Nhưng ánh mắt của hắn càng ngày càng sáng sủa, hắn người này cực kỳ cố chấp, càng như vậy, đấu chí của hắn càng ngang nhiên, tâm linh của hắn càng mạnh mẽ, càng phải phấn khởi, sau đó đánh mỗi người một bạt tai.
Ngưu Đại cũng biến thành điên cuồng, tiếng hoan hô như vậy có sức cuốn hút cực mạnh, để hai mắt hắn đỏ chót, khát vọng máu tươi của Lăng Hàn.
- Chết! Chết! Chết!
Hắn thẳng thắn thoải mái, xèo, độc giác đánh ra một đạo tử quang, ngay cả Tiên Vương tầng chín ở dưới tình huống không đề phòng cũng sẽ bị trọng thương.
Lăng Hàn chân đạp quy tắc không gian, tránh qua tử quang.
Hắn đang ấp ủ phản kích, mà hắn hoặc là không ra tay, ra tay tất nhiên là một đòn kinh động thiên hạ.
Địch mạnh ta yếu, hắn nhất định phải một đòn kiến công, bằng không chiến đấu tất nhiên sẽ vô tận kéo dài.
Sức chiến đấu của Ngưu Đại toàn mở, ngay cả tử quang cũng đã vận dụng, hắn không hề bảo lưu, phải lấy thế tiến công mạnh mẽ nhất nghiền ép Lăng Hàn.
Lăng Hàn bình tĩnh, đột nhiên, ánh mắt của hắn rùng mình, chiến ý phóng lên trời.
Hắn ra tay, thời gian đại đạo dật động, nhất thời, thân hình của Ngưu Đại hơi ngưng lại.
Có điều, thực lực của Ngưu Đại quá mạnh mẽ, ngay cả quy tắc thời gian cũng giữ không nổi hắn, ngay lập tức liền khôi phục tự do, nhưng chỉ trong nháy mắt đó, Lăng Hàn đã giết tới, xuất hiện ở trước mặt hắn.
Tiên Ma Kiếm đã chuẩn bị uống máu.
Ngưu Đại đầu tiên là cả kinh, không nghĩ tới trước đó Lăng Hàn ở dưới tình huống xấu như vậy còn có bảo lưu, không có sử dụng đại sát khí như quy tắc thời gian.
Thế nhưng, dưới thực lực nghiền ép, hắn cũng chỉ hơi chút ảnh hưởng, điều này có thể chi phối đại cục sao?
Hơn nữa, ngươi chủ động đưa tới cửa, vậy thực sự là muốn chết!
Lẽ nào ngươi không biết, hắn là Đại Lực Thiết Ngưu Tộc.
Danh tự này liền thanh thanh sở sở nói rõ, hắn không chỉ sức lực lớn kinh người, hơn nữa còn có thể phách cực kỳ mạnh mẽ.
Hắn đưa tay về phía Lăng Hàn, muốn lấy lực lượng cùng thể phách kinh khủng, ép Lăng Hàn thành thịt nát.
- Nhân tộc, ngươi thật là đần độn, lại dám tự chui đầu vào lưới!
Hắn cười gằn, tuy thể phách của Lăng Hàn rất mạnh mẽ, nhưng hắn tin tưởng ở dưới công kích của mình, Lăng Hàn khẳng định chỉ có phần nát tan.
Phốc một tiếng, một đoạn mũi kiếm từ sau sưng Ngưu Đại xuyên ra.
Biểu cảm trên mặt Ngưu Đại đọng lại, máu tươi từ trong miệng của hắn dâng trào ra.
Hắn buông hai tay, dưới chân lảo đảo, sau đó ngơ ngác nhìn thanh trường kiếm trong tay Lăng Hàn.
Đây là Tiên Khí!
Hắn lập tức đoán ra, nhưng hắn cúi đầu nhìn ngực của mình, đã có thêm cái lỗ máu.
Bị Tiên Khí trực tiếp đâm trúng chỗ yếu, ngay cả Tiên Vương tầng chín cũng phải nuốt hận.
Hắn không thể tin tưởng nhìn về phía Lăng Hàn, trước đó nhân tộc này ở tình huống ác liệt như vậy cũng không lấy ra Tiên Khí, nếu không, làm sao cũng có thể đánh hoà hắn, uy lực của Tiên Khí há có thể khinh thường?
Đối phương quá có thể nhịu, rõ ràng nắm giữ quy tắc thời gian nhưng không dùng, chính là vì phối hợp Tiên Kiếm dành cho hắn một đòn trí mạng.
Xác thực, ở lúc mới bắt đầu hắn nhất định sẽ có đề phòng, sẽ không để cho Lăng Hàn dễ dàng gần người, nhưng chiến đấu đến lúc này, hắn tự tin đã thăm dò hết thảy át chủ bài của Lăng Hàn, mới sẽ bất cẩn trúng chiêu.
