Công kích chấn động, hóa thành gợn sóng, kích phá về phía bốn phương tám hướng, cũng làm cho tất cả mọi người thân hình lảo đảo, đây chính là Thăng Nguyên cảnh va chạm, y nguyên có được lực phá hoại cực lớn.
- Ngươi đến tột cùng là ai?
Chu Mang nghiêm nghị hỏi.
Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:
- Lời này hẳn là ta hỏi ngươi a?
Chu Mang không nói, chỉ nhìn chằm chằm Lăng Hàn.
Lăng Hàn lắc đầu, lại vung một chưởng, vỗ về phía Chu Mang.
Oanh, trong cơ thể Chu Mang có quang huy vô tận lưu chuyển, hóa thành từng đạo tiên quang, hắn hét lớn một tiếng, trên thân xuất hiện ba đạo dị sắc, uy áp kinh khủng quét sạch, mỗi người đều từ sâu trong đáy lòng dâng lên kính sợ mãnh liệt, không tự chủ được quỳ xuống.
- Tiên Vương!
Bọn hắn thì thào, biểu lộ si ngốc.
Ai có thể nghĩ tới, Chu Mang lại là một vị Tiên Vương, hơn nữa vẫn là tầng ba.
Bành, đón đỡ một kích này, khí thế của Chu Mang như gặp phải thống kích, lập tức uể oải xuống.
- Phốc!
Hắn phun ra một ngụm máu tươi.
Cái gì!
Tất cả mọi người ôm đầu kinh hô, bọn hắn còn không có từ việc Chu Mang chính là Tiên Vương tỉnh lại, liền thấy hắn bị đánh cho thiệt thòi lớn.
Tê, đây chính là Tiên Vương tầng ba a.
Như vậy Lăng Hàn lại mãnh liệt đến mức nào?
Trình Tư Tư nhìn về phía Lăng Đoạn Vân, mắt cực kỳ sáng, giống như phát hiện một tuyệt thế trân bảo.
Lăng Đoạn Vân cũng vừa vặn nhìn lại, trong lòng lại sững sờ, lại có một loại phức tạp khó tả, mà không phải vui vẻ, vui sướng.
- Lại bức ta đến một bước này, ngươi đi chết đi!
Chu Mang nghiêm nghị quát, oanh, trong cơ thể hắn có hắc khí vô tận phun trào, để khí thế của hắn lần nữa kéo lên.
Ầm ầm, thiên địa chấn động, có Lôi Vân cuồn cuộn, thiểm điện dày rực, nhưng không có đánh xuống.
- Nhịn không được sao?
Lăng Hàn từ tốn nói, hai tay thả lỏng ở phía sau, mặc cho Chu Mang tăng khí thế lên.
- Chết!
Chu Mang giết tới, kéo theo hắc khí cuồn cuộn, lúc trước bộ dáng nho nhã đã hoàn toàn cải biến, hóa thành giống như một Tà Thần.
Lăng Hàn đưa tay phải ra ấn xuống, nhìn như tùy ý, lại như trời xanh trấn áp, ba, Chu Mang liền úp sấp trên mặt đất, tứ chi mở ra thành hình chữ đại, lộ ra không có một tia phản kháng.
Đây là nghiền ép tuyệt đối.
Tất cả mọi người nói không ra lời, Chu Mang biểu hiện ra thực lực là càng ngày càng mạnh, hiện tại càng vượt qua Tiên Vương tầng ba, nhưng ở trước mặt Lăng Hàn lại một chút tác dụng cũng không có.
- Mục đích ngươi ở đây là cái gì?
Lăng Hàn hỏi.
Chu Mang nằm rạp trên mặt đất, ánh mắt oán hận nhìn Lăng Hàn:
- Ngươi thắng ta lại như thế nào, ngươi nhất định phải chết, ha ha ha ha!
Hắn cuồng tiếu, lộ ra vô cùng điên cuồng.
- Không nói cũng không có quan hệ, cái này rất dễ đoán.
Lăng Hàn thản nhiên nói.
- Không ngoài là thay Cuồng Loạn tẩy não cho người ta, họa loạn thương sinh mà thôi.
Hắn lần đầu tiên nhìn thấy Chu Mang liền phát hiện, trong cơ thể đối phương có khí tức của Cuồng Loạn, Tiên Vương cấp căn bản không có khả năng giấu giếm được hắn.
Sắc mặt của Chu Mang không khỏi đại biến, hắn nhìn chằm chằm Lăng Hàn:
- Ngươi là ai, ngươi đến cùng là ai?
- Người cuối cùng sẽ mai táng Cuồng Loạn!
Lăng Hàn xuất thủ, ba, một tay chụp chết Chu Mang.
