Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3112: Ngắn ngủi dừng lại



Bọn hắn kích động, quá kinh người, nhiều tiên dược như vậy xuất thế, sẽ dẫn tới toàn bộ Tiên vực tranh đoạt.

Nhưng mà, bọn hắn rất nhanh liền trở nên càng thêm kích động, không phải là bởi vì mừng rỡ, mà là kinh hãi.

Bởi vì những Huyết Nhân Sâm này rất nhanh liền dài quá đầu, bắt đầu điêu linh, đại lượng linh khí ngưng tụ thành thực chất, phóng lên tận trời, như lang yên.

- Không!

Bọn hắn kêu thảm, vội vàng nhào ra ngoài, mỗi một gốc Huyết Nhân Sâm đều đại biểu cho một vị Tiên Vương a.

Nhưng Lăng Hàn đã làm thủ đoạn, bọn hắn có thể ngăn cản sao?

Bọn hắn căn bản không đến gần được Huyết Nhân Sâm, chỉ có thể nhìn bọn chúng từng cây khô héo.

- Mau dừng lại!

Có người nhìn Lăng Hàn quát, hai mắt xích hồng, đều không nhịn được muốn giết người.

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:

- Vật ngoài thân, thật giống như những Huyết Nhân Sâm này, sẽ khô héo, sẽ biến mất, nhưng huynh đệ, tình thân, lại có thể vạn cổ trường tồn.

- Nhanh trả Huyết Nhân Sâm lại, nếu không nhất định để ngươi không có quả ngon để ăn! Không ít người đều nhìn chằm chằm Lăng Hàn, ai cũng tràn đầy phẫn nộ, căn bản không có đi cân nhắc những Huyết Nhân Sâm này kỳ thật chính là Lăng Hàn trống rỗng thúc đẩy sinh trưởng ra.

Bọn hắn chỉ biết, nếu xuất hiện ở trước mặt mình, cái kia chính là của bọn hắn.

Lăng Hàn lắc đầu, vốn định dạy những người này một chút đạo lý, nhưng những người này căn bản không có nghe vào.

Được rồi, hắn cũng không phải một lão sư tốt.

Tay phải Lăng Hàn bóp một cái, oanh, Thiên Địa hưởng ứng, có tiếng sấm ù ù vang động, từng đạo thiểm điện đánh rớt ở xung quanh hắn, như Thiên Địa nổi giận.

Chuyện này quá đáng sợ, để nhân mã hai bên ai cũng câm như hến.

Lăng Hàn thét dài một tiếng, hóa thành nộ lôi cuồn cuộn:

- Lăng Hàn ta đã trở lại!

Oanh, trong nháy mắt truyền khắp toàn bộ Lăng thành.

Chỉ một lúc sau, chỉ gặp rất nhiều đạo thân ảnh từ từng địa phương bay tới.

- Hàn Nhi!

Vợ chồng Lăng Đông Hành, Nhạc Hồng Thường xuất hiện, bọn hắn đều đã trở thành Tiên Vương, còn có Lăng Nguyệt Ngôn, nàng tự nhiên cũng đã trở thành Tiên Vương, nếu không Thăng Nguyên cảnh cũng không có khả năng sống qua một kỷ nguyên.

- Tứ đệ!

Phong Phá Vân, Mộ Dung Thanh cũng xuất hiện.

- Lão… lão tổ tông!

Nhìn thấy Phong Phá Vân cùng Mộ Dung Thanh, tất cả mọi người quỳ đầy đất, hai vị này chính là tâm phúc của Lăng thành.

Tiểu Thạch, Tiểu Thanh, Thố Tử, Lão Tham… nhao nhao tới, nhất là Thạch Nhân, nó quấn lấy Lăng Hàn làm nũng, giống như chó con.

Lăng Hàn không khỏi cảm khái, là chó không giống chó, không phải chó lại vẫn cứ giống chó, hắn tuyệt đối không có đang nói Đại Hắc Cẩu.

Đám người gặp nhau, tự nhiên có vô số lời muốn nói.

Bọn hắn đi vào trước ngồi xuống, nói đến sự tình những năm này phát sinh.

Đối với Phong Phá Vân cùng Mộ Dung Thanh mà nói, cuộc sống của bọn hắn cực kỳ bình thản, trước đó xác thực ra ngoài mạo hiểm qua, nhưng về sau liền căn bản là ở Lăng thành bế quan tu luyện, mà vợ chồng Lăng Đông Hành thì càng nhàm chán, bọn hắn dựa vào đan dược Lăng Hàn luyện chế xông lên Tiên Vương, vĩnh viễn không có khả năng tiến thêm một bước, tự nhiên rảnh đến tột đỉnh.

Bọn hắn chủ yếu là nghe Lăng Hàn nói kinh lịch của mình, vậy sẽ phải đặc sắc nhiều lắm.

