Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3011: Nợ cũ



Hắn lần nữa gõ cửa, nhưng lần này hắn dùng lực nhẹ hơn, cuối cùng là hấp thụ giáo huấn.

Một lúc sau, Lăng Hàn đi ra mở cửa.

- Lăng Hàn, ta chính là Vân …

Bành!

Đáng thương Vân Ngạo Không, vừa mới nói mấy chữ lại bị đánh hôn mê bất tỉnh.

Ba ngày sau, hắn lần thứ ba ung dung tỉnh lại.

Hắn phản ứng đầu tiên chính là muốn giết Lăng Hàn, còn muốn ăn sống nuốt tươi, nhưng nghĩ đến bị liên tục ba lần đập ngất, hắn cuối cùng tỉnh ngộ lại, đối phương ngay cả chuẩn Thiên Tôn cũng dám đối kháng a.

Kỳ thật, hắn không tin “lời đồn” như vậy, Tiên Vương tầng bảy có thể oanh thương chuẩn Thiên Tôn, đây không phải thiên đại vui đùa sao?

Nhưng bây giờ hắn có chút tin tưởng, ít nhất đảm lượng của người này xác thực to đến kinh người.

Như vậy tưởng tượng, hắn rốt cục đã có kinh nghiệm, cẩn thận từng li từng tí gõ cửa.

Cửa mở, Lăng Hàn xuất hiện.

- Tại hạ Vân Ngạo Không, bái kiến Lăng sư huynh!

Vân Ngạo Không bày thái độ, nhìn Lăng Hàn ôm quyền vái chào.

Trong lòng của hắn tâm thần bất định, sẽ không lại bị một cái tát đánh ngất xỉu chứ, hắn đã có tâm lý sợ.

Lăng Hàn cuối cùng không có ra tay, như vậy mấy lần, người trẻ tuổi này rốt cuộc biết cái gì gọi là phép tắc cùng tôn trọng người rồi. Hắn nói:

- Chuyện gì?

Khóe miệng của Vân Ngạo Không co giật một cái, bị đánh ngất xỉu ba lần, rốt cục đổi đến cơ hội nói chính sự, không dễ dàng a.

Nghĩ đến chính sự, hắn ngạo khí lại lên:

- Ta đại biểu Vân gia đến, mời Lăng sư huynh bồi thường cho chúng ta, luyện một ức năm đan dược!

Ba, thoại âm rơi xuống, hắn bị Lăng Hàn đánh ngất.

Lăng Hàn nhe răng, dù bưng lấy thiên tài địa bảo đưa tới trước mặt của hắn, nhưng luyện hay không luyện cũng phải xem tâm tình của hắn a, đầu của người Vân gia này từ trên xuống dưới đều chỉ để cho lừa đá sao, lại còn nói muốn hắn không công luyện đan một ức năm?

Dựa vào, não tàn.

Hiện tại hắn đã không cần Tiên Kim rồi, cần chính là tài liệu có thể làm cho khí lực của hắn thẳng tiến Bất Diệt Tiên Kim Thể, cái này không có trân quý như Tiên Kim, nhưng kỳ lạ quý hiếm cổ quái, so với Tiên Kim còn khó có thể thu thập hơn.

Hắn để cho Vương gia thay tìm kiếm, nhưng có khả năng vài tỷ năm cũng không có khả năng tìm được đủ.

Cho nên, dù Vân gia cầm Tiên Kim tới, hắn cũng sẽ không nhận, huống chi là miễn phí.

Cho rằng hắn ngốc sao?

Lần này Lăng Hàn hạ thủ nặng hơn rất nhiều, bởi vậy bảy ngày sau Vân Ngạo Không mới tỉnh lại, hắn loạng choạng lắc đầu, vừa sờ, mặt đều tái rồi.

Hiện tại mặt hắn sưng giống như cái bí đỏ.

- Lăng… Hàn!

Hắn nghiến răng nghiến lợi, nhưng lời còn chưa nói hết, hắn không có khả năng cứ như vậy trở về, đành phải lần nữa gõ cửa.

Lăng Hàn xuất hiện.

- Không cần tay, dể cho ta nói hết!

Vân Ngạo Không vội vàng nói, còn dùng hai tay che chở trên đầu, hắn thực sự bị đánh ra tâm ma rồi, thấy Lăng Hàn không có ra tay, hắn vội vàng nói.

- Đừng tưởng rằng là Vân gia ta quá mức, lão tổ nhà của ta nói, không nên quên Tiên Vương mộ địa là vì ngươi mà diệt.

Lăng Hàn hơi sững sờ, lập tức tỉnh ngộ.

Sau khi hắn hồi báo âm mưu của Hoang Nguyệt, Chu Hằng ra tay, cường thế diệt Tiên Vương mộ địa, chỉ có rất ít người mới còn sống ly khai, bởi vì đại bộ phận người đã bị hắc khí, cũng chính là ý chí của Cuồng Loạn ảnh hưởng, chỉ có thể giết chết.

