Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2935: Cự Trùng



Hắn âm trầm nhìn Lăng Hàn, thầm nghĩ chỉ cần tránh được một kiếp này, liền đi tìm phụ thân, nhờ cha ra tay trấn giết Lăng Hàn.

Lăng Hàn lắc đầu:

- Ở trong tay ta, ngươi còn muốn sống ly khai?

Vạn Cao Kiệt hừ một tiếng, Tiên Vương khó giết, liền tính toán chiến lực của hắn yếu hơn Lăng Hàn một chút, nhưng nhiều nhất chỉ kém một cấp, muốn chạy trốn, Lăng Hàn làm sao ngăn cản được mình?

- Thù ngày hôm nay, ta nhớ kỹ!

Hắn cắn răng nói xong, dưới chân bắn ra, oanh, lập tức bộc phát ra tốc độ kinh người.

- Đi!

Lăng Hàn không có truy, chỉ nâng tay phải lên, tư, một đạo Lôi Đình ngưng tụ thành một cây trường mâu, sau đó hưu… bị hắn ném ra ngoài.

Tốc độ của Điện mâu nhanh kinh người, lập tức đuổi theo Vạn Cao Kiệt, từ phía sau lưng đối phương đâm tới, sinh sinh đinh hắn ở trên mặt đất.

- A...

Vạn Cao Kiệt phát ra tiếng rống đau nhức, trái tim của hắn bị Lôi Đình Chi Lực khủng bố đánh xuyên, lúc này Lôi Đình Chi Lực còn bắn phá ở trong người, để cho hắn cảm giác mình muốn chia năm xẻ bảy.

- Nhanh, mau thả Vạn thiếu! Hắn là con trai độc nhất của Vạn Thành Bạch đại nhân, giết hắn, ngươi sẽ bị diệt toàn tộc!

Ba người còn lại vội vàng uy hiếp Lăng Hàn.

- Hừ!

Lăng Hàn giơ tay phải lên, hưu hưu hưu, lại có ba đạo điện mâu bị hắn ném ra ngoài, đinh ba người kia ở trên mặt đất.

Bọn hắn không thể so với Vạn Cao Kiệt, lập tức bị Thanh Mộc Cuồng Lôi xoắn diệt sinh cơ.

Lôi, có thể đại biểu Thiên Địa trừng phạt, vốn là đại biểu lực phá hoại cuồng bạo, nếu không phải Vạn Cao Kiệt chính là Đế Giả tầng bảy, thực lực cường đại, hiện tại đã sớm chết rồi.

- Đi thôi.

Lăng Hàn có chút hứng thú hết thời, theo tu vi của hắn càng ngày càng cao, người có thể làm đối thủ của hắn cũng càng ngày càng ít.

Nữ Hoàng cùng Nhu yêu nữ gật đầu đuổi theo.

Sau khi bọn hắn ly khai thật lâu, Vạn Cao Kiệt mới rủ đầu, triệt để mất đi sinh cơ.

Công lực trêu chọc phiền toái của Lăng Hàn y nguyên cực cao, tổng có thể gặp được nhị thế tổ bối cảnh kinh người, có ngấp nghé sắc đẹp của Nữ Hoàng, có thì là thuần túy tìm phiền toái, tự nhiên đều bị Lăng Hàn trấn áp.

Chỉ mấy tháng, nhị thế tổ chết trong tay hắn đã hơn trăm rồi.

Có thể thấy, ở trong Nguyên Cổ mộ có bao nhiêu Tiên Vương tầng chín muốn bắt lấy hắn, chém đầu của hắn.

Nhưng Lăng Hàn lại không quan tâm, hắn thậm chí có chút ít chờ mong gặp được Tiên Vương tầng chín, cùng cường giả như vậy kịch chiến, sẽ để cho hắn cảm nhận được áp lực, tu vi tăng nhanh hơn.

Ba người bọn họ đi ra khu vực lôi lâm, xuyên qua một con sông vô tận, bay qua một Đại Tuyết Sơn, cuối cùng tiến nhập bình nguyên, cỏ xanh không qua mắt cá chân, giẫm lên hết sức thoải mái.

Nhưng ở trên thảo nguyên này, đã có Tiên Vương đẫm máu, thậm chí máu tươi nhuộm hồng cả một mảng lớn.

Rất quỷ dị, Tiên Vương huyết bá đạo bực nào, dính ở trên tảng đá, tảng đá cũng lập tức hóa thành bụi bậm, dính ở trên thảo mộc, thảo mộc cũng có thể nổ, làm sao có thể như phàm huyết vậy?

Lăng Hàn cúi người xuống quan sát, một lúc sau, hắn nhíu mày nói:

- Lực lượng trong máu đã bị lau đi, không có uy áp của Tiên Vương.

- Thi thể thì sao?

Nữ Hoàng hỏi.

Bọn hắn tìm kiếm khắp nơi, nhưng không thấy có Tiên Vương thi.

