Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2796: Chết rồi sống lại (Hạ)



- Con người của ta chưa bao giờ tham công của người khác, nhưng sẽ không giấu diếm vĩ đại của mình, đương nhiên là ta.

Lăng Hàn gật gù.

Kế Học Danh đương nhiên sẽ không tin tưởng, chỉ là Ám Mang Cảnh mà thôi, có năng lực như vậy, chẳng phải heo mẹ cũng có thể lên trời sao?

- Giết!

Hắn nói nhỏ.

Mười người của Hồng Hoa Giáo giết ra, bọn họ đã sớm thiếu kiên nhẫn.

- Thôi đi!

Lăng Hàn khẽ quát một tiếng, nhất thời, thanh âm cuồn cuộn như Lôi, tuyên truyền giác ngộ.

Mỗi người đều cảm thấy trong đầu ông một cái, sau đó chỉ còn dư lại trống không.

Khi bọn họ rõ ràng tỉnh lại, không ai không dùng ánh mắt kinh hãi gần chết nhìn Lăng Hàn, oai lực của một tiếng hống lại đáng sợ như thế, thực lực của người này sẽ kinh khủng đến mức nào?

- Thật, thật là ngươi!

Kế Học Danh chỉ vào Lăng Hàn nói, tay có chút run rẩy.

Lăng Hàn mỉm cười, vừa nãy hắn ở thời điểm Kế Học Danh xuất kiếm lấy ám lực đẩy Lý Quyên một cái, còn máu tươi ngược lại là thật, Lý Quyên xác thực bị thương, chỉ là không nặng.

Hắn lại hét lớn một tiếng:

- Thanh Nhật Tiên Vương, ra gặp một lần!

Oanh, thanh âm hóa thành gợn sóng đáng sợ, vang vọng khắp An Dương Sơn.

Tiếng gào của đám người La Hưng, Lý Quyên truyền không tới, đó là bởi vì thực lực của bọn họ, nhưng thể thuật của Lăng Hàn thẳng tới tầng năm đỉnh cao, dưới một tiếng hống này, bao phủ toàn bộ An Dương Sơn là điều chắc chắn.

Chỉ trong nháy mắt, một bóng người cắt ra bầu trời mà tới, trên người có ánh sáng hai màu đặc biệt quấn quanh, đây là tiêu chí hết sức nổi bật, người này là Tiên Vương tầng hai.

Thanh Nhật Tiên Vương.

- Thật to gan!

Ánh mắt của Thanh Nhật Tiên Vương đảo qua, nhất thời hừ một tiếng, người của Hồng Hoa Giáo lại dám chạy đến nơi đây ngang ngược, thật muốn cưỡi đến trên đầu hắn sao?

Hắn tuy không thể đi xa, nhưng rời đi trong thời gian ngắn lại không sao.

Kế Học Danh lạnh run, đột nhiên con mắt hơi chuyển động, quỳ xuống nói:

- Sư tôn, ngài rốt cục đến rồi, đồ nhi cho rằng không thấy được lão nhân gia ngài! La sư huynh cùng Lý sư muội đều là kẻ phản bội, độc của sư nương chính là bọn họ hạ!

Cái này!

Đừng nói Lý Quyên cùng La Hưng giận dữ, ngay cả Lăng Hàn cũng có chút kinh ngạc, làm người có thể vô liêm sỉ đến mức độ như vậy?

- Sư phụ, hắn nói hưu nói vượn, hắn mới là nằm vùng của Hồng Hoa Giáo!

La Hưng vội vàng nói.

Lý Quyên gật đầu liên tục, Thanh Nhật Tiên Vương vừa xuất hiện, bọn họ liền theo bản năng mà quên Lăng Hàn, bởi vì ở trong lòng bọn họ, sư phụ chính là người lợi hại nhất, hơn nữa trên người Lăng Hàn không có màu sắc đặc biệt quấn quanh, lại không phải Tiên Vương gì?

Trong lòng Thanh Nhật Tiên Vương tự nhiên rõ ràng, chỉ cần nhìn tình thế trước mắt... mười tên cường giả Hồng Hoa Giáo vây quanh La Hưng cùng Lý Quyên, mà Kế Học Danh lại đứng ở ngoài vòng tròn.

Cái này vẫn chưa thể nói rõ vấn đề sao?

- Nghịch đồ!

Vị Tiên Vương này hừ lạnh, đến lúc này, hắn tự nhiên cũng rõ ràng bệnh của vợ mình là vì sao tới.

Hắn ra tay, oanh, uy lực của Tiên Vương bắn ra.

Cho dù bên Kế Học Danh có mười một Thăng Nguyên Cảnh thì đã làm sao, Tiên Vương đối phó Thăng Nguyên Cảnh, chính là Thần linh đối phó phàm nhân, số lượng to lớn hơn nữa cũng không thể bù đắp thực lực chênh lệch được.

