Triệu Song xấu hổ, hắn như thế nào quản được Lăng Hàn?
- Lão hổ không phát uy, ngươi còn tưởng rằng ta là mèo bệnh sao?
Âm Hà Tiên Vương nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, hắn quyết định muốn ra tay trấn giết người này.
Lúc trước tuy Lăng Hàn có thể cùng hắn đối bính mà không rơi vào thế hạ phong, nhưng đó là bởi vì hắn căn bản không có vận dụng toàn lực, đối phó một tầng bốn nho nhỏ cần toàn lực ứng phó sao?
Dám khiêu khích mình, vậy thì đi chết đi!
Âm Hà Tiên Vương đi nhanh về phía Lăng Hàn, vừa đi, trong thân thể của hắn chảy xuôi theo chất lỏng màu đen, ở trên mặt đất đan xen, hóa thành một hình lưới.
Triệu Song khẩn trương, vội vàng nói:
- Tất cả mọi người là người một nhà, có chuyện gì ngồi xuống nói, ngồi xuống nói.
Nếu như Âm Hà Tiên Vương tiêu diệt Lăng Hàn, vậy hắn không có “giải dược”, khẳng định cũng khó thoát khỏi cái chết, còn nếu Lăng Hàn giết chết Âm Hà Tiên Vương, vậy hắn “dung túng” cấp dưới hành hung, ngay cả ái đồ của Thanh Quỷ Tiên Vương cũng dám động, dù Triệu Nguyên Ý cũng không giữ được hắn.
Cho nên, hắn thật không hy vọng hai người đánh nhau.
Âm Hà Tiên Vương há sẽ nghe vào tai, hắn nhất định phải trấn giết Lăng Hàn.
Lúc trước bị Cát Khai Thành khiêu khích đã để cho hắn nhẫn nhịn một bụng khí, lại khổ nổi không có cách nào vung ra, hiện tại thủ hạ của mình cũng dám nhảy ra công nhiên khiêu khích uy nghiêm của hắn, để cho hắn sao có thể nhịn được?
Giết, phải giết.
Hắn ra tay, ông ông ông, đánh ra một chưởng, ngưng tụ bảy cái phù văn màu đen, nhấn về phía Lăng Hàn.
Oanh, chất lỏng trên mặt đất nhao nhao hiện lên, y nguyên bảo trì hình lưới, nhưng lại lập thể hóa, như một lao lung, vây Lăng Hàn ở trong đó.
Nắm tay phải của Lăng Hàn ngưng tụ, hư không oanh ra.
Một tiếng vang thật lớn, Hắc Thủy lập tức nứt vỡ, lao lung tự phá.
Lăng Hàn thét dài một tiếng, thôi động một quyền này tiếp tục oanh về phía Âm Hà Tiên Vương.
Bành!
Hai người lần nữa đối bính một cái, chỉ thấy Lăng Hàn bị đánh bay ra ngoài, Âm Hà Tiên Vương rõ ràng ở trên lực lượng chiếm cứ thượng phong, bốn bề yên tĩnh, thế nhưng bàn tay của hắn lại nứt vỡ, máu tươi chảy ra.
Trái lại Lăng Hàn, không hề bị thương.
Cái này ý nghĩa, luận lực lượng xác thực là Âm Hà Tiên Vương chiếm được thượng phong, nhưng nói đến lực phá hoại, lại là Lăng Hàn càng tốt hơn, như vậy một cộng một giảm, hai người đến cùng ai chiến lực càng mạnh hơn nữa liền không nhất định rồi.
Chỉ có thể nói, có tất cả ưu thế, thắng bại khó liệu.
- Cửu Hóa Thiên Kinh!
Tất cả mọi người kinh hô.
Vừa rồi một kích kia của Lăng Hàn liền dùng tới Cửu Hóa Thiên Kinh, tăng thêm lực phá hoại, mới có khả năng một kích oanh thương Âm Hà Tiên Vương, mặc dù ngay cả vết thương nhẹ cũng không tính, nhưng không phải uy lực của Cửu Hóa Thiên Kinh không lớn, mà là cảnh giới hai người chênh lệch quá lớn.
- Dung hợp ba tầng rồi!
Đây mới là địa phương để cho mọi người khiếp sợ nhất, hóa ra quái vật như vậy không chỉ Hạ Nghĩa, lúc này mới ngàn vạn năm mà thôi, liền dung hợp ba bộ Cửu Hóa Thiên Kinh, quá kinh khủng.
- Ngươi, đến tột cùng là ai?
Âm Hà Tiên Vương trầm giọng hỏi, hắn không tin trên đời có nhiều yêu nghiệt như vậy, hơn nữa còn có thể bị hắn gặp gỡ.
