Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2873: Ngưu Nhị (2)



Rào, tiếng hoan hô rung trời động địa, đại bộ phận khán giả nơi này đều là Tiên Vương, đồng thời rống lên, khung cảnh này cực kỳ đồ sộ.

Ngưu Nhị lên sàn.

Lăng Hàn nhìn sang, vẻ mặt không khỏi quái lạ.

Đó là một đại hán vóc người khôi ngô, cao tới một trượng, mà hắn cũng chỉ có thân hình giống người, đầu là Ngưu Đầu, tay là móng bò, phía sau mông cũng mọc một cái đuôi dài, toàn thân đen thui.

Không giống chính là, trên đầu hắn chỉ có một cái sừng trâu, mà không phải hai cái đối xứng.

Chính như người dẫn chương trình giới thiệu, đây cũng không phải Nhân tộc, mà là Dị tộc, chỉ là hiện tại hóa thành hình người mà thôi.

Ngưu Nhị nhanh chân mà đi, trong tay hắn nắm một thanh đại đao, đây cũng không phải Tiên Khí, mà là dùng chuẩn Tiên Kim chế thành, có đầy đủ sắc bén cùng kiên cố, có thể để cho hắn liên tục chiến đấu mấy trăm năm mới cần phải đi chữa trị.

- Cút!

Ngưu Nhị giơ đao chỉ vào người dẫn chương trình.

- Không Lão Ngưu làm thịt ngươi.

Người dẫn chương trình kia rắm cũng không dám thả một cái, lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng lại.

- Ngươi chính là gia hỏa gần đây danh tiếng rất thịnh?

Ngưu Nhị thu đao, nhìn về phía Lăng Hàn, ánh mắt hung ác mãnh liệt.

- Có điều, ngươi xa xa không có cao to uy mãnh như Lão Ngưu tưởng tượng.

Lăng Hàn nhìn chằm chằm Ngưu Nhị, ánh mắt sáng quắc.

- Tiểu tử, ngươi nhìn Lão Ngưu như thế là có ý gì?

Ngưu Nhị không vui hỏi.

Lăng Hàn cười nói:

- Xem bộ phận nào của ngươi thích hợp làm thành xâu nướng, bộ phận nào lại thích hợp kho, hấp.

Ngưu Nhị nhất thời tức giận đến sôi lên, Tiên Vương nhân tộc này lại coi hắn là súc vật đợi làm thịt.

Lão tử là Đại Lực Thiết Ngưu Tộc, không phải trâu nước!

- Tiểu tử chết tiệt, Lão Ngưu muốn làm thịt ngươi!

Ngưu Nhị rống to, hắn vung vẩy đồ đao, nhảy một cái liền công qua Lăng Hàn.

Oành!

Một tiếng vang thật lớn, chỉ thấy trên đất đã có thêm một cái hố to, tràn ngập khói bụi, Ngưu Nhị thu hồi đao, ánh mắt bắt giữ hướng đi của Lăng Hàn:

- Không có để Lão Ngưu thất vọng, vẫn tính có chút thực lực.

Lăng Hàn đã lui về phía sau trăm trượng, vừa vặn là biên giới của cái hố lớn này, lại tiến vào cho dù nửa tấc cũng sẽ để mũi chân của mình đạp không.

Ngưu Nhị nhếch miệng cười, nhưng trong lòng không dám bất cẩn, Lăng Hàn có thể tránh thoát một đao này không có gì ngạc nhiên, then chốt là, khoảng cách hắn lùi quá chính xác, thật giống như cực kỳ lý giải lực lượng của hắn vậy.

Bọn họ chỉ là lần đầu gặp gỡ, nhưng Lăng Hàn có thể làm ra phản ứng như thế, cái nhãn lực này dọa người.

Đối thủ như vậy là không thể xem thường.

- Xâu thịt trâu, ngươi nói hơi nhiều rồi.

Lăng Hàn cười nói, dưới chân hắn điểm một cái, xung kích về phía Ngưu Nhị.

- Ngươi cái nhân tộc tiểu bối này!

Ngưu Nhị tức giận đến lỗ mũi bốc khói, tiểu tử này vẫn coi mình là nguyên liệu nấu ăn?

Hắn kêu to oa oa, vung vẩy đại đao chém về phía Lăng Hàn.

Ầm! Ầm! Ầm!

Có thể có được hung danh hiển hách, càng được đấu tràng mời tới ngăn cản Lăng Hàn, thực lực của Ngưu Nhị kinh người, ánh đao sắc bén, nếu không phải nơi này có cấm chế mạnh mẽ, e là ngôi sao trên trời cũng sẽ bị đao khí quét xuống.

Lăng Hàn rút ra một nhánh đại đạo, trấn áp về phía Ngưu Nhị.

Ầm!

