Một ngày nào đó, ma sát nhỏ này sẽ biến thành đại xung đột.
Lại một trăm triệu năm sau, Phong Vô Định bạo phát ra tiềm lực khủng bố, cái sau vượt cái trước, chẳng những xông lên Tam Bộ, hơn nữa cách Tứ Bộ cũng chỉ kém một tia.
Mà hắn, rốt cục cũng tới Ngoại Vực chiến trường.
Sau khi được tin tức này, toàn bộ quân doanh oanh động.
Một cái là thiên kiêu đời trước của Nguyên Thế Giới, một cái là yêu nghiệt đương thời vô địch, hiện tại rốt cục gặp nhau, hai người đến cùng ai cường đại hơn?
Đối với trận chiến này, mỗi người đều tràn đầy chờ mong.
Lăng Hàn, mặc dù bị rất nhiều người thống hận, nhưng ai cũng không thể không thừa nhận, gia hỏa này cực kỳ yêu nghiệt, ở Tam Bộ liền có được chiến lực Ngũ Bộ, càng ở trong quân doanh Cuồng Loạn tới lui tự nhiên, chém địch vô số.
Phong Vô Định, thiên kiêu đời trước của Nguyên Thế Giới, càng đạt được Nguyên Thế Giới truyền thừa, mặc dù ai cũng không biết cái gọi là truyền thừa này là thứ gì, nhưng Phong Vô Định tuyệt đối vô cùng cường đại.
Hắn ở Tam Bộ đồng dạng có thể địch nổi Ngũ Bộ, đủ để chứng minh sự cường đại của hắn không kém gì Lăng Hàn.
Người của hai bên đã giương cung bạt kiếm, cách không khiêu khích, tin tưởng Phong Vô Định tới Ngoại Vực chiến trường, chuyện thứ nhất chính là khiêu chiến Lăng Hàn, lấy chứng minh hắn mới là thiên tài mạnh nhất từ xưa đến nay.
Nhưng ra ngoài ý định chính là, mặc dù Phong Vô Định tới quân doanh ba ngày, lại không hề có ý tứ khiêu chiến Lăng Hàn.
Cái này khiến tất cả mọi người mắt choáng váng, đây là chuyện gì xảy ra?
Có người lại đoán được ý nghĩ ccc Phong Vô Định, nói:
- Đây nhất định là Phong Vô Định cố ý, hắn là không có để Lăng Hàn vào mắt, căn bản khinh thường khiêu chiến.
Xác thực như thế sao?
- Lăng Hàn, tiểu tử kia xem thường ngươi như thế, ngươi cũng có thể nhịn?
Đại Hắc Cẩu chạy tới tìm Lăng Hàn.
Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:
- Vậy như thế nào, ta đi khiêu chiến hắn?
- Phải a!
Đại Hắc Cẩu gật đầu.
- Tiểu tử kia phách lối như vậy, không đi giáo huấn một chút sao được?
Lăng Hàn lắc đầu:
- Hắn là cố ý, muốn nâng lên thân phận của mình, ta cần gì phải đi tác thành cho hắn?
Đại Hắc Cẩu ngẫm lại cũng thế, uy danh của Lăng Hàn là một đường đánh ra, đã sớm đạt được tất cả mọi người công nhận, mà Phong Vô Định mặc dù cất bước cao, nhưng dù sao không có chiến tích kinh người gì.
Nếu như Lăng Hàn đi khiêu chiến trước, vậy đối phương thêm thắt một chút, tự nhiên có thể để thanh danh của hắn nâng lên một mảng lớn.
- Thật quá vô sỉ, thế mà muốn mượn tiểu Hàn tử thượng vị, không được, Cẩu gia muốn đi mắng người.
Đại Hắc Cẩu thở phì phì chạy đi.
Hai tuyệt đỉnh thiên kiêu không có ra tay, nhưng Lăng minh cùng Thiên Hạ minh lại có rất nhiều xung đột nhỏ, vô luận là ở Ngoại Vực chiến trường hay Huyền Mạc vị diện, song phương đã bạo phát mấy cuộc chiến đấu, lẫn nhau có thắng bại.
Phong Vô Định ngược lại rất bảo trì bình thản, từ đầu đến cuối không có xuất thủ, tư thái bày cực kỳ cao.
Nhưng hai thế lực lớn mâu thuẫn lại càng ngày càng nghiêm trọng, chẳng những xung đột tần suất càng ngày càng cao, người cuốn vào cũng càng ngày càng nhiều.
Thẳng đến sự kiện kia phát sinh, cuối cùng để Lăng Hàn nổi giận.
