Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2960: Bị đùa nghịch thảm rồi (2)



Phẫn nộ ở trước mặt tánh mạng tính là cái gì, hiện tại Lăng Hàn quá mạnh mẽ, hắn căn bản không có khả năng địch nổi, đi lên chịu chết sao?

Càng là Tiên Vương cao giai, bị hắc khí ảnh hưởng cực nhỏ, xác thực rất hiếu sát, nhưng tuyệt đối sẽ không không công chịu chết.

- Còn muốn chạy?

Lăng Hàn lắc đầu, hưu, thân hình khẽ động, thể lực khủng bố vận chuyển, hắn mãnh liệt bắn ra, lập tức đuổi theo Điêu Hữu, một quyền oanh tới.

Lấy lực lượng của hắn hiện tại, trừ khi đối phương am hiểu quy tắc không gian, nếu không hoàn toàn không có khả năng bỏ chạy ở trước mặt hắn.

Phốc!

Một quyền oanh qua, nắm đấm của Lăng Hàn đã xuyên qua ngực của Điêu Hữu.

Điêu Hữu cúi đầu nhìn, muốn nói chuyện, nhưng đầu lại nghiêng một cái, triệt để tử vong.

Hai Tiên Vương tầng tám a, đều bị Lăng Hàn dễ như trở bàn tay tiêu diệt.

Mọi người đều khiếp sợ, chết lặng, mà ba người Ngưu Thương Ngọc lại tim mật đều hàn, có một loại đắng chát nói không nên lời.

Bọn hắn liếc mắt nhìn lẫn nhau, nhao nhao quay người bỏ chạy.

Bây giờ là cơ hội chạy trốn tốt nhất, nếu ngươi không đi liền không có cơ hội rồi.

- Lúc trước cho các ngươi lăn không lăn, hiện tại còn muốn đi?

Lăng Hàn hừ một tiếng, hai chân phát lực, bành, tốc độ của hắn nhanh đến không cách nào hình dung, lập tức đuổi theo Tiết Thành Bạch, một quyền oanh giết.

Nhưng hai người Ngưu Thương Ngọc càng chạy càng xa, hắn nhiều lắm chỉ có thể truy một người.

Truy ai?

Lăng Hàn khẽ quát một tiếng, xoát, Tiên Ma kiếm bị hắn ném ra ngoài, hóa thành một đạo lưu quang, tật bắn về phía Ngưu Thương Ngọc, mà hắn thì di chuyển thân hình, đuổi theo Dung Lâm.

- A!

Tiếng kêu thảm thiết truyền đến, Ngưu Thương Ngọc bị Tiên Ma kiếm đâm xuyên qua bả vai, đính ở trên đất, sát khí của Tiên Ma kiếm nhập vào cơ thể, nhanh chóng tan rã lấy chiến lực của hắn, mà Dung Lâm cũng rất nhanh bị Lăng Hàn đuổi theo.

Hắn phấn khởi phản kích, nhưng làm sao có thể là đối thủ của Lăng Hàn, hai ba quyền đã bị Lăng Hàn sinh sinh đánh bạo.

Lăng Hàn khoan thai quay về, đi tới bên người Ngưu Thương Ngọc.

- Tha mạng…

Ngưu Thương Ngọc ngẩng đầu, muốn cầu xin Lăng Hàn.

Phốc!

Lăng Hàn một cước đạp xuống, đại não của Ngưu Thương Ngọc lập tức nổ tung, tên Tiên Vương tầng tám thứ năm, vẫn lạc!

Lăng Hàn rút Tiên Ma kiếm ra, sau đó nhìn về phía Cốc Hợp Nghĩa, có chút kỳ quái:

- Ngươi rõ ràng không chạy?

- Cốc Hợp Nghĩa ta cả đời chiến đấu vô số, chưa từng có tiền lệ không đánh mà chạy.

Cốc Hợp Nghĩa ngạo nghễ nói.

Lăng Hàn gật đầu:

- Nể tình những lời này của ngươi, ta sẽ làm cho ngươi cái mộ bia.

- Lăng Hàn, ngươi thật ngông cuồng!

Cốc Hợp Nghĩa hừ một tiếng.

- Dù thực lực của ngươi tăng vọt, nhưng muốn giết ta cũng là si tâm vọng tưởng.

- Vậy thì tới thử xem!

Lăng Hàn vung kiếm mà đi, tuy hắn liên tục đánh chết năm tên Tiên Vương tầng tám, nhưng năm người này liên thủ cũng không cường đại bằng Cốc Hợp Nghĩa.

Cốc Hợp Nghĩa cũng rút kiếm, hắn hít một hơi thật sâu:

- Mượn tay ngươi, giúp ta đột phá tầng tám!

Lăng Hàn có thể lâm trận đột phá, hắn cũng có thể.

Bởi vì hắn là Cốc Hợp Nghĩa!

Cốc Hợp Nghĩa tràn đầy tin tưởng, nếu Lăng Hàn có thể lâm trận đột phá, vậy hắn cũng có thể.

