Không đến bao lâu, hắn liền phát hiện, cửa vào là một cửa đá, cao tới trăm trượng, độ rộng thì có hơn bảy mươi trượng, cực kỳ đại khí.
Đây rốt cuộc là mộ huyệt người chết... Hay cung điện a.
Lăng Hàn có chút không chắc, ngươi nói chết thì chết, còn chú trọng như thế làm gì?
Được rồi, dù sao cũng không phải mộ hắn.
Cửa đã bị đẩy ra, Lăng Hàn cũng không khách khí, sải bước đi vào, bên trong thông đạo cũng rộng, cùng đại môn tương xứng, vách tường tự hành phát sáng, nhưng thị lực lại không thể xa, không biết bị cái gì chặn.
Cổ quái.
Lăng Hàn thầm nói, hắn vừa đi, một bên đưa tay ma sát ở trên vách tường, cảm ứng đến hoàn cảnh bốn phía.
Để hắn kinh ngạc chính là, thần ý của hắn không thể xuyên thủng vách tường, thật giống như... Ân, tường thành của Ngoại Vực chiến trường, có được tác dụng ngăn cách thần thức của Thiên Tôn.
Cái này mặc dù không thể so sánh với Phệ Kim thiết, nhưng cũng cực kỳ trân quý, là vật liệu chủ yếu tạo dựng đại trận Thiên Tôn cấp, thậm chí có thể phát huy ra uy lực của Lục Bộ.
Hắn có xúc động dỡ vách tường mang đi, cái này dùng để ở Lăng thành bố trí xuống phòng ngự, như vậy Thiên Tôn cũng cần chút thời gian mới có thể đánh vào, có đầy đủ thời gian giảm xóc.
Được rồi, vẫn là đi tìm Thiên Tôn ký hiệu trước, bản thân cường đại mới là trọng yếu nhất.
Lăng Hàn cố nén xúc động, nhanh chân mà đi, nhưng trong lòng đã ghi nhớ nơi này.
Thông đạo rất dài, không sai biệt lắm đi hơn trăm dặm, phía trước rộng mở trong sáng, xuất hiện một quảng trường khổng lồ, cao không thể thấy đỉnh, bởi vì có đồ vật nhìn không thấy chặn, chỉ có thể cảm giác được nó rất cao rất cao.
Trên quảng trường cũng không phải chỉ có một mình hắn, mà rất nhiều, chia làm từng đoàn đội nhỏ, linh linh tinh tinh phân bố.
Phóng nhãn dò xét một chút liền biết, mỗi người nơi này căn bản là Thiên Tôn.
Nhiều người như vậy cũng chờ ở chỗ này làm gì?
Lăng Hàn đưa mắt tìm kiếm, rất nhanh liền định vị đến nhóm người Duyên Sinh Thiên Tôn, liền sải bước đi qua.
- Có thu hoạch sao?
Nữ Hoàng hỏi, nàng cùng Hổ Nữu tự nhiên hiểu rõ Lăng Hàn nhất, biết lúc ấy hắn lưu lại không có khẳng định là đạt được lĩnh ngộ gì.
Lăng Hàn gật đầu:
- Rất không tệ.
Hắn dừng một chút, lại hỏi:
- Hiện tại đây là tình huống như thế nào?
Duyên Sinh Thiên Tôn tiếp lời:
- Vị viễn cổ Thiên Tôn kia mặc dù hóa đạo, lại lưu lại truyền thừa, đại khái mà nói, nơi này chia bốn bộ phận, theo thứ tự là bốn điện Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ.
- Nơi này là Bạch Hổ điện.
Lăng Hàn a một chút, khó trách bọn hắn tìm lung tung một phương hướng cũng có thể tìm đúng địa phương, nguyên lai nơi này bốn phương tám hướng đều có cung điện, vậy xác thực vô luận bọn hắn đi về nơi nào cũng sẽ gặp được đúng địa phương.
- Vậy tại sao đều đứng ở nơi này?
Hắn hỏi.
Duyên Sinh Thiên Tôn lắc đầu, thở dài:
- Muốn đi vào cung điện, thu hoạch được truyền thừa, cần thông qua một khảo nghiệm, nhưng vấn đề là, nơi này có ba Tứ Bộ Thiên Tôn, liên thủ phong đường, không cho bất luận kẻ nào có cơ hội tiếp nhận khảo nghiệm.
- Ồ?
Lăng Hàn kinh ngạc, ba người này thật đúng là bá đạo, chẳng lẽ không sợ gây nên công phẫn?
Lại tưởng tượng, Tứ Bộ Thiên Tôn cường đại cỡ nào, một cái liền có thể địch nổi trăm Tam Bộ, nơi này hết thảy mới bao nhiêu Tam Bộ?
