Đây là một loại tự tin, chính là không giảng đạo lý như vậy, ở trên khí thế áp đảo đối phương.
Tất cả mọi người tin tưởng, nếu như cùng giai chiến một trận, Hạ Nghĩa tuyệt đối có thể ở trong mười chiêu đả bại Âm Hà Tiên Vương, thế nhưng kém một cảnh giới, làm sao có thể làm được?
Ba chiêu, bốn chiêu, năm chiêu... Hai người kịch chiến, Hạ Nghĩa xác thực chiếm được thượng phong, nhưng muốn nói có thể ở trong mấy chiêu còn lại oanh bại Âm Hà Tiên Vương, cái này kém quá xa.
Tám chiêu, chín chiêu, chỉ còn một chiêu.
Hạ Nghĩa đột nhiên hét lớn, cả người bỗng nhiên rút nhỏ một mảng lớn, thế nhưng đầu quyền lại lớn hơn rất nhiều lần, quấn quanh lấy lục quang, cả đám phù văn nhảy nhót, khí thế thoáng cái bay vụt đến độ cao mới.
Hắn oanh ra một quyền, không khí cũng suy sụp.
Bành!
Tiếng vang lớn truyền đến, chỉ thấy Âm Hà Tiên Vương bị đánh bay ra ngoài, miệng hơi mở, bắn ra một cỗ máu tươi.
Hắn cưỡng ép quay người, rơi xuống trên mặt đất, hai chân đứng vững, nhưng thân hình khẽ run, khuôn mặt trở nên đỏ bừng, khóe mắt lại có máu tươi chảy ra.
Đây là hắn cưỡng ép đè xuống, nhưng hắn bị trùng kích quá lớn, nên từ trong ánh mắt chảy ra, để cho diện mục trở nên càng thêm dọa người.
Tuy Âm Hà Tiên Vương còn đứng, cũng có lực đánh một trận, thế nhưng mọi người đều biết, hắn thất bại.
Quả nhiên, mười chiêu tức bại.
Hạ Nghĩa cũng hít một hơi thật sâu, hắn ở một chiêu cuối cùng vận dụng tuyệt chiêu, tuy đánh bại Âm Hà Tiên Vương, nhưng hắn cũng tiêu hao rất lớn, không có khả năng liên tục sử dụng.
Theo một hơi này hít vào, thân thể của hắn bành trướng, giống như thổi phồng vậy.
- Thật sự là không chịu nổi một kích a!
Vương Đông Sâm cười ha ha, vô cùng đắc ý.
Mọi người Quỷ Vương Đô không phản bác được, tài nghệ không bằng người còn có thể thế nào, thật muốn đánh nhau mà nói, bọn hắn chỉ có phần toàn quân bị diệt.
Lăng Hàn không có ra tay, cái này cùng hắn có quan hệ gì đâu?
Hạ Nghĩa quét mọi người, sau đó chỉ một người:
- Ngươi nói sự tình Lý Long kia, không được có một tia giấu diếm!
Người nọ là tiểu đệ của Âm Hà Tiên Vương, một Tiên Vương tầng hai, tuy hắn rất muốn kiên cường, ở trước mặt chủ tử biểu hiện một phen, thế nhưng chứng kiến vẻ mặt của Hạ Nghĩa lạnh lùng vô tình, trong nội tâm giật mình, tranh thủ nói ra.
Hạ Nghĩa hừ một tiếng, ba, một chưởng đánh ra, liền sinh sinh đánh chết người nọ:
- Cái gì cũng không biết, muốn ngươi có tác dụng gì?
- Ngươi…
Âm Hà Tiên Vương giận dữ, nộ trừng đối phương.
- Ngươi cũng muốn chết phải không?
Ánh mắt Hạ Nghĩa lạnh lùng, nhìn về phía Âm Hà Tiên Vương đầy sát khí.
Hai tay Âm Hà Tiên Vương nắm thật chặt, nhưng vẫn khống chế không có bạo phát ra, không nói còn có hai Tiên Vương tầng sáu, chỉ cần Hạ Nghĩa cùng Vương Đông Sâm liên thủ liền có thể ở trong thời gian ngắn oanh giết hắn.
Hắn có thể lựa chọn đào tẩu, như vậy cần gì vào lúc này cậy mạnh?
- Đi!
Vương Đông Sâm phất phất tay, bọn hắn liền đi đến cổ mộ.
Mãi đến bọn hắn biến mất, mọi người mới nhẹ nhàng thở ra, chỉ cảm thấy toàn thân đều là mồ hôi lạnh, vừa rồi thật sự là ở trước quỷ môn quan quấn một vòng, nếu quả thật động thủ, chỉ sợ bọn hắn ngoại trừ Âm Hà Tiên Vương cùng A Viên, những người khác đều phải chết.
