Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3313: Lấy tính mạng ngươi



Hắn phảng phất như muốn chứng minh cho đám người nhìn, chỉ có hắn mới có thể đánh bại Cuồng Loạn, trở thành chúa cứu thế của Nguyên Thế Giới, mỗi một cuộc chiến đấu đều toàn lực ứng phó, tuyệt chiêu xuất hiện nhiều lần.

Ở trận chiến gần nhất, hắn phóng xuất ra hai mươi mốt hình chiếu vị diện, vượt qua Lăng Hàn trước đó bày ra hai mươi cái.

Hiển nhiên, hắn nhẫn nhịn một hơi, muốn chứng minh mình càng thêm ưu tú hơn Lăng Hàn.

Đối với cái này Lăng Hàn tự nhiên là không thèm để ý chút nào, loại khí phách chi tranh này quá ngu, thực lực mới là vương đạo.

Hai trăm năm, năm trăm năm... Bọn hắn giữ vững vô số lần công kích của Cuồng Loạn quân.

Thoáng chớp mắt, đã trăm vạn năm trôi qua.

Lăng Hàn y nguyên tiến hành hành động trảm thủ, coi như bọn hắn có thể chịu nổi Cuồng Loạn quân công kích, nhưng có quái vật trí tuệ chỉ huy hay không, mang đến tỷ số thương vong cho Viêm Sương quân là hoàn toàn khác biệt.

Hắn sẽ mang theo Bạch Mễ Phạn, Huyền Phong cùng Phó Nguyên, lấy hắn hiện tại cường đại, đã có thể bảo đảm ba người này an toàn, tự nhiên không ngại rèn luyện bọn hắn một chút.

Phong Vô Định thì khắp nơi cùng Lăng Hàn ganh đua tranh giành, hắn cũng gây dựng một tiểu đội trảm thủ, mang theo ba tên thành viên không ngừng giết vào trại địch, muốn cùng Lăng Hàn so sánh chiến tích.

Nhưng hắn không có năng lực xuyên toa hư không, có mấy lần còn lâm vào trùng vây, mặc dù hắn cuối cùng trốn thoát, nhưng ba tên đồng đội lại toàn bộ treo ở bên trong.

Sau mấy lần, dù hắn là Thiên Mệnh Tử đời trước của Nguyên Thế Giới lại như thế nào, không có Thiên Tôn nào nguyện ý đi theo hắn mạo hiểm.

Phong Vô Định chỉ có thể đơn thương độc mã làm, nhưng có một lần thân hãm trại địch, vẫn là được đám người Lăng Hàn, Tân Khí Hổ cứu ra, sau đó hắn liền không còn dám đánh tới trại địch nữa.

Quá mất mặt.

- Ha ha ha!

Tin tức này truyền ra, cũng làm cho Bạch Mễ Phạn, Huyền Phong, Phó Nguyên cười to.

Bọn hắn đã sớm khó chịu Phong Vô Định, bây giờ đối phương mất mặt như thế, tự nhiên để bọn hắn thoải mái.

- Muốn so với chúng ta, cái này bị đánh mặt lợi hại a?

Bạch Mễ Phạn nói, hắn bị Phong Vô Định đánh bại, một mực kìm nén khẩu khí, chỉ là không có ở trên cảnh giới chiếm được ưu thế, đánh nhau cùng cấp hắn không phải đối thủ của Phong Vô Định.

- Tới tới tới, uống rượu.

Phó Nguyên nâng chén.

Ba người Lăng Hàn cũng giơ chén rượu cụng nhau.

Nơi này không phải quân doanh, mà cách chiến trường một khoảng cách, vốn là một sơn cốc bình thường, nhưng bây giờ hai vị diện va chạm, tạo thành tướng mạo cực kỳ hùng vĩ.

Đây là Bạch Mễ Phạn phát hiện, liền dẫn bọn hắn đến thưởng thức, vừa vặn lại có sự tình của Phong Vô Định, bọn hắn liền uống rượu thoải mái.

- Bất quá khoan hãy nói, Phong Vô Định xác thực lợi hại, nếu không có lão đại, đánh nhau cùng cấp thật không có người là đối thủ của hắn.

Huyền Phong nghiêm nét mặt nói.

Bạch Mễ Phạn cùng Phó Nguyên đều gật đầu, điểm ấy xác thực phải thừa nhận.

- Không có cách, đây cũng là hắn sinh không gặp thời, thế mà gặp lão đại của chúng ta.

Phó Nguyên cười to.

Dù Phó Nguyên cùng Huyền Phong đều là Ngũ Bộ, nhưng đều tâm phục Lăng Hàn là lão đại.

Võ đạo nhìn cảnh giới, nhưng càng nhìn thực lực.

- Chờ lão đại của chúng ta tiến thêm một bước, tiến lên Ngũ Bộ, cái kia chính là chiến lực Thất Bộ, thế gian không còn đối thủ.

Phó Nguyên nói, mặc dù cái này cũng coi như vuốt mông ngựa, nhưng cùng lúc cũng là lời nói thật.

