Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2930: Một kiếm chém chết (2)



Bành!

Con Lệ Quỷ này vừa mới đi ra đã bị Lăng Hàn oanh diệt, hiện tại chiến lực của Lăng Hàn có thể so sánh tầng tám, Lệ Quỷ tầng bảy làm sao có thể là đối thủ của hắn?

Hứa Hoàn vừa lui vừa tiếp tục gõ Diệt Hồn Cổ, lấy tu vi tầng sáu lại muốn thúc dục ra công kích tầng bảy, dù trong đó có Tiên Khí chi uy, cũng để cho hắn khó chịu đến muốn thổ huyết.

Tiếp tục như vậy, dù Lăng Hàn không giết hắn, hắn cũng sẽ hao hết lực lượng mà chết.

- Ngươi có biết bản thiếu gia là ai không?

Hắn nhịn không được quát.

- Ta chính là con trai của Hứa Phương! Phụ thân ta là Đế Tinh tầng chín, một người có thể đẩy bình một thành! Hứa gia lão tổ càng là một vị Nhị Bộ Thiên Tôn, nếu ngươi dám giết ta, phụ thân ta tất sẽ không tha cho ngươi, dù ngươi trốn vào Tiên Vương mộ địa, lão tổ của ta cũng có thể cảm ứng được khí tức của ngươi, đuổi tận giết tuyệt, ngươi cũng khó thoát khỏi cái chết!

Nhị Bộ Thiên Tôn a, cái này là tồn tại chân chính siêu thoát Thiên Địa, chạy đến bất kỳ một vị diện nào cũng có thể bảo chứng có được thực lực Nhất Bộ Thiên Tôn.

Nhưng dưới chân Lăng Hàn lại không ngừng, hắn nói vượt mọi chông gai, hắn nói dũng cảm tiến tới, nếu bởi vì kiêng kị một Nhị Bộ Thiên Tôn liền bó tay bó chân, cái kia thành tựu của hắn cũng chỉ như thế mà thôi.

Nguyên tắc của hắn vô cùng đơn giản, người không phạm ta, ta không phạm người, người nếu phạm ta, gấp trăm lần báo lại!

Hứa Hoàn không ngừng thổ huyết, hắn thật sự là liều mạng thúc dục Diệt Hồn Cổ, mà mỗi một con Lệ Quỷ đều bị Lăng Hàn một quyền oanh diệt, căn bản không có biện pháp tích đến số lượng nhất định, tạo thành biến chất.

Mà không triệu hồi ra những Lệ Quỷ này, hắn sẽ chết càng nhanh hơn.

Hiện tại hắn là uống rượu độc giải khát, biết rõ như vậy sẽ hao tổn chết mình, nhưng lại không thể không làm.

- Cùng tiến lên!

Bên kia, Triệu Thanh vội vàng nói, lại tiếp tục như vậy Hứa Hoàn nhất định sẽ chết.

Sáu người khác lạnh rung, lấy thực lực của Hứa Hoàn cộng thêm Tiên Khí cũng bị Lăng Hàn áp chế đến sít sao, bọn hắn lên lại có cái rắm dùng?

Bọn hắn có Tiên Khí sao? Bọn hắn có tu vi tầng sáu sao?

- Thanh tỷ, chúng ta vẫn là tranh thủ thời gian chạy a!

- Đúng, lưu được núi xanh, lo gì không có củi đốt, chỉ cần tìm được chư vị đại nhân, lại đến cứu Hứa thiếu gia cũng không muộn!

Bọn hắn nhao nhao lui về phía sau, nào dám đi chịu chết.

Triệu Thanh khó thở, đừng nói bọn hắn rất khó gặp được đám người Hứa Phương, liền tính toán thực sự gặp được, vậy cũng không biết là bao lâu sau, đoán chừng mộ phần của Hứa Hoàn đã xanh cỏ rồi.

Bọn người nhu nhược này!

Nàng thét dài một tiếng, trường kiếm mà ra, giết về phía Lăng Hàn.

Nàng cùng Hứa Hoàn không chỉ là quan hệ bạn bè, còn là hôn phu, sớm đặt trước hôn sự rồi, mà nàng cũng hết sức hài lòng vị hôn phu này của mình, có chờ mong thật lớn, sao có thể chết ở chỗ này?

Triệu Thanh tham chiến, một kiếm vót ngang, xoáy lên ngàn vạn sóng lửa.

Lăng Hàn quay đầu lại, đối với Triệu Thanh một chỉ nhấn tới, phốc, những sóng lửa kia lập tức bị dập tắt, mà ngực của Triệu Thanh thì nhiều hơn một lỗ máu, khí tức đại giảm.

Hưu!

Thừa cơ hội này, Hứa Hoàn quay đầu bỏ chạy, không chút nào chú ý vị hôn thê này.

