Trảm Trần lão tổ, làm sao lại bởi vì ai tướng mạo doạ người liền sinh ra hàn ý?
Cổ quái.
- Vậy thì cùng một chỗ đi.
Trình Tư Tư không đợi Lăng Đoạn Vân biểu đạt ý kiến, liền trực tiếp làm ra quyết định.
Lăng Hàn âm thầm lắc đầu, cô nương này thực không có để Lăng Đoạn Vân ở trong lòng, nếu không lúc này dù không kiên quyết cự tuyệt, cũng nên uyển chuyển biểu thị không chào đón Cẩu Bất Lý.
Lăng Đoạn Vân rơi vào lưới tình, cũng không trách Trình Tư Tư, chẳng qua là cảm thấy Cẩu Bất Lý quá chó má.
Ba người cùng một chỗ thảo luận, cái gọi là “Thu Phong Phất Diệp” kia chính là một kiếm chiêu, tràn đầy biến hóa, là bọn hắn vừa mới học được, ở trong thời gian quy định cần hoàn toàn nắm giữ.
Lăng Đoạn Vân cùng Cẩu Bất Lý đều tranh nhau biểu hiện, bọn hắn miệng thảo luận thao thao bất tuyệt, trong tay cũng cầm kiếm khoa tay, như hai con Khổng Tước tranh nhau biểu hiện.
Lăng Hàn ở một bên nghe, không khỏi ngáp một cái, hắn đã sớm nhảy ra phạm trù chiêu thức, tự nhiên không hề có hứng thú.
- Sai, một thức này biến hóa hẳn là từ dưới mà lên, mà không phải từ trên xuống dưới.
Cẩu Bất Lý ngạo nghễ nói.
- Ngươi dùng như vậy, sẽ để cho uy lực kiếm pháp hạ xuống một phần trăm, mặc dù không nhiều, lại không có khả năng đạt tới hoàn mỹ.
- Nói bậy, hẳn là từ dưới lên.
Lăng Đoạn Vân tự nhiên không cam tâm chịu thua.
Hai người giằng co, ai cũng ép không qua ai, đây là thảo luận kiếm chiêu, cũng không phải ai thực lực mạnh hơn, Cẩu Bất Lý xem như Trảm Trần cảnh cũng không thể một tay đánh bay Lăng Đoạn Vân.
- Vậy thì dùng Vân Tâm thạch đến định.
Trình Tư Tư nói.
Vân Tâm thạch là một loại đá đặc thù, sau khi nhận đả kích sẽ co vào, lực đả kích càng lớn, số tầng co vào sẽ càng nhiều. Bởi vậy, cái này có thể dùng để khảo thí uy lực của chiêu thức.
Bọn hắn mang tới hai khối Vân Tâm thạch, do Trình Tư Tư làm nhân viên khảo thí, tránh cho song phương có người gian lận.
Nàng trước lấy lý giải của Lăng Đoạn Vân đánh ra Thu Phong Phất Diệp, đánh vào trên Vân Tâm thạch, lập tức để Vân Tâm thạch co lại mười một tầng, lại lấy lý giải của Cẩu Bất Lý đánh ra một chiêu đồng dạng, chỉ thấy Vân Tâm thạch co lại mười hai tầng.
Mặc dù chỉ chênh lệch một tầng, nhưng đúng là Lăng Đoạn Vân thua.
Cẩu Bất Lý lập tức lộ ra ngạo nghễ, lấy tư thái dương dương đắc ý nhìn Lăng Đoạn Vân.
Kỳ thật đây cũng không phải là hắn lý giải, mà là thỉnh giáo một vị cường giả gia tộc.
Trình Tư Tư không khỏi lộ ra thất vọng, nàng đối với Lăng Đoạn Vân nhìn với con mắt khác, chính là cảm thấy Lăng Đoạn Vân ở trên võ đạo có chút thành tựu, Thiên Mã Hành Không, để nàng nổi lên chút hứng thú.
Nhưng ngay cả Cẩu Bất Lý cũng không bằng, kia thật là ánh mắt của mình xảy ra vấn đề.
Cũng phải, bất quá là thế lực nhỏ Trảm Trần, lại có thể bồi dưỡng được nhân tài gì?
Nàng lập tức có loại cảm giác tẻ nhạt vô vị, lắc đầu:
- Ta muốn đi tu luyện.
- Chậm đã!
Lăng Hàn mở miệng, đời sau của mình thua, hắn tự nhiên ngồi không yên.
- Các ngươi đều sai.
Đều sai rồi?
Nói giỡn, ngươi là ai a, dám nói bọn hắn đều sai.
Gia hỏa này đi cùng Lăng Đoạn Vân, vậy khẳng định là giúp đỡ Lăng Đoạn Vân.
