Lăng Hàn kinh ngạc hừ nhẹ, vốn là mặt trời nắng ráo sáng sủa, lại thoáng cái giống như biến thành Hắc Dạ, khắp nơi tối như mực.
Không chỉ hoàn cảnh thay đổi hắc ám, thần thức cũng bị giới hạn, chỉ có thể thả ra hơn trăm dặm, lại xa, giống như đánh lên một đê đập, lập tức bắn trở lại.
Lăng Hàn dừng lại, hai tay chắp sau lưng, không vội, không sợ hãi.
Ba ba ba, tiếng vỗ tay vang lên, chỉ thấy một lão nhân đi ra, một bộ hình ảnh cách cái chết không xa, nhưng Lăng Hàn lại không dám xem thường hắn chút nào, chỉ cảm thấy lão giả này như một viễn cổ hung vật, sát khí lăng thiên, vô cùng đáng sợ.
- Thấy được đột biến còn có khả năng trấn định như thế, lão hủ thật sự là cuộc đời ít thấy.
Lão giả này nói.
Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:
- Có thực lực còn cần khẩn trương sao? Mặc ngươi Thiên Biến Vạn Hóa, ta một quyền phá nát.
- Ha ha ha, được tốt!
Lão nhân cười to, sau đó liền kịch liệt ho khan.
- Bất quá, gia hỏa ngươi cảm tháy thực lực của mình đầy đủ cường đại sao?
- So với lão nhân ngươi hẳn kém một chút, nhưng mỗi người đều có tuyệt chiêu của mình, tuyệt chiêu vừa ra, vậy thì không nhất định rồi.
Lăng Hàn cười nói.
- Lão nhân ngươi xưng hô như thế nào?
- Tần Sương.
Lão nhân nhìn chằm chằm Lăng Hàn, hai mắt dần dần trở nên có thần thái, lực áp bách cũng càng ngày càng mạnh.
- Mã Ngọc Hải mời ngươi ra tay sao?
Lăng Hàn lại hỏi, nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi.
- Đúng vậy, một viên Thiên Tôn đan, để cho lão hủ rất thoả mãn.
Tần Sương không chút giấu diếm.
- Gia hỏa, ngươi là tự sát, hay muốn để cho lão hủ ra tay?
- A, ta sống thoải mái như vậy, tại sao phải tự sát?
Lăng Hàn cười nói.
- Bởi vì nếu lão hủ ra tay, ngươi sẽ chết... Cực kỳ thảm!
Tần Sương điềm nhiên nói, hai mắt bắn ra hàn mang, âm khí trận trận, sát khí mười phần.
Lăng Hàn một chút cũng không thèm để ý:
- Vừa rồi ta không phải đã nói sao, tuy thực lực của ta không bằng lão nhân ngươi, nhưng một khi giao thủ, đánh ra tuyệt chiêu liền không nhất định rồi.
- Xem ra, ngươi là muốn cho lão hủ xuất thủ!
Thân hình của Tần Sương bắn lên, tung về phía Lăng Hàn, một tay thò ra, hóa thành một cự chưởng ngập trời, tán ra hàn quang giống như kim loại, vô số phù văn hiển hiện, tán ra uy áp chí cao.
Đây là một bá chủ tầng chín!
Lăng Hàn có tâm thử xem thực lực của đối phương, liền vận chuyển lực lượng, vung lên một quyền nghênh đón.
Oanh!
Ở trong một tiếng nổ lớn, Lăng Hàn như đạn pháo bắn ra, bành bành bành, hắn liên tiếp đụng gẫy vài ngọn núi, sau cùng mới ngừng lại được, lại không phải đi thế đã hết, mà là đụng vào một bức tường vô hình, vô cùng chắc chắn, cưỡng ép ngăn cản hắn lại.
- Đây là Thiên Nguyên Cấm Cố đại trận, chỉ cần là Tiên Vương, bị nhốt ở bên trong liền không có khả năng ly khai.
Tần Sương từng bước một từ đằng xa đi tới, ở trên một kích này hắn chiếm cứ thượng phong tuyệt đối.
- Chỉ có khối hạch tâm thạch trong tay lão hủ mới có thể mở ra đại trận, cho nên, ngươi bỏ cách nghĩ chạy trốn đi.
- Đúng rồi, trận này ngăn cách không gian, tự thành một thế giới, người ở phía ngoài căn bản không có khả năng phát hiện ở đang tiến hành một cuộc chiến đấu.