- Hứa Hoàn!

Triệu Thanh kinh ngạc đến ngây người, nàng hoàn toàn không ngờ, mình phấn đấu quên mình đi cứu Hứa Hoàn, mà vị hôn phu lại rõ ràng báo đáp mình như vậy.

Lăng Hàn lắc đầu:

- Thật đúng là vô sỉ!

Hai mắt hắn bắn lấy hàn mang, đối phương cho rằng có thể đào thoát, thật sự là quá ngây thơ.

Lăng Hàn bước ra một bước, quy tắc không gian dương động.

Bành!

Hứa Hoàn đang chạy, nhưng giống như va phải vách tường, lập tức chấn hắn trở về.

Hắn kinh hãi, lấy thực lực Đế Giả tầng sáu của hắn, tường gì không phải bị đụng vào hắn liền nát bấy? Hơn nữa, tại đây ở đâu ra tường?

Hắn định nhãn xem xét, liền run sợ biến sắc, bởi vì “tường” này rõ ràng là Lăng Hàn.

- Thật đúng là xem trọng ngươi rồi, tâm tính như thế còn có mặt mũi sống?

Lăng Hàn lạnh lùng nói ra, một quyền oanh về phía Hứa Hoàn.

- Không!

Hứa Hoàn dùng Diệt Hồn Cổ ngăn cản, đây chính là Tiên Khí, dù hắn không có cách nào toàn diện kích hoạt, nhưng Lăng Hàn muốn lấy lực phá lại cũng là mơ tưởng.

Lăng Hàn đương nhiên sẽ không đi chủ động ngạnh bính Tiên Khí, Hứa Hoàn không có cách nào vung Tiên Khí chi uy, nhưng nếu như hắn đi trực tiếp va chạm, cái kia chẳng khác gì thúc dục Tiên Khí tự kích hoạt, đây là hành vi ngu xuẩn.

Hắn thu quyền, nhanh vô cùng.

Hứa Hoàn lộ ra sắc mặt vui mừng, hắn thành công tránh thoát một kiếp, mà đợi hắn động một môn thân pháp, tốc độ sẽ tăng vọt bốn lần, đến lúc đó Lăng Hàn liền không có khả năng đuổi theo mình rồi.

- Nghĩ khá lắm!

Âm thanh của Lăng Hàn lạnh như băng vang lên.

Ba, Hứa Hoàn còn nghe được âm thanh cốt đoạn, sau đó đau nhức tràn tới, để cho hắn lập tức lảo đảo đập lấy mặt đất, chỉ cảm thấy toàn bộ nửa người dưới chết lặng, không có một tia cảm giác.

Hắn bị Lăng Hàn một cước đá nát bấy xương cốt.

Nhưng Tiên Vương chính là Tiên Vương, cốt đoạn làm sao có thể khoanh tay chịu chết?

Hứa Hoàn bất chấp đau nhức kịch liệt, muốn sống mãnh liệt để cho hắn hai tay liền động, đánh lên mặt đất, lập tức tốc độ như bay.

Đạt tới cấp bậc này, vô luận là công kích hay thân pháp, kỳ thật đều không giới hạn trong dùng tay hoặc chân tới thi triển, bởi vì quy tắc vận chuyển cần chính là thần thức.

Hứa Hoàn căn bản không dám nhìn nhiều Lăng Hàn, trong đầu chỉ có một ý niệm, cái kia chính là bỏ trốn mất dạng.

- Ta nói rồi, người không phạm ta, ta không phạm người.

Lăng Hàn nhàn nhạt nói.

- Nhưng nếu người phạm ta, ta sẽ gấp trăm lần trả lại!

Phốc!

Nói xong những lời này, hắn đã đuổi theo Hứa Hoàn, một quyền oanh ra, sinh sinh oanh sau lưng Hứa Hoàn ra một cái động lớn.

- Ngươi, thực... dám…

Hứa Hoàn run giọng nói, một quyền này trực tiếp oanh nổ trái tim của hắn, đây là thương thế rất nặng, nhưng càng trí mạng chính là ý thức võ đạo của Lăng Hàn, ở trong cơ thể hắn tàn sát bừa bãi, thần hồn của hắn ở dưới cổ ý chí này không chịu nổi một kích, Thức Hải rơi vào tay giặc.

Mà cái này, chính là tận thế của hắn.

- Cha ta nhất định sẽ giết ngươi! Giết ngươi!

Hắn lớn tiếng kêu lên, sau đó ầm ầm ngã xuống đất, hai mắt vẫn mở to.

Ở chỗ này, Tiên Vương mệnh như cẩu, mạnh như Đế Giả tầng sáu thì như thế nào, thân là Thiên Tôn hậu đại thì như thế nào?

Lăng Hàn thu hồi nắm đấm, ánh mắt đảo qua bảy người còn lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.