Cẩu Bất Lý cười lạnh:
- A, sai ở nơi nào? Ngươi cũng không nên ăn nói lung tung, nếu không ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là hối hận không kịp!
- Ngươi đang uy hiếp ta?
Lăng Hàn cười nhạt một tiếng, trong ánh mắt lộ ra một tia hung mang.
Trong khoảnh khắc đó, tâm thần của Cẩu Bất Lý bị đoạt, trong đầu chỉ còn lại có trống rỗng. Khi hắn lấy lại tinh thần, chỉ cảm thấy toàn thân đều là mồ hôi lạnh, càng có một loại hư thoát không nói ra được, đâu còn dám nói gì nữa?
Trình Tư Tư nhìn ở trong mắt, không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.
Cẩu Bất Lý yếu thế?
Cẩu gia thiếu gia tự cao tự đại cỡ nào, hơn nữa còn là Trảm Trần lão tổ, mặc dù đây là bởi vì hắn tu luyện vài ức năm, nhưng võ đạo mỗi chênh lệch một đại cảnh giới, cái kia chính là thiên địa cách biệt, huống chi Trảm Trần so với Sáng Thế cảnh là rãnh trời.
Cổ quái!
Nữ tử này cuối cùng là con mắt về phía Lăng Hàn nhìn lại, lại là như thế nào cũng nhìn không ra trên người Lăng Hàn có cái gì lạ thường chỗ, lại có thể đem Cẩu Bất Lý đều là trấn trụ.
- A, ngươi nói một chút, hai người bọn họ vì cái gì toàn sai rồi?
Nàng mở miệng hỏi.
Cẩu Bất Lý cũng nhìn Lăng Hàn, hắn đã tỉnh hồn lại, vì vừa rồi mình phản ứng cảm thấy xấu hổ không giải thích được.
Một Sáng Thế cảnh nho nhỏ, thế mà dọa đến hắn chảy ra mồ hôi lạnh?
May mắn không có ai biết, không thì mặt mũi của hắn ném đến trong khe a.
- Nếu ngươi không có thể nói hợp lý, vậy thì đừng trách ta không khách khí!
Hắn nói.
Lăng Hàn căn bản không để ý hắn, chỉ cười nhạt một tiếng:
- Đây là cái kiếm chiêu rác rưởi gì, sai từ đầu đến đuôi, rắm chó không kêu.
Lời này cũng chỉ có Lăng Đoạn Vân mới tin tưởng không nghi ngờ, Thiên Tôn sao sẽ nói bậy?
Nhưng Trình Tư Tư cùng Cẩu Bất Lý lại lộ ra phẫn nộ, bởi vì thức kiếm pháp bị Lăng Hàn xem thường này chính là đại năng Tiên Phủ cảnh sáng tạo, tên Chu Mang.
Chu Mang chính là siêu cấp thiên tài, chỉ là một giới tán tu, một đường vượt chông gaiy, trở thành Tiên Phủ đại năng như bây giờ.
Bất quá, Chu Mang một lòng võ đạo, đến nay không có kết hôn, tự nhiên không có dòng dõi, tổ kiến gia tộc gì, mà sáng lập Già Nam học viện.
Hắn không có tư tâm, dạy dỗ rất nhiều đệ tử ưu tú, bởi vậy thế lực lớn nhỏ trong An Diệp thành đều cực kỳ tôn kính hắn, có được địa vị cực kỳ siêu nhiên.
Hiện tại Lăng Hàn lại nói Chu Mang sáng tạo kiếm thức sai từ đầu đến đuôi, thậm chí còn nói rắm chó không kêu, đây là nhục nhã Chu Mang như thế nào?
Sáng Thế cảnh nho nhỏ, cũng dám nhục nhã trưởng giả?
- Ngươi là muốn chết hay sao?
Cẩu Bất Lý lạnh lùng nói.
Mặc dù Trình Tư Tư không có nói chuyện, nhưng gương mặt xinh đẹp lạnh lùng.
Lăng Hàn tiếp nhận kiếm của Lăng Đoạn Vân, thản nhiên nói:
- Nhìn xem.
Hắn tiện tay múa, dùng cũng là Thu Phong Phất Diệp, Kiếm Ý tương thông, chi tiết thì thay đổi hoàn toàn.
Phốc, một kiếm đâm vào trên Vân Tâm thạch, nếp gấp tầng tầng xuất hiện.
Hai mươi chín tầng!
Trình Tư Tư, Cẩu Bất Lý đồng thời lộ ra chấn kinh, hoàn toàn không dám tin vào hai mắt của mình, ngay cả Lăng Đoạn Vân cũng hết sức kinh ngạc, bởi vì Lăng Hàn là áp chế lực lượng, tương tự Trình Tư Tư, đồng dạng một kiếm thức lại uy lực tăng lên gấp đôi, thật sự là ngưu bức.