Tần Sương chậm rãi nói, trên mặt mang vẻ cười nhạo, như mèo đùa giỡn con chuột.
Thật lâu trước, hắn chính là một đại sát tinh, cường giả, thiên kiêu chết trong tay hắn vô số kể, tuy mấy vạn ức năm này hắn một mực tu thân dưỡng tính, nhưng giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, hiện tại sát tính của hắn đã lên.
Theo hắn lấy được tư liệu, Lăng Hàn này có tiến hóa lũy thừa đạt tới mười hai, bất quá tu vi chỉ có tầng bảy, dựa vào bí pháp nào đó bạo phát mới một kích oanh bại Mã Ngọc Hải, mặc dù hắn có chút hiếu kỳ, nhưng cũng không có quá mức để ở trong lòng.
Bởi vì hắn là Đế Tinh tầng chín đỉnh phong!
Lăng Hàn tế ra Tiên Ma kiếm, thực lực của đối thủ quá mạnh mẽ, hắn không cần phải lấy sở đoản ngăn sở trường của địch.
- Tiên Khí!
Tần Sương nhướng mày, nhưng lập tức liền giãn ra, bởi vì hắn cũng có Tiên Khí.
Hắn cũng lấy ra Tiên Khí của mình, chính là một thanh cưa đao, vẫn có thể thấy phía trên có vết máu, cực kỳ chướng mắt, có rét lạnh như băng, có lại như Liệt Diễm, có thì chớp động lên Lôi Đình.
Đây là hắn giết qua Tiên Vương rất cường đại, trên Tiên Khí ngưng kết lấy máu huyết bất diệt của Tiên Vương.
- Chết!
Tần Sương lần nữa công qua, dưới chân một bước liền đi tới trước người Lăng Hàn, vung đao liền trảm.
Sát khí sôi trào, một đao nơi tay, Tần Sương giống như thay đổi một người, tóc trắng phất phới, nào còn có một tia lão thái.
Lăng Hàn huy kiếm nghênh tiếp.
Oanh! Oanh! Oanh!
Tiên Khí đối oanh, giương lên phong bạo vô biên, ở dưới sát khí lớn như vậy, quy tắc bốn phía đều bị chặt đứt, chém vỡ.
Tần Sương cười ha ha, hắn chính là Tiên Vương tầng chín, năng lực điều khiển quy tắc vượt xa Lăng Hàn, thò tay trảo một cái, quy tắc ở xa xa lập tức bị hắn rút tới, để cho Lăng Hàn không có quy tắc có thể thuyên chuyển.
Đây đối với Tiên Vương tầng bảy khác mà nói là trí mạng.
Tiên Vương sở dĩ cường đại, là vì hắn đứng ở độ cao của quy tắc, có thể trực tiếp thuyên chuyển quy tắc, đại biểu Thiên Địa thi phạt. Vì cái gì lại có thuyết pháp Tiên Vương chín tầng, một bước một thiên địa?
Cũng là bởi vì quy tắc.
Chính như Tần Sương hiện tại làm, hắn trực tiếp đánh tan quy tắc ở phụ cận, cảnh giới cao hơn đương nhiên có thể rút ra Thiên Địa quy tắc trong phạm vi càng rộng, nhưng Lăng Hàn lại không được.
Một Tiên Vương bị tước đoạt quy tắc... lại có thể mạnh hơn Trảm Trần cảnh sao?
- Ha ha ha ha!
Tần Sương cuồng tiếu, vung đao mà đến, bất luận bí pháp của Lăng Hàn cường thịnh hơn nữa cũng có tác dụng gì, chỉ cần làm cho đối phương không có quy tắc có thể thuyên chuyển, cái kia chính là ba ba trong rọ.
Một kích có thể đoạt mệnh!
Lăng Hàn bất vi sở động, Tiên Ma kiếm vung vẩy, nghênh đón về phía Tần Sương.
Oanh!
Hai kiện Tiên Khí đụng vào chung một chỗ, lập tức dẫn phát chấn động kịch liệt, mà thân hình của Tần Sương càng run rẩy, bị đánh bay ra ngoài.
Hắn run sợ thất sắc, hoàn toàn không thể hiểu được, mình rõ ràng ở trên lực lượng đã rơi vào hạ phong?
Làm sao có thể!
Phải biết rằng lúc trước ở trong oanh kích, Lăng Hàn căn bản không địch lại hắn, chênh lệch không phải nhỏ tí tẹo, như thế nào đến nơi này, ngược lại là hắn không địch lại?