Một chưởng ấn xuống, đùng đùng đùng, mười tên Thăng Nguyên Cảnh nhất thời hóa thành dòng máu, mà Kế Học Danh thì bị bắt, cái nghịch đồ này tuyệt không thể dễ dàng xử tử như thế.

Kế Học Danh lạnh run, hắn tuyệt vọng, mà ánh mắt lại nhìn chằm chằm Lăng Hàn, nếu không có người kia, hắn sao sẽ rơi xuống mức độ này?

Lăng Hàn lắc đầu:

- Trước tiên để tay lên ngực hỏi lòng, ngươi có tư cách chỉ trích người khác hay không.

- Người này là...

Thanh Nhật Tiên Vương nhìn về phía La Hưng cùng Lý Quyên.

- Hắn tên Lăng Hàn, là chúng con gặp phải ở trong Vân Mộng trạch, vừa nãy thật giống như cũng là hắn ra tay thay hai đồ nhi hóa giải một lần nguy cơ.

La Hưng nói, hắn căn bản không nhìn ra thực lực của Lăng Hàn, chỉ có thể mơ mơ hồ hồ nói.

- Ồ?

Thanh Nhật Tiên Vương hơi hơi trầm ngâm một hồi.

- Đạo hữu mời lên núi một lát, cho phép bản tọa kính trà.

Đạo hữu!

Thanh Nhật Tiên Vương lại gọi Lăng Hàn là đạo hữu, đây là ý gì? Ý nghĩa Thanh Nhật Tiên Vương sẵn lòng cùng Lăng Hàn ngang hàng luận giao, địa vị tương đương.

Ai có thể cùng Tiên Vương địa vị tương đương?

Chỉ có Tiên Vương.

Hí!

La Hưng cùng Lý Quyên đều cực kỳ khiếp sợ, tuy bọn họ sớm có suy đoán như vậy, nhưng khi được chứng thực, hai người vẫn bị dọa cho phát sợ.

Bọn họ lại kiếm một Tiên Vương trở về?

Nhưng mà vị Tiên Vương này thấy thế nào cũng không giống a.

Lăng Hàn cười nhạt:

- Được.

- Xin mời!

Thanh Nhật Tiên Vương làm một tư thế mời khách, sau đó đi ở phía trước.

Hắn nắm lên hai đồ đệ khác, tay áo tung bay, nhìn như tiêu sái, kì thực tốc độ nhanh kinh người, bay lượn về phía giữa núi.

Lăng Hàn hai chân phát lực, dễ dàng theo sát ở bên cạnh Thanh Nhật Tiên Vương, không chậm mảy may.

Thấy cảnh này, ba người La Hưng lại không hoài nghi, đây tuyệt đối là một vị Tiên Vương, bằng không đâu thể nào ở trên tốc độ sánh vai cùng Thanh Nhật Tiên Vương?

Kỳ thực Thanh Nhật Tiên Vương cũng có chút khiếp sợ, mặc hắn thấy thế nào, Lăng Hàn cũng chỉ là Ám Mang Cảnh mà thôi, hắn là bởi vì đối phương hét dài một tiếng mới nhận định Lăng Hàn là cấp số Tiên Vương, nếu không thì, thật không thể kinh động hắn đi ra.

Hắn cũng không làm rõ được Lăng Hàn là xảy ra chuyện gì, tình huống như vậy ngay cả Tiên Vương như hắn cũng lơ ngơ.

Đi tới trên núi, Lý Quyên lấy ra Kim Văn Oa, tự nhiên để Thanh Nhật Tiên Vương đại hỉ.

Vị chủ dược này thực khó có thể thu được, bởi vì tình huống của Vân Mộng trạch đặc thù, ngay cả thị lực của Tiên Vương cũng bị ảnh hưởng lớn, muốn ở địa phương lớn như vậy tìm được một con Kim Văn Oa, thực sự là cực kỳ khó khăn.

Hắn lại không thể đi ra, không thể làm gì khác hơn là để đệ tử điều động, không nghĩ tới thật cho hắn kinh hỉ.

Thanh Nhật Tiên Vương trước tiên xin phép thối lui, không thể chờ đợi được nữa mà đi điều chế thuốc, cứu phu nhân của mình, đợi sau khi tất cả hoàn công, đã là ba ngày sau.

Hắn một lần nữa lại đây gặp Lăng Hàn, vẻ mặt mệt mỏi, nhưng biểu hiện trong lúc đó khó nén hưng phấn.

- Lần này thực sự là đa tạ Lăng đạo hữu!

Thanh Nhật Tiên Vương nặng nề vái chào.

Nếu không bởi vì Lăng Hàn, lần này khẳng định không cách nào mang Kim Văn Oa về, mà tên phản đồ Kế Học Danh này cũng không cách nào bắt được, Trọng Nguyệt Giáo thật sự có khả năng như đối phương mưu đồ, ở một ngày nào đó đột nhiên đổ nát, hắn có thể chạy thoát, nhưng phu nhân tuyệt đối khó thoát khỏi cái chết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.