Tiên Vương biết thì đã có sao, hắn sẽ dừng lại sao?

Chẳng trách những người này muốn ngăn cản đoàn người mình trở về, bọn họ đương nhiên không thể cho phép Chưởng giáo phu nhân hết bệnh.

- Các ngươi... Quá đê tiện!

Ba người La Hưng đều trách mắng.

- Khà khà, ai bảo Chưởng giáo đại nhân các ngươi là tình chủng chứ?

Người chặn đường đều cười to, bọn họ sớm có dự liệu, bởi vậy ở dưới chân núi bí mật bố trí rất nhiều cao thủ, đánh lén đệ tử tương tự như La Hưng.

- Giết!

La Hưng trầm giọng nói.

Kế Học Danh gật đầu:

- Lý sư muội, chờ sau đó ta cùng La sư huynh sẽ ngăn cản những người này, ngươi toàn lực đột phá lên núi, chỉ cần để sư phụ nhận được tin tức, hắn tất nhiên sẽ xuống núi cứu chúng ta!

Ở đây kêu cứu, khoảng cách quá xa, không thể gọi cứu binh, bằng không đối phương cũng không thể ở đây tiến hành chặn lại.

Lý Quyên lộ ra vẻ do dự, nhưng vẫn gật đầu:

- Hai vị sư huynh, các ngươi bảo trọng.

- Xông lên!

La Hưng hét lớn một tiếng, Lý Quyên lập tức xông ra ngoài, nhưng một ánh kiếm lướt qua, trực tiếp đi vào sau gáy của Lý Quyên.

Tình cảnh này ai cũng không ngờ, Lý Quyên càng không nghĩ tới sẽ có công kích từ phía sau đánh tới, nàng một lòng phá vòng vây, hoàn toàn không có đề phòng, nhất thời bị oanh vững vàng, đùng, nàng ngã xuống, máu chảy đầy đất.

Ai hạ thủ?

Tất cả mọi người nhìn về phía Kế Học Danh, chỉ thấy người này đột nhiên lộ ra nụ cười quái dị, khiến người ta phát lạnh.

- Kế Học Danh, ngươi điên rồi!

La Hưng giận dữ hét, một kiếm này là Kế Học Danh chém ra.

- Ta điên rồi?

Kế Học Danh cười ha ha, hắn đột nhiên đánh một thủ thế cực kỳ quái lạ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.