Lăng Hàn mỉm cười, trong nguyên thạch mà Ngưu Bất Quần còn không có nhìn qua, chí ít có bốn khối có thể chen vào mười vị trí đầu, hắn cũng không tin Ngưu Bất Quần vận khí tốt đến nghịch thiên.
- Bắt đầu tuyển đá.
Ngưu Bất Quần đưa tay chộp một cái, mười khối nguyên thạch lập tức bay về phía hắn.
Lăng Hàn cũng trong cùng lúc xuất thủ, mười khối nguyên thạch rơi vào trong tay hắn.
Hai người phân biệt giao nguyên thạch cho nhân viên Nguyên Thạch phường, giải thạch lập tức bắt đầu.
Khối thứ nhất... Đều là phế thạch.
Ngưu Bất Quần không khỏi lộ ra vẻ thất vọng, lúc đầu lòng tin của hắn tràn đầy, ở khu trung cấp xuất thủ, hẳn là nguyên thạch một viên cũng không thất bại, sao khối thứ nhất lại là phế thạch.
Còn tốt, Lăng Hàn cũng mở một khối phế thạch ra.
Lại đến.
Khối thứ hai, hai tên nhân viên công tác đều vô cùng cẩn thận, khu trung cấp ra hàng tỉ lệ rất cao, bọn hắn nhất định phải vạn phần lưu ý.
- Ra hàng.
Mấy đao hạ xuống, có người lập tức kêu lên.
- Nơi này cũng ra hàng.
Có người chỉ vào tảng đá của Lăng Hàn.
Lại mấy đao hạ xuống, ánh mắt của mọi người lập tức sáng lên, bởi vì Ngưu Bất Quần lựa chọn khối nguyên thạch kia, mở ra một gốc đại dược! Trái lại Lăng Hàn, lại chỉ là một khối Tiên Kim mà thôi.
Chênh lệch quá xa, căn bản không thể so sánh.
Bất quá, tất cả mọi người không có mở miệng ra giá, bởi vì hiện tại còn không biết cuối cùng ai có thể thắng, mà bên thắng có thể đạt được tất cả, gốc đại dược này còn chưa biết về tay ai.
- Gốc đại dược này xanh biếc, so với gốc trước đó cao hơn một phẩm cấp.
- Thiên kim không đổi a.
Mặc dù không có ra giá, nhưng vẫn có thể bình luận đẳng cấp đại khái.
Cái tuyệt thế đại dược này năm càng lâu càng tốt, từ đỏ, cam, vàng, lục, thanh, lam, tím bảy sắc sắp xếp, màu đỏ năm lâu nhất, tử sắc thấp nhất. Nhưng nghe nói hiện tại cao nhất cũng chỉ mở ra đại dược cam sắc, dù bảo dược trước đó để một vị Tứ Bộ Thiên Tôn đột phá năm tầng cũng vậy.
Ngưu Bất Quần đầu tiên là sững sờ, sau đó cười ha ha, vô cùng đắc ý.
Coi như ở khu trung cấp, lại càng dễ mở ra đồ vật, nhưng đại dược màu xanh vẫn vô cùng hiếm có.
Hắn có chút hối hận, hẳn là mình bỏ ra số tiền này a.
Lãnh Tu Nhiên cũng lộ ra vẻ nhẹ nhàng, lúc này hắn có thể để tâm lại chỗ cũ rồi.
Khối thứ ba.
Ngưu Bất Quần mở ra một khối phế thạch, mà Lăng Hàn thì lại ra hàng.
- A, giống như có hàng, lục sắc.
- Tiên Kim sao?
- Còn không rõ ràng lắm.
Bởi vì không biết là Tiên Kim hay cái gì, nhân viên công tác đương nhiên không dám động tác quá lớn, tiếp tục cẩn thận từng li từng tí giải thạch, lột bỏ càng nhiều thạch bì.
- Tê!
Đột nhiên, tất cả mọi người hít vào một ngụm khí lạnh.
Đây là một gốc đại dược, hơn nữa còn là lục sắc.
Đỏ, cam, vàng, lục, thanh, lam, tím, lục sắc đại dược tự nhiên tốt hơn đại dược thanh sắc, điểm ấy căn bản không cần cân nhắc.
Lăng Hàn chiếm thượng phong!
Sắc mặt của Lãnh Tu Nhiên lập tức xụ xuống, phải biết, lần này là đặt lên tính mạng của hắn.
- Lãnh thiếu, không cần phải gấp gáp, không cần phải gấp gáp, tranh tài còn xa xa chưa xong! Xin ngươi tin tưởng lão phu, nhất định sẽ chuyển bại thành thắng.
Ngưu Bất Quần vội vàng nói.