Cái này không trách hắn sơ sẩy, mà là Lăng Hàn thật quá biết nhẫn, bất cứ lúc nào cũng sẽ ngã xuống a.
Hắn bị chết không oan, rồi lại không cam lòng.
Lăng Hàn thu kiếm, lạnh nhạt nói:
- Yên tâm, ta chắc chắn sẽ không lãng phí, đầu trâu thì hấp, thịt trâu kho xả, đuôi trâu ngâm rượu, đã sớm nghĩ kỹ.
Phốc, Ngưu Đại lại phun một ngụm máu, hắn chết không tính, còn bị Lăng Hàn xem là nguyên liệu nấu ăn?
Nhưng sinh cơ đã toàn bộ rời khỏi thân thể, hắn không cam tâm nữa cũng chỉ có nằm ngã trên mặt đất, hai mắt trợn trừng, nhưng không còn chút khí tức.
Lăng Hàn nhanh tay, lập tức thu thi thể Ngưu Đại vào Không Gian Tiên Khí, đây là chiến lợi phẩm của hắn.
Đây là một chuyển ngoặt lớn mà ai cũng không nghĩ tới, khán giả toàn trường còn đang vì Ngưu Đại trợ uy, chờ đợi nhìn thấy Ngưu Đại chen Lăng Hàn thành bùn nhão, ai có thể nghĩ tới sẽ xuất hiện biến hóa như thế.
Tiếng hoan hô trong nháy mắt ngừng lại, toàn trường yên lặng như tờ, trong lặng lẽ chỉ có tiếng hít thở trầm trọng, ngơ ngác nhìn Lăng Hàn toàn thân tắm máu tươi.
Khó mà tin nổi! Quá khó mà tin nổi.
Lục Ly nguyên bản mặt đầy mỉm cười, nhưng hiện tại nụ cười này bỗng nhiên đọng lại, có vẻ hết sức khó xử, ba người Đường Viễn thì thở phào nhẹ nhõm, cất tiếng cười to.
Thoải mái, quá thoải mái, trước bọn họ nhận đủ áp bức, hiện tại tương đương với tàn nhẫn đánh Lục Ly một bạt tai, để bọn họ thoải mái đến lỗ chân lông cả người thư giãn ra.
- Hừ!
Lục Ly thực sự không nhịn được, vỗ vào tay vịn.
- Lục Ly, đây chính là hậu quả quá kiêu ngạo, làm người làm việc, không nên quá đắc ý vênh váo.
Đường Viễn cười to, lúc này không phản kích còn chờ khi nào?
- Bọn ngươi được, qua mấy ngày ta sẽ để thủ hạ của ta đi khiêu chiến Huyết Chiến Vương của ngươi.
Lục Ly đứng thẳng người lên, vẩy tay áo, xoay người rời đi.
- Này, đừng đi a, không thua nổi như thế sao?
Đường Viễn tiếp tục trào phúng.
Xoạt, một luồng ánh kiếm xẹt qua, Đường Viễn nhất thời líu lo im tiếng, bởi vì một thanh kiếm đã chống đỡ ở trên cổ họng của hắn, mà chuôi kiếm thì nắm ở trong tay của A Viên.
Người này ngay cả Dương Tiếu Linh cũng có thể một kiếm chém thương, huống chi Đường Viễn chỉ là tầng hai.
Đường Viễn cảm thấy tứ chi lạnh lẽo, hắn một chút cũng không dám nhúc nhích, bởi vì hắn gặp qua A Viên ra tay, người như thế căn bản không biết cái gì gọi là sợ hãi, muốn lấy gốc gác của hắn làm cho đối phương kiêng kỵ, vậy thực sự là nằm mơ.
- Đường Viễn, lời nói này đưa cho ngươi!
Lục Ly lạnh lùng nói.
- Nếu không, ngươi chỉ có thể tự rước lấy nhục.
A Viên thu kiếm, yên lặng đi theo phía sau Lục Ly, rập khuôn từng bước.
Chờ hai người đi không còn bóng dáng, lúc này Đường Viễn mới đặt mông ngồi trên đất, chỉ cảm thấy trên lưng đều là mồ hôi lạnh, tuy bốn phía tiếng hoan hô như biển,
nhưng hắn một chút cũng không nghe thấy, trong đầu tất cả đều là tình cảnh lúc trước.
Hắn cách Quỷ Môn Quan gần như vậy, hiện tại hồi tưởng lại, vẫn như cũ để trái tim của hắn đập mạnh, thật giống như muốn nhảy ra cổ họng.
Giữa trường.
Lăng Hàn lạnh lùng nhìn khán giả bốn phía, mọi người đã tiêu hóa sự thực Ngưu Đại bị hắn đánh giết, bắt đầu thay hắn hoan hô.