Biết được Lăng Hàn đã trở thành chuẩn Thiên Tôn, mà Nữ Hoàng là Nhất Bộ, đám người tự nhiên tránh không được hâm mộ thậm chí có kính sợ.

Thiên Tôn, ngay cả trời cũng phải tôn kính, ai có thể bất kính?

Phong Phá Vân cùng Mộ Dung Thanh cũng hung hăng giáo dục hậu nhân của mình, đều là huynh đệ, là tay chân, làm sao có thể tự giết lẫn nhau?

Lăng Hàn biết, những người kia sẽ thu liễm một đoạn thời gian, nhưng không bao lâu khẳng định sẽ chứng nào tật nấy.

Nhìn xem, có gia tộc nào không nội đấu?

Người một nhà còn giải quyết không được, huống chi là khác họ.

Được rồi, hắn cũng không quản được nhiều như vậy.

- Đại ca, tam ca, lần này ta có năng lực mang mọi người đi Viêm Sương vị diện.

Lăng Hàn nói.

Hắn trở về Tiên vực có hai mục đích, thứ nhất đương nhiên là rút ra lực lượng vị diện nơi này, thứ hai là mang phụ mẫu người thân bằng hữu đến Viêm Sương vị diện.

Phong Phá Vân, Mộ Dung Thanh tự nhiên không chút do dự đáp ứng, vợ chồng Lăng Đông Hành thì phải suy tính một chút, Lăng Nguyệt Ngôn thì không ôm chí lớn, chỉ muốn ở Lăng thành, bồi bạn phu quân, nàng đã có vô số con cháu, phải chăm sóc rất nhiều.

Lăng Hàn lại đi tìm đám người cữu cữu, Nhạc Chấn Sơn cũng không có ở Lăng thành, mà xây một tòa thành thị khác, khoảng cách cũng không xa.

Hắn cho mọi người một năm thời gian, một năm sau, hắn sẽ mang người muốn đi xuất phát về Viêm Sương vị diện.

Thời gian lặng yên mà qua, đám người hội tụ Lăng thành, nhìn lẫn nhau, giống như lại về tới một kỷ nguyên trước.

Đồng hành cũng không nhiều, phần lớn “lão nhân” đều muốn ở Tiên vực dưỡng già, bởi vì bọn hắn đều là dùng Tiên Vương đan đột phá, không có khả năng tiếp tục tiến một bước, vậy đi Viêm Sương vị diện làm gì?

Nơi đó cường giả như mây, bỗng tìm cho mình không được tự nhiên sao.

Nhưng rất nhiều người trẻ tuổi lại lựa chọn đi thế giới mới mạo hiểm, bọn hắn muốn một tương lai càng thêm quang minh.

Bàn tay Lăng Hàn xòe ra, thu tất cả mọi người vào Tiên Khách Cư, sau đó bắt đầu xuyên thẳng qua Nguyên Thế Giới.

Đây là cực kỳ nguy hiểm, ngay cả Tiên Kim cũng sẽ bị mài nhỏ, Nhị Bộ Thiên Tôn cũng không dám làm như vậy.

Nhưng Lăng Hàn khác biệt.

Hắn chỉ là chuẩn Thiên Tôn không sai, lại nắm giữ lực lượng vị diện của toàn bộ Nguyên Thế Giới, tựa như là một phần tử của thế giới này, xuyên thẳng qua vị diện liền trở nên dễ dàng, căn bản sẽ không gặp được bất kỳ lực cản.

Vẻn vẹn hơn năm mươi năm sau, Lăng Hàn liền về tới Viêm Sương vị diện.

Hắn cũng không có an bài mọi người tiến vào Thiên Hạ Đệ Nhất võ viện, nơi đó thiên tài, cao thủ nhiều lắm, chỉ làm cho đám người bị đả kích, mà không có chút hiệu quả khích lệ nào.

Chỉ tìm một địa phương yên tĩnh, an toàn, Lăng Hàn thả mọi người xuống, để bọn hắn ở chỗ này tu luyện, đương nhiên cũng có thể đi địa phương khác du lịch, hắn lưu lại một chút bảo vật, đủ để trấn áp Tiên Vương tầng chín.

Sắp xếp xong xuôi, Lăng Hàn liền xuất phát, lại trở về võ viện một chuyến.

Hắn chính thức đưa ra xin phép “nghỉ học”, từ đó về sau không còn là thành viên võ viện, đã không đạt được võ viện bảo hộ, cũng không cần lại bị quy tắc của võ viện trói buộc, mặc dù đối với Thiên Tôn mà nói, vốn là sẽ không đi quản quy củ gì.

Nữ Hoàng, Nhu Yêu Nữ cũng nghỉ học, ba người chuẩn bị một chút, liền xuất phát về phía Ngoại Vực chiến trường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.