Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3094: Giết



Bành!

Hắn cách quá gần, bị làn sóng xung kích này chấn vỡ nát phòng ngự, dư lực phun trào, linh hồn của hắn cũng bị xé rách, khó chịu không cách nào hình dung, nếu không phải không có nhục thân, khẳng định sẽ liên tục thổ huyết.

- Ngươi, ngươi ngươi...

Linh Hồ Thiên Tôn quá sợ hãi, hắn lui ra phía sau hơn trăm dặm, ánh mắt nhìn chằm chằm Lăng Hàn, tràn đầy sợ hãi.

Bởi vì hắn phát hiện Lăng Hàn căn bản không có điều động lực lượng thiên địa.

Cái này có ba khả năng, thứ nhất, hắn là Nhất Bộ Thiên Tôn diện khác vị, như vậy tự nhiên không có khả năng rút ra lực lượng độc nhất vô nhị của vị diện này. Thứ hai, đối phương là cố ý chỉ sử dụng lực lượng nhục thân.

Khả năng thứ ba có thể tính hoàn là số không, cái kia đối phương chỉ là chuẩn Thiên Tôn, vậy dĩ nhiên không có khả năng điều động lực lượng thiên địa.

Nhưng vô luận thế nào, lực lượng của đối phương đều yếu hơn hắn, làm sao có thể một kích cùng hắn liều ngang tay, thậm chí càng hơn một chút?

Cái này để người ta làm sao lý giải?

- Ngươi đến cùng là ai?

Hắn hỏi, nếu như Vũ Tinh vị diện có dạng biến thái này, như vậy còn cần phải từng bước một xâm lấn sao, hoàn toàn có thể tiến quân thần tốc.

Bang!

Đúng lúc này, Thiên Địa phản ứng, cuồng bổ Linh Hồ Thiên Tôn, mà Lăng Hàn thì điềm nhiên như không có việc gì.

- Chuẩn, chuẩn Thiên Tôn!

Linh Hồ Thiên Tôn há miệng, giống như gặp quỷ.

Hắn không phải là không có cân nhắc qua khả năng này, nhưng cái này ở trong ý nghĩ của hắn là gần như số không, ha ha, đây không phải khôi hài sao, chuẩn Thiên Tôn có thể địch nổi Nhị Bộ, trong thiên hạ còn có sự tình càng không hợp thói thường như vậy sao?

Nhưng Thiên Địa nhằm vào hắn lại không có đi quản Lăng Hàn, đây không phải chứng minh tốt nhất sao?

Phía dưới, đám người cũng xôn xao, cái này để người ta làm sao tin tưởng?

Tuyệt Lôi Thiên Tôn càng không tin, nếu hắn bị một chuẩn Thiên Tôn đánh cho nhục thân phá diệt, đây không phải là muốn trở thành chuyện cười lớn nhất vạn cổ sao?

Lăng Hàn không đáp, hưu, thân hình khẽ động, tiếp tục đánh tới Tuyệt Lôi Thiên Tôn.

Hắn muốn lập uy.

- Dừng tay!

Linh Hồ Thiên Tôn vội vàng bay tới, mặc kệ là vì mặt mũi của mình, hay vì vị diện cân nhắc, đương nhiên không có khả năng để Lăng Hàn giết một vị Thiên Tôn.

Lăng Hàn vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh, không nhìn Linh Hồ Thiên Tôn, chỉ oanh kích Tuyệt Lôi Thiên Tôn.

Linh Hồ Thiên Tôn cản trở đủ kiểu, nhưng thực lực hắn vốn không mạnh hơn Lăng Hàn, huống chi thủ lâu tất thua, coi như hắn đỡ được ngàn kích, một vạn kích của Lăng Hàn, nhưng chỉ cần có một kích oanh trúng, như vậy Tuyệt Lôi Thiên Tôn tất nhiên sẽ treo.

Cái này khiến Linh Hồ Thiên Tôn đánh quá oan uổng, chưa từng có mệt mỏi như vậy, để hắn có loại cảm giác có lực không dùng ra được.

Dù hắn không ngừng thi cứu, nhưng Tuyệt Lôi Thiên Tôn vẫn thụ trọng thương, linh hồn lại bị xé rách rất nhiều, không ngừng suy yếu.

Tiếp tục như vậy, không bao lâu nữa Tuyệt Lôi Thiên Tôn sẽ quải điệu.

Không được.

Linh Hồ Thiên Tôn xoay chuyển ánh mắt, để mắt tới bọn người Lăng Kiến Tuyết, ngươi có thể đi công kích kẻ yếu, vậy ta đương nhiên cũng được, mọi người đồng dạng đều sợ ném chuột vỡ bình được rồi.

Hắn nhất niệm chuyển qua, lập tức đánh tới bọn người Lăng Kiến Tuyết.

Lăng Hàn hừ một tiếng:

- Ngay cả ngươi cũng muốn chết sao?