Lăng Hi cùng Phù Thiên Hành không ở Ngoại Vực chiến trường, hai vợ chồng phụ trách khai thác cương thổ ở Huyền Mạc vị diện, nhưng bọn hắn lại bị Thiên Hạ minh phục kích, dẫn đến hai người thụ trọng thương, kém chút không thể trở về.
Thân nhân, bằng hữu, đây là Nghịch Lân ccc Lăng Hàn, trước hắn chuyện gì cũng dễ nói, dạng xung đột này coi như là một loại tôi luyện, nhưng bây giờ, cách làm ccc Thiên Hạ minh quá mức.
- Lăng Hàn!
Nữ Hoàng, Hổ Nữu đều nhìn về phía Lăng Hàn.
- Đi.
Lăng Hàn trầm mặt đứng lên.
- Đi đâu?
- Thiên Hạ minh!
Ba người đi ra khỏi phòng, đi về phía Thiên Hạ minh.
Mặc dù nơi này là Ngoại Vực chiến trường, nhưng các thế lực lớn vẫn phân chia khu vực, ngươi ở cái này, ta ở chỗ kia, bình thường đều là nước giếng không phạm nước sông, nếu như ai tùy tiện xâm nhập phạm vi thế lực khác, như vậy nhẹ thì bị trục xuất ra ngoài, nặng thậm chí sẽ bị bạo đánh một trận.
Không có cách, trước vì tranh đoạt Thiên Tôn ký hiệu, chư đại Thiên Tôn đã tạo thành ngăn cách không thể khôi phục, không phải nói kề vai chiến đấu liền có thể thân như huynh đệ.
Hiện tại mặc dù nơi này vẫn tụ tập gần như chín thành Thiên Tôn, nhưng dưới tường thành lại im ắng, phần lớn người đều ở trong phòng tu luyện, tranh thủ để cho mình cường đại hơn một chút xíu.
Có lẽ cũng bởi vì mạnh thêm chút như thế, có thể để cho mình sống sót.
Tường thành rất dài, nhưng ở dưới chân Thiên Tôn, lại dài cũng là sự tình một hồi.
Bất quá một nén hương thời gian, bọn hắn đã đến phạm vi thế lực của Thiên Hạ minh.
Lăng Hàn dừng bước lại, không tiếp tục đi lên phía trước, xoay người qua.
Ở một bên tường thành, là một khu kiến trúc rất lớn, đây chính là khu vực Thiên Hạ minh phân ra.
Lăng Hàn nhanh chân mà đi, đi về phía khu kiến trúc.
- Dừng lại!
Lập tức liền có người quát.
Đi ở trên tường thành, không có người sẽ quản, nhưng nơi này khác biệt, đã là địa bàn của Thiên Hạ minh.
Lăng Hàn nhìn sang.
- Ngô.
Người kia lập tức che ngực, trong thất khiếu chảy ra máu tươi.
Đây chỉ là một tên tầng chín, làm sao có thể thừa nhận được ánh mắt của hắn?
Nếu không phải Lăng Hàn không muốn hạ sát thủ, gia hỏa này đã sớm chết rồi, dù như thế, hắn cũng thụ trọng thương, không có vài ức năm tu dưỡng căn bản không có khả năng khôi phục.
Lăng Hàn tiếp tục đi lên phía trước, nhưng lập tức lại có ba người bay vọt ra, xuất hiện ở phía trước hắn.
Bất quá, ba người này không có xuất thủ, bởi vì bọn hắn biết Lăng Hàn là ai, bọn hắn tuyệt không phải đối thủ.
- Lăng Hàn, ngươi thật to gan, lại dám xông vài địa bàn của Thiên Hạ minh!
Một tên Nhị Bộ Thiên Tôn quát.
Lăng Hàn nhìn về phía tên Thiên Tôn này, không nói gì, nhưng khí tức đáng sợ lưu chuyển, tạo thành áp lực không thể ngăn cản.
- A!
Tên Nhị Bộ kia không tự chủ được phát ra tiếng kêu thảm, liên tiếp lui về phía sau, đồng dạng thất khiếu chảy máu, thụ trọng thương.
Ở trước mặt Lăng Hàn, Nhị Bộ cùng Tiên Vương tầng chín có gì khác nhau?
Không chịu nổi một kích!
Hai tên khác hoảng hốt, cũng không phải mỗi người đều tận mắt thấy chiến lực cường đại của Lăng Hàn, luôn cảm thấy truyền ngôn có chút khuếch đại, Tam Bộ sao có thể mạnh như thế?
Nhưng bây giờ tận mắt thấy, mới biết Lăng Hàn thật sự là yêu nghiệt, thậm chí vượt qua truyền ngôn.