Hẳn là... Trong lòng của hắn nổi lên một cái tên, chỉ là ngay cả hắn cũng không thể tin được, cái này cũng quá to gan lớn mật đi à nha?
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười, thò tay ở trên mặt vuốt một chút, lộ ra khuôn mặt khác:
- Như vậy liền nhận thức?
Hắn hỏi.
- Lý Long!
Tất cả mọi người kinh hô, cái khuôn mặt này quá quen thuộc a.
Lăng Hàn mỉm cười, khuôn mặt biến hóa, lại biến trở về hình ảnh lúc trước.
- Đáng chết!
Âm Hà Tiên Vương gào thét, hắn ra tay lần nữa, rút ra Thủy hệ quy tắc, ngưng tụ thành một trường thương màu đen, đâm về phía Lăng Hàn.
- Phi Lưu Thương, phá hết thiên hạ phòng ngự!
Lăng Hàn cũng không có ý tứ tế ra Tiên Ma kiếm, lúc trước thời điểm chiến với Âm Hà Tiên Vương, hắn chẳng qua là tầng bốn sơ kỳ, nhưng bây giờ lại đạt đến đỉnh phong, hơn nữa, hắn còn tu luyện Cửu Hóa Thiên Kinh, tiến thêm một bước tăng lên chiến lực của mình.
Hiện tại, hắn có được thực lực chiến Đế Giả tầng bảy sao?
Lăng Hàn ra quyền, công tới Âm Hà Tiên Vương.
Bành! Bành! Bành!
Bọn hắn phát nổ đại chiến, ở đây không gian hẹp hòi, vừa chiến dư ba loạn tuôn, vô cùng đáng sợ, bắt buộc đám người Triệu Song không thể không liên tiếp lui về phía sau, căn bản không có tư cách khoảng cách gần xem cuộc chiến.
Chỉ có A Viên còn đứng tại chỗ, cặp mắt của hắn sáng quắc phát quang, kiếm không tự chủ được đã nắm trong tay.
Cùng giai chiến một trận, Lăng Hàn là người duy nhất đả bại qua hắn, để cho hắn chiến ý hừng hực, rất muốn đả bại Lăng Hàn, chứng minh mình mới là thiên tài mạnh nhất đương thời.
Lăng Hàn tâm vô tạp niệm, chỉ có ý nghĩ chiến đấu.
Âm Hà Tiên Vương không biết vì cái gì Lăng Hàn không có tế ra Tiên Ma kiếm, nhưng cái này tự nhiên càng phù hợp tâm ý của hắn, nếu không hắn tin tưởng mình tuyệt đối không thể nào là đối thủ của Lăng Hàn.
Lúc trước chiến đấu, hắn cùng với Lăng Hàn đánh ngang tay, kỳ thật để cho hắn cực kỳ biệt khuất, chiến lực của hắn tuyệt đối cao hơn Lăng Hàn, thậm chí nghiền áp, nhưng bởi vì không có Tiên Khí, hắn bị ép chỉ có thể tiếp nhận thế hoà không phân thắng bại.
Hiện tại Lăng Hàn rõ ràng vô lễ không cần Tiên Khí, tự tìm đường chết cũng chẳng trách người khác.
Chiến lực của hắn toàn bộ triển khai, muốn làm cho Lăng Hàn ngay cả cơ hội tế ra Tiên Ma kiếm cũng không có.
Chiến chiến chiến chiến, hai người đều hoàn toàn phóng thích chiến lực bản thân, đánh cho vô cùng kịch liệt, cũng khó hoà giải.
Lăng Hàn không thể không thừa nhận, Đế Giả tầng bảy vẫn cực kỳ cường đại, không cần Tiên Ma kiếm, hắn có thể cùng đối phương đánh ngang tay, nhưng muốn trấn áp đối phương?
Chuyện không thể nào.
Đúng lúc này, chỉ thấy một đạo kiếm quang xẹt qua, gọt về phía Lăng Hàn.
A Viên xuất thủ!
Hắn tuyệt không phải tiểu nhân lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, mà là trong mắt căn bản không có khái niệm quy tắc này, nếu hắn chiến ý hừng hực, vậy thì ra tay, cái gì 1 vs 1 công bình chiến đấu, loại lý niệm này chưa từng tồn tại ở trong lòng của hắn.
Hắn sẽ không kháng nghị người khác hai đánh một thậm chí mười đánh một để đối phó mình, hiện tại cùng Âm Hà Tiên Vương liên thủ chiến Lăng Hàn, hắn cũng sẽ không cảm thấy không có ý tứ chút nào.
A Viên gia nhập, Lăng Hàn lập tức áp lực tăng vọt.