Lãnh Tu Nhiên đè xuống tâm cuồng loạn, nhẹ gật đầu, trước đó Lăng Hàn cũng là ở khối nguyên thạch cuối cùng tuyệt địa phản kích, một lần hành động thay đổi bại cục, vì cái gì bọn hắn lại không được?
Chỗ kỳ diệu của đổ thạch ngay ở chỗ này, không đến một khắc cuối cùng, ai cũng không biết thắng bại.
- Tiếp tục.
Mở khối thứ tư, đến, hai bên tiếp tục đều là phế thạch.
Sau đó là khối thứ năm, Lăng Hàn vẫn mở ra một khối Tiên Kim, mà Ngưu Bất Quần thì một gốc đại dược, nhưng mà tử sắc, cấp bậc thấp nhất.
Hai gốc cộng lại cũng không sánh bằng một gốc của Lăng Hàn, nhưng mà, cuối cùng kéo gần lại một chút khoảng cách.
Lại đến.
Khối thứ sáu, Lăng Hàn vẫn đạt được một khối Tiên Kim, mà Ngưu Bất Quần y nguyên kéo dài vận may của hắn, lại lấy được một gốc đại dược, lần này lại là màu xanh.
Ba cây đại dược cộng lại, miễn cưỡng có thể địch nổi gốc đại dược lục sắc kia.
Lãnh Tu Nhiên trấn định một chút, hiện tại song phương căn bản là về tới điểm xuất phát.
Lăng Hàn bất động thanh sắc, hắn đã sớm nắm giữ toàn bộ ở trong tay.
Khối thứ bảy.
Lăng Hàn mở ra một khối phế thạch, mà Ngưu Bất Quần thì lại mở ra một gốc đại dược tử sắc.
Mặc dù chỉ là tử sắc, phẩm giai thấp nhất, nhưng bốn cây đại dược cộng lại khẳng định thoáng vượt lên lục sắc đại dược một bậc, bởi vì cái này chỉ có thể tăng lên tu vi, tiết kiệm thời gian tu luyện, mà muốn đột phá cảnh giới, nghe nói chỉ có cam sắc đại dược mới có thể làm được.
Đây là một đường ranh giới, một gốc cam sắc đại dược còn trân quý hơn mười cây đại được hoàng sắc.
Lãnh Tu Nhiên lần nữa bình tĩnh trở lại, thậm chí trên mặt lộ ra nụ cười, lần này... Hắn thắng chắc.
Khối thứ tám, phế liệu đối phế liệu, khối thứ chín vẫn như thế.
Lần này liền nhìn khối thứ mười, nếu như đều mở ra phế thạch, hiển nhiên là Lãnh Tu Nhiên thắng.
- Ta nói sư phụ, ngươi cần chơi đau tim như thế sao?
Phù Thiên Hành ở trong lòng nhổ nước bọt, mặc dù không có bất kỳ chứng cứ, nhưng hắn cho rằng trình tự mở đá này ở trong khống chế của Lăng Hàn.
Vị sư phụ này chơi người là cực kì cay độc.
- Mở khối thứ mười đi.
Lăng Hàn từ tốn nói.
Hai tên giải thạch công đều cầm lấy khối nguyên thạch cuối cùng, mở ra.
- Phế.
Khối nguyên thạch của Ngưu Bất Quần giải khai trước, nhưng một đường bạch sợi, không có chút giá trị, thẳng đến mỗi một lớp da đều bong ra từng màng, vẫn không thấy đồ vật.
Ngưu Bất Quần, Lãnh Tu Nhiên đều thất vọng, nhưng ai cũng ở trong lòng tự an ủi mình, Lăng Hàn ra phế thạch khả năng cũng rất cao, hơn nữa, coi như không ra phế thạch, mở ra Tiên Kim vẫn không có khả năng thay đổi bại cục.
Giải Thạch sư không ngừng ra đao, cực kỳ cẩn thận, rất nhanh, trong vật liệu đá xuất hiện sắc Hỗn Độn, giống như mê vụ.
- Không thể nào!
Tất cả mọi người kinh hô.
- Lại là một Thiên Tôn ký hiệu?
- Trời ạ, nơi này đã có bao nhiêu năm chưa từng sinh ra Thiên Tôn ký hiệu, hiện tại thế mà vừa ra chính là hai cái?
- Vận khí của gia hỏa này cũng quá nghịch thiên a?
- Cũng không nhất định, có lẽ người ta thực sự có bản lĩnh thì sao?
Tất cả mọi người tấm tắc lấy làm kỳ lạ, muốn nói đụng một lần đại vận coi như xong, nhưng liên tục hai lần? Vậy thì không phải là vận khí có thể giải thích, mà là thực lực.