Chỉ luận thiên phú, hắn không thua bất luận kẻ nào.

Lăng Hàn lắc đầu:

- Ở trong trăm chiêu, ta sẽ chém đầu ngươi.

Cốc Hợp Nghĩa không đáp, Lăng Hàn nói không sai, nếu hắn không đột phá, như vậy tối đa chỉ chống đỡ trên trăm chiêu, nhưng hắn có lòng tin ở dưới sinh tử áp lực, chút thời gian này vậy là đủ rồi.

Lăng Hàn cũng không nói thêm gì nữa, đến lúc này nói cái gì cũng không có ý nghĩa.

Hắn đi nhanh tới, bức về phía Cốc Hợp Nghĩa.

Cốc Hợp Nghĩa cung kiếm, đây là Tiên Khí, lúc này vô số phù văn sáng lên, tản mát ra khí tức đáng sợ.

Thân hình Lăng Hàn phi ra, vung kiếm liền đâm, tất cả phẫn nộ hòa tan vào một kiếm này.

Mới vào võ viện, Cốc Hợp Nghĩa liền có địch ý với hắn, bởi vì hắn là nam nhân của Nữ Hoàng.

Tiến vào cổ di tích, lại nhằm vào hắn muốn bố trí xuống sát cục, kết quả bởi vì Hà Thiên Tôn căn bản không chết, ngược lại làm cho ba người Cốc Hợp Nghĩa, Tiêu Anh Hùng cơ hồ toàn diệt.

Hiện tại, ba người bọn họ lại truy vào Tiên Vương mộ địa, đánh lén thiếu chút nữa để cho hắn nuốt hận.

Đại thù như vậy, ai có thể nhịn?

Dù sao Lăng Hàn nhịn không được, hắn thét dài một tiếng, Tiên Ma kiếm tách ra ánh sáng chói lọi, hắn phảng phất như một Chiến Thần vô địch.

- Tới chiến!

Cốc Hợp Nghĩa huy kiếm nghênh tiếp.

Bành!

Chỉ là lần đầu tiên giao phong, hắn liền bị đánh bay ra ngoài, bay ngược vài trăm dặm mới ngừng lại, không khỏi mặt trắng như tờ giấy, thân thể nhẹ nhàng run rẩy.

Phải biết rằng hiện tại Lăng Hàn vận chuyển thuần túy là thể thuật, không có quy tắc, tuy không thể mượn đến lực lượng thiên địa, nhưng bản thân cường đại lại có được lực phá hoại càng thêm cuồng bạo.

Cốc Hợp Nghĩa chỉ cảm thấy xương cốt trong thân thể run rẩy, giống như sau một khắc sẽ toái mất.

- Đánh giá cao ngươi rồi, ngươi ngay cả mười chiêu cũng chưa hẳn tiếp được!

Lăng Hàn nhàn nhạt nói, trong nội tâm không khỏi lắc đầu.

Năng lượng trong quyển trục vị diện rốt cục hao tổn không còn, về sau hắn không thể dựa vào cái này đến đề thăng thể thuật, hơn nữa bởi vì dựa vào một trong sáu loại bổn nguyên lực của Nguyên Thế Giới rèn luyện thân thể, không có loại năng lượng này, thể thuật của hắn cũng không có khả năng tăng lên, vĩnh viễn ngừng tại ở cấp độ này.

Trừ khi hắn có thể lần nữa hấp thu lực lượng bổn nguyên, cái kia ít nhất cũng phải là sự tình hắn đạt tới tầng chín.

Nhưng Lăng Hàn cũng chỉ nghĩ một chút mà thôi, hiện tại tiến hóa lũy thừa của hắn đã đạt tới mười hai, càng nắm giữ gần như ba môn Thiên Tôn pháp, có thể sợ một Tiên Vương nào sao?

Hắn lần nữa giết ra, đối với Cốc Hợp Nghĩa hắn không có một chút thương cảm.

Cốc Hợp Nghĩa nghênh tiếp, nhưng căn bản không chịu nổi một kích, lần nữa bị oanh bay, oa, hắn cuồng phun máu tươi, chỉ cảm thấy trong bụng giống như quật ngã, hận không thể nhổ ra lục phủ ngũ tạng.

Hắn biến sắc, mặc dù đối với mình tràn đầy tin tưởng, nhưng ở dưới áp lực đột phá, điều kiện tiên quyết là hắn có thể đối phó được áp lực, ví dụ như lúc trước Lăng Hàn, tuy thương thế chồng chất, lại thủy chung có thể giữ vững tánh mạng.

Mà hắn bất đồng, mỗi kích đều làm hắn thiếu chút nữa tiến vào Địa Ngục, cái này căn bản không phải sinh tử áp lực, mà là trực tiếp muốn mạng của hắn.

Tiếp tục như vậy, đừng nói lâm trận đột phá, hắn căn bản ngay cả tính mệnh cũng khó bảo toàn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.