Thân hình hắn thay đổi, đuổi theo Linh Hồ Thiên Tôn, tay phải hất lên, hưu, một đạo hàn mang trào lên, vọt tới linh hồn của Tuyệt Lôi Thiên Tôn.

Tuyệt Lôi Thiên Tôn đang nhẹ nhàng thở ra, không nghĩ tới Lăng Hàn còn cho hắn một kích, dọa đến hắn vội vàng rút ra lực lượng thiên địa hộ thân.

Lần này không có Linh Hồ Thiên Tôn thay hắn hóa giải, phải tự mình gánh.

Phốc!

Lực lượng thiên địa hình thành hộ thuẫn ở trước mặt hàn mang này lại không hề có tác dụng, chỉ thấy một thanh kiếm đâm đến.

- Thiên Tôn Bảo Khí!

Tuyệt Lôi Thiên Tôn thầm kêu lên, hắn mới lên cấp Thiên Tôn, còn không có luyện ra Thiên Tôn Bảo Khí của mình, nếu không trước đó sớm đã dùng.

Nhất niệm chưa xong, Tiên Ma kiếm đã đâm đến, linh hồn vốn vô cùng yếu ớt, làm sao chống đỡ được Thiên Tôn Bảo Khí sắc bén, lập tức bị một kiếm đâm xuyên.

Ở dưới lực phá hoại của Thiên Tôn Bảo Khí, linh hồn của Tuyệt Lôi Thiên Tôn lập tức chôn vùi, hắn phát ra một đạo thần thức ba động, trong nháy mắt liền truyền khắp vị diện.

Tuyệt Lôi Thiên Tôn, vẫn lạc!

Không có thiên địa đồng bi, không có huyết vũ nhao nhao, Thiên Tôn không được Thiên Địa chưởng khống, bị Thiên Địa ghi hận, ghen ghét, tự nhiên không có dị tượng xuất hiện.

Hưu, Lăng Hàn đã truy gần, đấm ra một quyền, Ngũ Hành Lôi Thuật vận chuyển, đánh tới Linh Hồ Thiên Tôn.

Linh Hồ Thiên Tôn không thể không quản, nếu để cho Lăng Hàn dùng Thiên Tôn Bảo thuật oanh một cái, vậy nói không chừng nhục thân của hắn cũng giống như Tuyệt Lôi Thiên Tôn, lập tức vỡ nát.

Hắn trở lại, bành, một chưởng vỗ ra, đỡ được một quyền này.

Dưới chân Lăng Hàn thay đổi, lập tức xuất hiện ở trước mặt Lăng Kiến Tuyết, Hách Liên Tầm Tuyết, vung tay lên, thu bốn người vào Tiên Khách Cư.

Sau đó, hắn quay người, đối mặt Linh Hồ Thiên Tôn.

Tất cả mọi người là thần hồn đều đoạt, nói không ra lời.

Một kiếm diệt sát Tuyệt Lôi Thiên Tôn, lại bứt Linh Hồ Thiên Tôn lui, cứu bốn người Lăng Kiến Tuyết, người này đã cường đại đến mức nào?

- Ngươi tốt! Ngươi tốt!

Linh Hồ Thiên Tôn nhìn chằm chằm Lăng Hàn, hắn thực sự phẫn nộ.

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng, đưa tay chiêu một cái, hưu, Tiên Ma kiếm tự động bay trở lại. Hắn nói:

- Con người của ta kỳ thật rất dễ nói chuyện, chỉ cần không chạm đến ranh giới cuối cùng của ta, ta là sẽ không giết người.

Nếu có người muốn giết hắn, nói không chừng hắn chỉ cười nhạt một tiếng, tới đi, ta một quyền diệt sát, căn bản khinh thường đi giải quyết sớm. Nhưng nếu có người muốn động thân nhân bằng hữu của hắn, vậy hắn liền sẽ chủ động xuất kích, dùng thế lôi đình vạn quân bình định địch nhân tiềm ẩn này.

Tỉ như Tuyệt Lôi Thiên Tôn, tỉ như hàng ngũ Giang Ba.

Ánh mắt của Lăng Hàn đảo qua những người này, trong mắt lưu chuyển lên sát khí, hắn muốn xử lý toàn bộ những người này.

- Ngươi còn muốn hành hung?

Linh Hồ Thiên Tôn sâm nhiên nói.

- Ta muốn giết người, ngươi ngăn được sao?

Lăng Hàn vừa cười vừa nói.

Linh Hồ Thiên Tôn im lặng, trước đó Tuyệt Lôi là Nhất Bộ Thiên Tôn a, nhưng vẫn bị Lăng Hàn giết, vậy còn dư lại những người này ở trước mặt Lăng Hàn căn bản không có sức phản kháng, hắn làm sao bảo đảm?

- Ngươi sẽ chết!

Hắn từng chữ từng chữ nói, nói đến chữ chết, Ngọc Hồ Lô trên đầu hắn đột nhiên rớt xuống, ông, lập tức có quang mang vô tận nở rộ, một cỗ khí tức siêu việt không gian, thời gian lưu chuyển, để cho người ta ngạt thở.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.