- Chúng ta... Còn đi vào sao?
Có người hỏi.
- Vào!
Âm Hà Tiên Vương cắn răng nói.
- Tuy thực lực của chúng ta không bằng đối phương, nhưng di tích cổ nhìn cơ duyên, không phải là thực lực mạnh liền nhất định có thể cười đến cuối cùng!
Hắn nuốt không trôi cơn tức này, nếu đánh không lại đối phương, vậy thì ở trên đoạt bảo áp đảo đối phương.
Tất cả mọi người trong nội tâm lo sợ, thế nhưng Âm Hà Tiên Vương nói như vậy rồi, bọn hắn cũng chỉ có thể nghe, nếu không không có Âm Hà Tiên Vương bảo hộ, bọn hắn những Tiên Vương tầng hai, tầng ba ở nơi này chính là người gặp người lấn.
- Hừ, có cái gì phải sợ chứ?
Âm Hà Tiên Vương không vui nói, đi đầu vào.
Lăng Hàn hào hứng bừng bừng, đi theo phía sau.
Những người khác nhao nhao theo vào, tiến nhập trong cổ mộ.
Đừng nhìn nấm mồ bên ngoài như núi lớn, thế nhưng thông đạo bên trong chỉ có thể cho năm người song hành, độ cao thì khoảng một trượng, một loạt bậc thang đi xuống.
Rõ ràng là nấm mồ như ngọn núi, vì cái gì bậc thang lại đi xuống?
Mọi người cũng không biết là nguyên nhân gì, dù sao cái bậc thang này đã thiết kế như thế, bọn hắn cũng chỉ có phần theo đi.
Ở đây rất hắc ám, nhưng không có ảnh hưởng đến tầm mắt mọi người, chỉ cần không có quy tắc đặc thù quấy phá, chỉ là hắc ám đối với Tiên Vương mà nói một chút ảnh hưởng cũng không có.
Tại đây rất nhiều ngã rẽ, một loạt bậc thang nhiều nhất dài mười trượng, sau đó sẽ chấm dứt, phải chuyển trái ngoặt tiếp tục hướng xuống, đi một trận, bọn hắn đột nhiên dừng lại, chỉ thấy trên mặt đất có vết máu.
- Tiên Vương huyết.
Bọn hắn lập tức nói ra.
Tiên Vương huyết quá rõ ràng, có uy áp đặc thù, Tiên Vương tự nhiên có thể phân biệt ra.
Tại đây phát sinh chiến đấu, có Tiên Vương đẫm máu.
Bọn hắn lập tức bay lên cảnh giác mãnh liệt, Tiên Vương bị thương này là bị người đả thương, hay bị “đồ vật” ở đây làm?
Trong cổ mộ, khả năng có cơ quan, trận pháp, còn có quái vật.
Ở chỗ này lơ là sơ suất, vậy thì thật là chết cũng không nên trách người khác, thuần túy là tự tìm.
Lại chuyển mấy vòng, trên mặt đất xuất hiện vết máu càng ngày càng nhiều, thậm chí còn có gãy chi, dáng vẻ cực kỳ huyết tinh.
- Ân?
Lăng Hàn dừng bước, nhặt lên vài cọng lông màu đen, cái lông này rất thô, tuyệt không phải của Nhân tộc.
- Đừng lo lắng, nhanh đi thôi.
Âm Hà Tiên Vương bỗng nhiên ngừng lại, cực kỳ không kiên nhẫn nói, hắn vốn nhẫn nhịn một bụng khí, hiện tại Lăng Hàn rõ ràng còn lề mà lề mề, để cho hắn cực kỳ khó chịu.
- Có cái gì đẹp mắt, không phải là mấy cọng tóc sao?
Có Tiên Vương nói, đây là một tiểu đệ của Âm Hà Tiên Vương, chủ tử sinh nộ, hắn tự nhiên muốn biểu hiện.
- Đừng tưởng rằng ngươi phát hiện ra đầu mối gì, Tiên Vương thú loại nhiều lắm.
Lại có một Tiên Vương nói.
Lăng Hàn không để ý tới, chỉ nhìn xem lông màu đen trong tay, cái này cho hắn một loại cảm giác cổ quái.
- Nói chuyện với ngươi đó!
Hai gã Tiên Vương lúc trước quát tháo đồng thời ra tay, nắm tới Lăng Hàn.
Lăng Hàn tiện tay nhấn một cái, bành, bành, hai người này liền bị đánh bay ra ngoài, nặng nề đụng vào tường, xương cốt toàn thân nát một nửa, trong miệng cuồng phun máu tươi.