Hắn thật ra là lập được đại công, nếu không mấy vạn chuẩn Thiên Tôn xuất thế, không biết sẽ tạo thành phá hư đáng sợ cỡ nào, nhưng đối với chút thế lực lớn mà nói, bọn hắn lại cho rằng là Lăng Hàn đoạn tài lộ của mình.

Thăng Long đan.

Ở bên ngoài, không có người công nhiên bán Thăng Long đan, bởi vì đồ vật này quá không sạch sẽ, chính là dùng huyết nhục của Tiên Vương nuôi thành, nhưng những thế lực lớn này có thể dùng để đề thăng thực lực thành viên gia tộc, chỉnh thể cường đại, như vậy quyền nói chuyện tự nhiên càng lớn, có thể kiếm lấy càng nhiều lợi ích nữa.

Vì thế, bọn hắn còn đưa thành viên của gia tộc mình vào, ví dụ như Thanh Quỷ Tiên Vương.

Mà bị Lăng Hàn “náo” như vậy, Tiên Vương mộ địa dứt khoát không còn, tự nhiên cũng đã đoạn nguồn cung cấp Thăng Long đan, khẳng định để cho rất nhiều thế lực căm tức.

Vân gia là người thứ nhất tìm tới tận cửa.

Bọn hắn không thể trực tiếp bắt Lăng Hàn bồi thường, dù sao sự tình quan hệ tới Tiên Vương mộ địa là không lên đài mặt được, cũng may Lăng Hàn là một Đan sư, mới có cách nghĩ để cho hắn không công luyện đan ức năm.

- Thật sự là ý nghĩ hão huyền!

Ba, Lăng Hàn lại một tát đánh Vân Ngạo Không hôn mê bất tỉnh.

Chín ngày sau, Vân Ngạo Không mới tỉnh lại, lúc này hắn không có gõ cửa, mà quay đầu bỏ chạy.

Lời nên nói hắn đã nói xong, nếu Lăng Hàn gian ngoan mất linh, vậy thì chờ nghênh đón lửa giận của Vân gia a.

Chỉ là, vì nói mấy câu đơn giản như vậy, hắn rõ ràng bị đánh ngất năm lần, ngẫm lại liền để cho hắn phiền muộn, ở trong lòng mắng Lăng Hàn máu chó xói đầu.

Sau khi Vân Ngạo Không rời đi, lại có mấy người tìm tới Lăng Hàn, hoặc là khách khí, hoặc tràn đầy uy hiếp, nhưng nói lời lại cơ bản giống nhau, là muốn để cho hắn bồi thường tổn thất trong Tiên Vương mộ địa, không công luyện đan tới bồi.

Lăng Hàn tự nhiên sẽ không để ý tới, nên đánh thì đánh, nên đập thì đập, nếu không phải ở trong võ viện bất tiện sát nhân, hắn thật muốn ra tay độc ác, để bên tai thanh tĩnh.

Đám người Vân Ngạo Không trở về thuật lại thái độ của Lăng Hàn, tự nhiên đưa tới từng thế lực lớn bất mãn.

Theo bọn họ, Lăng Hàn phá hủy Tiên Vương mộ địa, rõ ràng vỗ vỗ bờ mông coi như không có việc gì?

Nào có dễ dàng như vậy!

Không có bao lâu, liền có rất nhiều Tiên Vương tầng chín tiến nhập võ viện, muốn nhằm vào Lăng Hàn.

Thiên Tôn?

Tất cả Thiên Tôn đều dựa theo hiệp nghị đi Ngoại Vực chiến trường, phải chiến đấu vô số năm mới có thể trở về tu dưỡng một thời gian ngắn, cho nên quản ngươi là thế lực có Thiên Tôn mấy tầng, đều khó có khả năng mời Thiên Tôn ra. Hơn nữa, sự tình này là gì, muốn một Thiên Tôn đối phó một Tiên Vương tầng bảy sao?

Bọn hắn đương nhiên không biết Lăng Hàn đã tấn thăng tầng tám.

Tiên Vương tầng chín ra tay, chỉ cần số lượng đầy đủ, ngay cả chuẩn Thiên Tôn cũng có thể khiêng được, trấn áp một Tiên Vương tầng bảy nho nhỏ tự nhiên không nói chơi.

Trong động phủ.

Lăng Hàn nhẹ nhàng thở ra, hắn mở tay, chỉ thấy trong lòng bàn tay có một thanh tiểu kiếm, thực sự rất nhỏ, ngay cả nửa tấc cũng không đến, nhưng đừng nhìn nhỏ, lại tản ra khí tức kinh người, để cho Thiên Tôn cũng muốn động dung.

Thiên Tôn Bảo Khí!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.