Hai người đấu đối diện, đao của Ngưu Nhị rất nhanh, cũng rất sắc bén, nhưng thể phách của Lăng Hàn càng không yếu, Bất Diệt Tiên Vương thể tu đến tầng thứ sáu, có thể liều mạng đại đao chuẩn Tiên Khí mà không hư, ngược lại chấn cây đại đao kia xuất hiện rất nhiều vết rạn nứt.

Có điều, có thể được mời tới ngăn cản Lăng Hàn, thực lực của Ngưu Nhị xác thực mạnh mẽ.

Hắn là Tiên Vương tầng bốn, hơn nữa còn là Đế giả, sinh mệnh lũy thừa vượt qua chín ngàn điểm, sức chiến đấu cực kỳ kinh người, ngay cả Lăng Hàn cũng không thể không đánh ra tinh thần, hơi có chút hứng thú.

Nhưng lấy thể phách cường hoành của hắn, dù mặc cho Ngưu Nhị oanh kích cũng không đáng kể, thân thể Tiên Vương tầng sáu, không phải Ngưu Nhị có thể tổn thương?

Trên khán đài, mọi người phát ra tiếng gào như sóng thần, nhưng kỳ thực chỉ có một chữ:

- Giết.

Bất kể là Lăng Hàn giết Ngưu Nhị, hay Ngưu Nhị giết Lăng Hàn, bọn họ đều không đáng kể, chỉ cần có thể nhìn thấy chiến đấu đặc sắc, sau đó lấy một phương tử vong kết thúc là được.

- Đáng tiếc a đáng tiếc!

Triệu Song liên tục lắc đầu.

- Cơ hội tốt như vậy bản thiếu lại không có nắm lấy! Ai, xem ra không có lần sau.

Hắn cũng không nghĩ tới phương diện đấu tràng lại tàn nhẫn như thế, không chỉ phát động Huyết Chiến Vương, hơn nữa còn là cao thủ như Ngưu Nhị.

Đường Viễn thì trầm mặt, hắn rất tin tưởng Lăng Hàn, nhưng Ngưu Nhị quá mạnh mẽ, để hắn cũng không dám nghĩ Lăng Hàn có thể thắng được.

Hắn càng không rõ, phương diện đấu tràng thật quá mức, vì ngăn cản Lăng Hàn trở thành Huyết Chiến Vương, lại phát động cường giả như Ngưu Nhị? Coi như danh hiệu Huyết Chiến Vương cực kỳ vinh quang, nhưng Lăng Hàn cũng thông qua mấy trận chiến đấu, chứng minh thực lực của mình.

Lẽ nào... Là Lục Ly ở sau lưng giở trò?

Vậy người này nhất định phải bỏ ra cái giá khổng lồ, bởi vì chỉ là lệ phí di chuyển của Ngưu Nhị liền cao đến kinh người, huống chi còn muốn ảnh hưởng phương diện đấu tràng.

Hắn không hiểu, chỉ có âm thầm trợ uy thay Lăng Hàn, hi vọng Lăng Hàn có thể thắng được.

Giữa trường.

Đùng… đại đao trong tay Ngưu Nhị đột nhiên đổ nát, cái chuẩn Tiên Khí kia nguyên bản có thể dùng trên mấy trăm năm lại đi bảo dưỡng một hồi, nhưng quyền lực của Lăng Hàn quá bá đạo, mạnh mẽ đánh cây đao này nổ nát.

Phải biết, Lăng Hàn là có thể tay không xé nát cùng cấp, thậm chí chiến giáp cao hơn một bậc, nổ nát một chuẩn Tiên Khí lại đáng là gì?

- Nhân tộc rác rưởi, thật là coi thường ngươi!

Ngưu Nhị không chút kinh hoảng, thân thể run lên, độc giác của hắn bắt đầu phát quang, lại xúc động đại đạo, hóa ra gợn sóng vô tận.

Lăng Hàn kinh ngạc, cái độc giác này mang đến cho hắn một cảm giác còn nguy hiểm hơn chuẩn Tiên Khí.

Ngưu Nhị này là Đại Lực Thiết Ngưu Tộc, đây là thiên phú chủng tộc của hắn, để hắn thu được sức chiến đấu trên cảnh giới.

Ngưu Nhị hơi cúi đầu, nhắm ngay Lăng Hàn, sau đó khởi xướng xung phong.

Tốc độ của hắn rất nhanh, hầu như là chân hơi động, cũng đã xuất hiện ở trước người Lăng Hàn, độc giác tàn nhẫn đâm đến Lăng Hàn.

Khóe miệng của Ngưu Nhị lộ ra một nụ cười đắc ý, một khi phát động thiên phú chủng tộc, độc giác của hắn kiên cố, sắc bén giống như Tiên Kim, đủ để xé rách thân thể của Lăng Hàn, đâm thủng đối phương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.