Oanh, thiên địa đồng bi, một tên Tiên Vương vẫn lạc, trời xanh cũng động dung, chỉ là trong lòng mỗi người lại có một loại vui vẻ không hiểu, cực kỳ cổ quái.
Đây là bởi vì Chu Mang chẳng những là một vị Tiên Vương, càng có một ít thừa số của Cuồng Loạn, mới khiến cho thiên địa phản ứng biểu hiện cực kỳ cổ quái.
Lăng Hàn nhìn về phía chân trời, xem ra mặc dù Cuồng Loạn đang tiêu hóa Viêm Sương vị diện, nhưng tay chân cũng không có vì vậy dừng lại, vẫn cực kỳ tích cực, ám chiêu không ngừng.
Đừng nhìn Chu Mang ở trong tay hắn không chịu nổi một kích, nhưng dù sao cũng là một vị Tiên Vương, thay đổi một cách vô tri vô giác, đủ để ảnh hưởng vô số người, tỉ như An Diệp thành, cũng không biết có bao nhiêu người sùng bái Chu Mang, coi là thần tượng.
Đến lúc đó Chu Mang đứng lên kêu gọi, quần chúng không rõ chân tướng vô cùng có khả năng bị hắn đầu độc.
Đây chỉ là một An Diệp thành, toàn bộ Huyền Mạc vị diện lại có bao nhiêu An Diệp thành?
Lăng Hàn hít một hơi thật sâu, không nghĩ tới nhất thời làm việc, lại để hắn bắt được một hạt giống mà Cuồng Loạn chôn xuống.
Hắn dâng lên cảm giác cấp bách mãnh liệt, hiển nhiên Cuồng Loạn đang tăng nhanh bộ pháp xâm lược.
Hiện tại trong Nguyên Thế Giới đã không có vị diện cao cấp, nếu Huyền Mạc vị diện lại luân hãm, như vậy bộ pháp xâm lấn của Cuồng Loạn sẽ không cách nào ngăn cản, toàn bộ Nguyên Thế Giới cũng triệt để luân hãm.
Thất Bộ a, hắn cần thực lực Thất Bộ.
Lăng Hàn thầm thở dài, hắn cảm thấy mình hẳn là quên đi tất cả mới có thể mau chóng câu thông đến loại hạt bản nguyên thứ tư, nhưng bây giờ tình huống lại nguy cơ tứ phía, để hắn làm sao dễ dàng được?
Xem ra, hắn nhất định phải ký thác hi vọng vào hạch tâm của Viêm Sương vị diện.
Cái này vô cùng có khả năng để Lục Bộ rảo bước tiến lên Thất Bộ, vậy nếu hắn thu hoạch được, dựa vào cái này rảo bước tiến lên Ngũ Bộ không khó lắm.
- Tiền, tiền bối!
- Đại nhân!
Tất cả mọi người quỳ đầy đất, bọn hắn đều dùng ánh mắt kính sợ nhìn về phía Lăng Hàn, nam nhân này đưa tay liền diệt một Tiên Vương, mạnh đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Lăng Hàn đưa tay nhấn một cái, xóa đi ký ức của tất cả mọi người, hiện tại hắn vẫn không muốn lộ ra thân phận của mình.
- Đi.
Hắn mang theo Lăng Đoạn Vân rời đi, quyết định trong khoảng thời gian ngắn bồi dưỡng Lăng Đoạn Vân, chí ít có thể có chỗ đứng ở trong An Diệp thành, sau đó hắn sẽ rời đi, chuẩn bị giành hạch tâm của Viêm Sương vị diện, nhiệm vụ tìm tộc nhân khác của Lăng gia, liền giao cho Lăng Đoạn Vân đi làm, cũng không thể mọi chuyện đều muốn hắn đi làm.
Lăng Đoạn Vân bắt đầu tu luyện như Địa ngục, ba trăm năm trôi qua không biết lột mấy lớp da, nhưng thực lực của hắn lại thật sự là được ma luyện ra, rảo bước tiến lên Tiên Phủ cảnh, căn cơ cũng cực kỳ vững chắc.
Lăng Hàn rời đi, hắn muốn trước đi gặp bọn người Chu Hằng, Sở Hạo, tìm hiểu những năm này Lăng gia rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Người bình thường đương nhiên không có khả năng biết nơi ở của Lục Bộ Thiên Tôn, Lăng Hàn cũng phí trắc trở rất lớn, lúc này mới rốt cục dò thăm ra chỗ của Chu Hằng.
Biết một cái là đủ rồi.
Lăng Hàn không có để Nữ Hoàng cùng Hổ Nữu đồng hành, hắn lẻ loi một mình tiến về Chu gia, vạn nhất gặp được tình huống bất ổn, hắn muốn đi cũng dễ dàng.