Bởi vậy, ba vị kia bá đạo lại như thế nào, người ta còn không có thanh tràng là tốt lắm rồi.
- Vậy bọn hắn không có tiếp nhận khảo nghiệm sao?
Lăng Hàn hỏi.
Duyên Sinh Thiên Tôn lắc đầu:
- Tại sao không có? Chỉ là bọn hắn cũng không có thông qua mà thôi.
Lăng Hàn kinh ngạc, có thể trở thành Tứ Bộ, cái kia đều là tồn tại cỡ nào, ba vị này cũng không có thông qua khảo nghiệm, đây thật là có chút khó mà tin được.
Hắn cười nói:
- Vậy bọn hắn lại có ý tứ gì, mình không chiếm được, còn không cho người khác thử một chút?
Duyên Sinh Thiên Tôn thở dài nói:
- Trời mới biết bọn hắn là ý tưởng gì.
- Có lẽ, bọn hắn là muốn để đệ tử của mình tới thử một chút, phù sa không lưu ruộng người ngoài nha.
Đại Hắc Cẩu chen lời nói.
Lăng Hàn gật đầu:
- Cũng có khả năng.
- Quản nó là cái khả năng gì, mấu chốt là, ba cái vương bát đản này chặn đường, chúng ta căn bản không có cơ hội đi nếm thử.
Đại Hắc Cẩu hùng hùng hổ hổ, tràn đầy bất mãn.
- Ta đi xem tình huống một chút.
Lăng Hàn nói, hắn đi lên phía trước, không đến bao lâu hắn liền thấy ba người trẻ tuổi đang ngồi xếp bằng, nhưng tuổi trẻ chỉ là bề ngoài, ánh mắt người nào cũng vô cùng thâm thúy, tản ra tuế nguyệt tang thương.
Sau lưng bọn họ cách đó không xa, chính là một cung điện toàn thân màu bạc trắng, hình như một Mãnh Hổ vận sức chờ phát động, lúc nào cũng có thể bộc phát ra một đòn kinh thiên động địa.
Cung điện không có cửa sổ, chỉ có một cửa vào, chính là cửa chính.
Nhưng mặc dù cửa chính mở rộng ra, lại là một quang môn không chừng xoay tròn, hiển nhiên, tiến vào cửa này cũng không thể tiến vào trong cung điện, mà là “khảo nghiệm” trong miệng Duyên Sinh Thiên Tôn nói.
Bởi vì trước khi ba tên Thiên Tôn này niêm phong cửa, đã có người tiến vào, nhưng ai cũng lấy thất bại lui ra, cho nên mới để người ta biết tình huống nơi này.
Lăng Hàn quan sát, mặc dù ba tên Tứ Bộ Thiên Tôn này nhìn qua hững hờ, ngồi cũng rất tùy ý, nhưng Lăng Hàn lại rõ ràng, bọn hắn phong kín hết thảy lộ tuyến tiến vào quang môn.
Vô luận từ nơi nào xông vào, cũng sẽ lọt vào ba tên Thiên Tôn hợp kích.
Đây chính là Tứ Bộ a, Tam Bộ nào có dũng khí đi ăn công kích?
Một cường giả Tứ Bộ đột nhiên nhìn về phía Lăng Hàn, ánh mắt lăng lệ, để con mắt của Lăng Hàn đau xót, kém chút mù. Bất quá tên Thiên Tôn này thấy Lăng Hàn chỉ là Nhất Bộ, nhìn qua liền thu hồi ánh mắt, lười chú ý nhiều hơn.
Lăng Hàn lui ra phía sau, Bất Diệt Thiên Kinh vận chuyển, một hồi lâu sau, hắn mới đánh tan hai mắt đau đớn.
Hắn không thể không thừa nhận, Tứ Bộ xác thực mạnh, hắn có thể oanh sát Hà Lập Quần, hoàn toàn là bởi vì Sở Hạo cho hắn tín phù, bằng không hắn nhiều lắm là cản Tứ Bộ tầm mười chiêu, mà tam đại Tứ Bộ liên thủ, một chiêu kia liền có thể xử lý hắn.
Mạo hiểm xông vào, hắn trực tiếp ngã xuống khả năng rất cao.
Cho nên, Lăng Hàn về tới bên Nữ Hoàng.
- Hiện tại là một tình thế không có cách giải.
Lăng Hàn nói.
Đám người Nữ Hoàng đều gật đầu, mặc dù bọn hắn biết Lăng Hàn rất mạnh, yêu nghiệt đến không có đạo lý, nhưng dù sao vẫn chỉ là Nhất Bộ, không cách nào cùng Tứ Bộ tranh nhau phát sáng là chuyện rất bình thường.