Lăng Hàn đang muốn nói chuyện, lại nghiêng đầu, lộ ra vẻ lắng nghe.

- Thế nào?

Bạch Mễ Phạn hỏi.

Lăng Hàn khoát khoát tay, ra hiệu tất cả mọi người không cần nói.

Một lát sau, hắn thản nhiên nói:

- Có khách nhân đến.

- Ai?

Ba người Bạch Mễ Phạn đồng thời hỏi.

- Chúng ta.

Có một thanh âm khác nối liền miệng, chỉ thấy một người tướng mạo thường thường dạo bước đi đến, mang trên mặt nụ cười nhàn nhạt, con mắt híp lại thành một đường nhỏ, giống như không mở ra được.

- Các hạ là ai?

Phó Nguyên lập tức đứng dậy.

- Còn có, chúng ta?

Huyền Phong cũng nói.

Mấy bóng người hiển hiện, mỗi một cái đều khí thế đoạt người.

Ngũ Bộ, Ngũ Bộ, Ngũ Bộ, những người này rõ ràng đều là Ngũ Bộ Thiên Tôn, nhiều đến tám mươi tám cái, mỗi người đều tản ra khí tức cường đại.

Lăng Hàn quét một vòng:

- Có gì chỉ giáo?

- Lấy tính mạng ngươi.

Người tướng mạo thường thường kia nói.

Lăng Hàn a một cái:

- Các ngươi giống như Mông Đông, đạt được Cuồng Loạn truyền thừa a?

- Không sai.

Người tướng mạo thường thường nói, hắn có chút khom người.

- Tại hạ Hoàng Phủ Đông Nhạc, hiện tại mới cùng tiểu đệ ngươi gặp nhau, không thể không nói, đây là một việc đáng tiếc.

Hắn ý tứ là, nếu như Lăng Hàn không có “phản bội” Cuồng Loạn, như vậy bọn hắn tự nhiên là người một nhà, đã sớm gặp mặt.

Lăng Hàn cười ha ha:

- Hiện tại gặp mặt cũng không muộn.

- Lăng Hàn, ngươi cho rằng phản bội chủ thể, có thể ung dung ngoài vòng pháp luật sao?

Lại một tên Ngũ Bộ nói, hắn chỉ tay Lăng Hàn, tràn đầy phẫn nộ.

Cái gì!

Bạch Mễ Phạn, Huyền Phong, Phó Nguyên đều kinh hãi, nghe dạng đối thoại này, giống như Lăng Hàn chính là thủ hạ của Cuồng Loạn, chỉ là hiện tại bỏ gian tà theo chính nghĩa.

Lăng Hàn... Là người của Cuồng Loạn?

Tin tức này quá kinh người, thật muốn truyền đến Ngoại Vực chiến trường, khẳng định sẽ dẫn phát đại chấn.

Ai dám trọng dụng người của Cuồng Loạn, không sợ hắn đột nhiên trở mặt, đâm một đao sao?

- Lăng huynh, ngươi?

Bạch Mễ Phạn không khỏi nhìn về phía Lăng Hàn.

- Lão đại!

Huyền Phong cùng Phó Nguyên cũng kinh hô.

Lăng Hàn khoát khoát tay:

- Lát nữa lại cùng các ngươi nói chuyện này.

- Đâu còn có cái gì lát nữa, ngươi sẽ lập tức chết ở chỗ này!

Hoàng Phủ Đông Nhạc từ tốn nói.

- Thật sao?

Lăng Hàn nhìn chung quanh một chút, không khỏi bật cười.

- Không phải ta xem thường các ngươi, chỉ là trong mắt ta, các ngươi bất quá là chút cặn bã, cộng lại cũng không đủ ta giết.

- Vậy ngươi lại thử một chút!

Hoàng Phủ Đông Nhạc lành lạnh nói, sau đó lên giọng.

- Vì chủ thể!

- Chúng ta tiêu vong, chỉ là trở về chủ thể!

Lập tức có mười tên Ngũ Bộ Thiên Tôn lớn tiếng kêu lên, bọn hắn nhao nhao nhảy đến cùng một chỗ, chuyện quỷ dị xuất hiện, bọn hắn dung hợp lẫn nhau, khí tức lập tức tăng vọt, trong nháy mắt liền xông phá Ngũ Bộ cực hạn, đạt tới Lục Bộ.

Ba người Bạch Mễ Phạn đều nghẹn họng nhìn trân trối, còn có thể như vậy?

Lăng Hàn đã gặp, tự nhiên không cảm thấy kinh ngạc, hắn nhíu mày.

Đây chính là lá bài tẩy của đối phương?

Cuồng Loạn hẳn phải biết, hắn đã có được chiến lực Lục Bộ, như vậy đừng nói mười cái dung hợp, dù những người này toàn bộ dung hợp, chỉ cần không đạt tới Thất Bộ, vậy căn bản không có khả năng làm gì được hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.