- Kỳ quái, chẳng lẽ không có Tiên Vương vẫn lạc sao?

Nơi này có dấu vết đại chiến, một mảng lớn một mảng lớn bình nguyên hóa thành phế tích, mà kỳ quái chính là, chỉ thấy Tiên Vương huyết nhưng không thấy Tiên Vương thi, tựa hồ không hợp đại chiến như vậy.

- Cẩn thận!

Nhu yêu nữ nói.

Nữ Hoàng lại chiến ý dạt dào, nàng đã thật lâu không có chiến đấu.

Bọn hắn tiếp tục đi tới, bình nguyên vô biên vô hạn, tựa hồ không có phần cuối.

Oanh!

Đột nhiên, mặt đất phá vỡ, chỉ thấy một cự mâu dài tới mười trượng đột nhiên từ dưới nền đất dò xét ra, sau đó hung hăng nện qua đám người Lăng Hàn, thân mâu có Đại Đạo quấn quanh, dù không có bị đâm trúng, chỉ là bị Đại Đạo chấn động một cái, đó cũng là quá sức.

Nữ Hoàng hừ một tiếng, trường kiếm vung chém.

Ông!

Trường kiếm trảm lên cự mâu, Tiên Khí vô kiên bất tồi, không phải Tiên Khí, Tiên Vương tầng chín cũng không thể chống đỡ, chỉ thấy cự mâu bị một kiếm chặt đứt, có chất lỏng màu xám phun ra.

Bất quá, Nữ Hoàng cũng bị đánh bay ra ngoài, lực trùng kích của cái cự mâu này quá cường đại, vượt xa Nữ Hoàng.

- Chi!

Trong tiếng rít gào, chỉ thấy một quái vật khổng lồ bỗng nhiên từ trong lòng đất chui ra, đây là một con trùng sáu chân, nhưng hình thể cực lớn, chiều cao khoảng hai mươi trượng, nhưng hiện hai cái chân trước chỉ còn lại có một, như lợi mâu, bởi vì một cái khác đã bị Nữ Hoàng chặt đứt.

Toàn thân nó bao trùm lấy lân phiến màu đen, có tử khí quấn quanh, như là quái vật từ U Minh Địa phủ bò ra.

Nó theo dõi Nữ Hoàng, chân đứt đang chảy ra vết máu màu xám, nhưng rất nhanh liền ngừng lại, chỉ thấy ánh sáng âm u bắt đầu khởi động, chân đứt đang khôi phục sinh trưởng, chỉ một tức mà thôi, cũng đã hoàn toàn khôi phục.

Cự Trùng kêu to, bỗng nhiên bốn chân bắn ra, liền tấn công về phía Nữ Hoàng, hai chân trước đồng thời dương động, chém tới cổ của Nữ Hoàng.

Lăng Hàn hừ nhẹ một tiếng, thân hình chớp động, đã ngăn cản đường đi của Cự Trùng, tay phải thò ra chộp tới.

Cự Trùng tự nhiên không có khả năng bỏ qua hắn, một chân trước đánh về phía Lăng Hàn.

Tay phải của Lăng Hàn ngưng tụ, vận chuyển Thanh Mộc Cuồng Lôi, lại thêm Cửu Hóa Thiên Kinh, một quyền oanh ra.

Ông!

Nắm đấm của Lăng Hàn quá nhỏ, tựa hồ không cần nhìn cũng biết sẽ có kết quả gì. Nhưng thực trảm đến trên nắm tay của Lăng Hàn, chỉ thấy hào quang tóe ra, chân trước của Cự Trùng bắn lên.

Tạp, một khe hở xuất hiện ở trên bàn chân Cự Trùng, sau đó nhanh chóng khuếch trương, chỉ trong nháy mắt, liền trải rộng toàn bộ Cự Trùng, ba, con Cự Trùng này đã hoàn toàn nứt vỡ.

Cái này làm Cự Trùng đau, trong miệng không ngừng quái gọi, trên người có từng đoàn từng đoàn Cửu U Hỏa tuôn ra, cho thấy nó cực kỳ phẫn nộ.

Nhưng lần này Cự Trùng không có lập tức phát động công kích, mà nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, trong hai mắt tản mát ra vẻ kiêng kị, tuy nó là vật cuồng bạo, nhưng đối với nguy hiểm lại có bản năng cảnh giác, cho rằng Lăng Hàn cực kỳ cường đại, không thể hành động lỗ mãng.

Lăng Hàn sẽ không cho nó cơ hội thở dốc, thân hình tiếp tục giết ra, một quyền đánh lên đầu Cự Trùng.

Cự Trùng vội vàng huy động chi trước đón chào, bành, nhưng sao có thể chống đỡ được Lăng Hàn, bị hắn một quyền oanh mở giáp xác, cả người tiến quân thần tốc, tia chớp màu xanh quấn quanh, Lăng Hàn đi đến trong sọ não của Cự Trùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.